Ta tát vào mặt Nhị hoàng tử một bạt tai, hắn không giận, ngược lại còn bật cười thành tiếng.
"Gần đây mẫu phi xông hương gì vậy? Nhi thần rất thích."
Ta nhìn đứa trẻ nhặt về mười năm trước, chỉ cảm thấy mọi chuyện đều trở nên mất kiểm soát.
Ta lạnh giọng nói: "Làm người không chịu, lại cứ muốn làm chó."
Triệu Diễn lại thân thiết cọ cọ tay ta, dán môi vào lòng bàn tay ta:
"Mẫu phi, người không thể chỉ cho chó cắn người, lại không cho chó chút lợi lộc nào."