Thương Một Người Thầm Lặng

Thương Một Người Thầm Lặng

Tác giả:

Trạng thái:

Full

Năm đó là thời kỳ đỉnh cao của cái đói, phản diện tưởng tôi là nữ chính, mỗi sáng đều nhét đồ ăn vào hộc bàn tôi.
Tôi im ru, cúi đầu… nhai nhai nhai.

Trước mắt hiện lên dòng chữ giật tem:
“Cười chớt chơi, nam nữ chính sắp nên đôi rồi, phản diện giờ mới nhận ra nhét nhầm đồ ăn sáng từ đời nào.”
“Cũng may cậu ta ngốc, không thì NPC này chắc giờ đã đói lăn ra bàn rồi.”

Cậu ta nhìn tôi, mặt mày âm u: “Bữa sáng của tôi… là cô ăn hết à?”
Tôi sợ run, gật đầu cái rụp.
Cậu ta đơ tại chỗ.

Tôi lí nhí: “Vậy… tôi còn được ăn nữa không?”
Cậu ta thở dài: “… Ăn đi, ăn đi.”