Lâm Phong vừa phi hành đến chân núi đã nghe thấy âm thanh chiến đấu từ trên đỉnh núi vọng xuống.
- Nơi này đúng là hỗn loạn.
Một mình Lâm Phong muốn vượt qua dãy sơn mạch này không phải là chuyện dễ, nếu có thể kết đội thì quá tốt, nghĩ là làm, hắn lập tức chạy tới chỗ phát ra âm thanh giao chiến.
Gần trăm tên đệ tử Cửu Huyền Thánh Cung đang cùng mấy trăm đầu Độc Giác Yêu Lang giao đấu, dẫn đầu là đám đệ tử chân truyền, nội môn đệ tử đi theo phía sau yểm hộ, ở trung tâm còn có mấy vị chấp sự chỉ huy.
Lâm Phong chạy vào vòng chiến, hắn lấy ra mấy tờ pháp chỉ kích hoạt, hỏa cầu bay thẳng về phía đám yêu lang, tuy không giết được tên nào nhưng cũng đốt được cả đám lông.
Một tên đệ tử Thánh Cung lấy ra một tờ pháp chỉ kích hoạt, hắc văn rực sáng phun ra vô số hắc vụ.
- Xem pháp chỉ của ta đây.
Hắc vụ bao phủ Độc Giác Yêu Lang, sau đó là hàng loạt tiếng kêu hoảng loạn của yêu lang từ bên trong hắc vụ truyền ra.
- Ngáo… ngao…
- Đám yêu lang này không sợ lửa nhưng lại sợ khói.
- Hay lắm, mau ném chết bọn chúng đi.
- Xem chiêu.
Thanh niên nghe đồng môn khen ngợi liền cao hứng ném ra thêm mấy tờ pháp chỉ, một lúc sau, cả tu sĩ và yêu lang đều bị hắc vụ bao phủ, ngay cả đường đi cũng không nhìn thấy.
- Đậu xanh, bây giờ đi đường nào đây?
Lâm Phong nhìn hắc vụ mù mịt xung quanh, lần này thì xong rồi, đợi thêm một lúc nữa thì toàn bộ Độc Giác Yêu Lang bên trong sơn mạch sẽ kéo đến, lúc đó muốn chạy cũng không được.
Lão chấp sự lấy ra một tờ pháp chỉ kích hoạt, cuồng phong nổi lên thổi tan hắc vụ.
- Chuyện gì cũng phải đến tay lão phu.
Sau khi hắc vụ tan biến, Độc Giác Yêu Lang lại bắt đầu tấn công, khí thế so với lúc trước còn manh động hơn.
Lão chấp sự vừa thấy tình hình không ổn liền ra thêm một tờ pháp chỉ kích hoạt, một cái chuông lớn xuất hiện bảo vệ đám đệ tử.
- Mau vượt núi.
Dù là bên ngoài Hoang Nguyên hay bên trong bí cảnh, chiến đấu lâu dài với yêu thú là một chuyện vô cùng bất lợi, một khi xuất hiện dao động linh lực, số lượng yêu thú tham chiến sẽ tăng dần theo thời gian.
Ba canh giờ trôi qua, dưới sự cầm đầu của các vị chấp sự, gần trăm tên đệ tử Thánh Cung thành công vượt qua sơn mạch, phía sau sơn mạch là một mảnh sơn lâm rộng lớn, đám đệ tử bắt đầu chia ra tầm bảo.
Lâm Phong nhìn địa đồ trong tay, trước tiên phải tìm một nơi an toàn để khôi phục, từ khi bước vào đại thiên bí cảnh, hắn liên tục giao chiến với yêu thú, dù là thiên tài vạn năm có một cũng phải biết mệt chứ.
- Chỗ này có vẻ ổn, ầm…
Lâm Phong vừa dứt lời liền nghe thấy thanh âm giao chiến gần đó truyền đến, sau đó là tiếng yêu thú gầm thét, không biết là tên xui xẻo nào gặp nạn.
Cách sơn mạch mười mấy dặm có một cái hang động, theo ghi chép thì nơi này trước kia là địa bàn của một đầu địa cấp yêu hùng nhưng mấy năm trước đã bị một vị chấp sự thu phục.
Nửa giờ trôi qua, Lâm Phong dừng lại trước một cái hang động to lớn, lúc này đã có vài tên đệ tử đứng trước cửa hang, xem ra không chỉ có hắn biết được chỗ này.
Bên trong hang động đã có khá nhiều người nên Lâm Phong quyết định tìm một chỗ bên ngoài hang nghỉ chân, lỡ yêu thú có đến thì còn chạy kịp.
- Tiểu tử ngươi yên tâm, nơi này có bố trí một cái trận pháp ẩn giấu khí tức, yêu thú không thể đánh hơi tới được.
- Cuối cùng cũng được nghỉ ngơi.
- Nếu là thiên cấp yêu thú thì lão phu không chắc.
- Lão đừng dọa ta, đám thiên thú kia sẽ không để ý đến mấy tên tép rêu ngoài này đâu.
Từ lúc giao chiến với đám yêu thú đến giờ, Lâm Phong hoàn toàn không nhìn thấy hình bóng của yêu nữ và băng nữ, mấy tên thiên tài nổi danh cũng biến mất, có lẽ bọn họ đã tiến vào sâu bên trong bí cảnh.
Lâm Phong nhìn xung quanh một lúc, không tìm thấy người quen, hắn lấy ra địa đồ tiếp tục quan sát, nơi hắn dừng chân là vùng ngoài của bí cảnh, yêu thú nơi này cấp bậc nhiều nhất là huyền thú và địa thú, càng vào sâu bên trong thì cấp độ yêu thú càng cao.
Mục tiêu kế tiếp của Lâm Phong là Thất Sắc Băng Liên cách nơi này gần 100 dặm, với khoảng cánh này chỉ cần phi hành nửa ngày là đến nhưng bên trong bí cảnh phải mất gần chục ngày đi đường.
Phi hành bên trong bí cảnh rất dễ trở thành mục tiêu công kích của đám yêu thú, nhất là đám yêu cầm, một khi bị bọn này để ý thì rất khó chạy thoát.
Trên đường đi đến chỗ Thất Sắc Băng Liên còn phải vượt qua địa bàn của một đám địa cấp yêu thú, chỉ nhìn thôi đã thấy ngán, nếu không phải lão đầu nhất quyết muốn lấy băng liên thì Lâm Phong đã từ bỏ.
- Lão đầu, có thể cho ta biết lão lấy mấy gốc băng liên đó để làm gì không?
- Tiểu tử ngươi có muốn phát tài không?
- Được rồi, không phải chỉ là mười mấy đầu địa cấp yêu thú thôi sao, có gì phải sợ.
Sau khi nghỉ ngơi một đêm, Lâm Phong lại tiếp tục bắt đầu hành trình, trước khi xuất phát, hắn lấy ra một viên đan dược nuốt vào sau đó lại lấy thêm một bình dược tề thoa lên người.
Hai thứ này là do lão đầu đặc chế, dùng để ẩn giấu khí tức rất tốt, chỉ cần không dùng linh lực công kích yêu thú sẽ không bị bọn chúng phát hiện.
Sau khi chuẩn bị đầy đủ, Lâm Phong bắt đầu hành trình, mục tiêu là vách núi cách đó 30 dặm, nơi Huyết Long Thử trú ngụ.
Tên của đầu yêu thú này có chữ Long nhưng không có quan hệ gì với Long Tộc, vì trên đầu yêu thử có một cặp sừng giống với sừng của Long Tộc nên nhiều người hiểu nhầm.
Huyết Long Thử rất giỏi đào hang, bọn chúng thường sống ở vách đá, theo ghi chép thì số lượng Huyết Long Thử ở nơi này có khoảng vài trăm đầu, trong đó có gần chục đầu đạt đến địa cấp.
Sau khi di chuyển được một ngày, Lâm Phong dừng lại trước một vách núi lớn, trên vách có mấy chục cái hang động, nhìn qua như một cái tổ ong.
- Lão đầu, nhìn ta thể hiện này.
Huyết Long Thử là yêu thú hoạt động về đêm, ban ngày tầm nhìn của bọn chúng bị hạn chế nên thường ngủ trong hang.
Lâm Phong lấy ra mấy viên bạo đan, hắn dùng toàn bộ sức lực ném vào mấy cái hang trên vách núi.
- ẦM… ẦM… ẦM…
Mỗi cái cửa hang cao ít nhất vài trượng nên rất dễ ném trúng, Lâm Phong ném xong thì núp một bên chờ thời.
- HỐNG…
Tiếng gầm thét phẫn nộ từ bên trong hang động truyền ra, khói bụi tan biến, vài cái đầu to lớn ló ra khỏi hang, đôi mắt đỏ rực liếc nhìn xung quanh.
Huyết Long Thử có hình dáng giống chuột, đầu mộc sừng, lông đỏ như máu, mỗi con trưởng thành có kích thước to lớn, còn cao hơn cả người trưởng thành.
Lâm Phong nhìn Huyết Long Thử vẫn đứng trong hang liếc nhìn xung quanh, xem ra mấy tên này không có ý định rời hang, hắn lấy ra thêm mấy viên bạo đan ném về phía hang động, vừa ném vừa hét lớn.
- Đám chuột ngu ngốc, có ngon thì tới đánh với lão tử một trận.
- ẦM… ẦM…
- HỐNG…
Tuy tầm nhìn bị hạn chế nhưng Huyết Long Thử có khứu giác cực nhạy, Lâm Phong vừa dứt lời thì có vài đầu yêu thử lập tức đuổi đến.
- Xem chiêu.
Lâm Phong kích hoạt một tờ huyền cấp pháp chỉ, hỏa quang rực sáng hóa thành mấy chục hỏa cầu bay về phía Huyết Long Thử, phần lớn đều đánh trúng mục tiêu nhưng không thể xuyên phá phòng ngự của địa cấp yêu thử.
Lâm Phong không nói một lời lập tức xoay người bỏ chạy, đám Huyết Long Thử đuổi theo phía sau, đám yêu thử đuổi được một lúc thì dừng lại vì đã hoàn toàn mất dấu con mồi, nhưng bọn chúng không từ bỏ mà chia ra xung quanh tìm kiếm.
Trong lúc đám Huyết Long Thử còn đang đi tìm thì Lâm Phong đã trở lại vách núi, trước khi bỏ chạy, hắn đã để lại một cái ma trận, chỉ cần kích hoạt là quay lại nơi này.
- Hi vọng lần này không lỗ vốn.
Lâm Phong tiếp tục để lại một cái ma trận gần đó rồi phóng về phía hang động, thông thường mỗi hang chỉ có một cặp Huyết Long Thử, một đầu đi săn thì đầu còn lại sẽ ở lại giữ hang.
- Thiên Lý Tùy Hành.
- Tiểu tử thúi.
Lão đầu nhìn Lâm Phong lướt vào hang động, nhịn không được mà chửi một tiếng, thuật pháp lão truyền cho hắn là tuyệt kỹ thiên hạ, lại bị tên tiểu tử này dùng đi trộm cướp, đúng là mất hết thể diện.
Hang động của Huyết Long Thử khá sâu, Lâm Phong mất một lúc mới đến được cuối hang, không biết có phải sợ đồng bọn trộm cướp hay không mà mấy cái hang này lại không thông với nhau.
- Két…
Huyết Long Thử nhìn thấy có tu sĩ bước vào liền lao tới tấn công, uy áp địa thú bao trùm khắp hang động.
- Đến lúc rồi, xem Đồ Long Đao của lão tử đây.
Trong tay Lâm Phong là một thanh cốt đao đã được hấp thu long khí, mỗi lần truyền linh lực vào thì long khí sẽ tỏa ra, thứ này đối với yêu thú huyết mạch cấp thấp có ảnh hưởng vô cùng lớn.
Huyết Long Thử vừa chuẩn bị tấn công thì đột nhiên dừng lại, đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào thanh cốt đao, khí thế giảm gần một nửa.
- Ăn một đao của lão tử.
- Két…
Cốt đao vừa chém xuống, Huyết Yêu Thử vội lách qua một bên sau đó chạy thẳng ra ngoài hang.
Lâm Phong không ngờ long khí lại bá đạo như vậy, biết vậy lúc bị đám yêu xà truy đuổi đã lấy ra dọa bọn chúng.
- Để xem bên trong có gì.
Cuối hang động có một núi nhỏ linh thạch lấp lánh, Lâm Phong vừa nhìn thấy, hai mắt liền sáng rực, bên cạnh còn có một đám linh dược, tuy không còn sinh mệnh nhưng dược tính vẫn khá tốt.
- Thăm ngàn thăm ngàn.
Chỉ tính riêng đống linh thạch thôi cũng đủ luyện chế mấy cặp ma trận, lần này hời lớn rồi.
Ngay từ đầu, Lâm Phong đã xác định mục tiêu là đám yêu thú chuyên đào hang như Huyết Long Thử, chỉ có mấy tên đào giỏi thì mới tìm được nhiều linh thạch.
- Lão tử đoán chuyện như thần.
Sau khi thu hết chiến lợi phẩm, Lâm Phong tiếp tục nhảy qua hang bên cạnh, đến khi hắn nhảy tới hang thứ 3 thì bị một đám Huyết Long Thử chặn ở cửa hang.
Mấy đầu Huyết Long Thử sau khi tìm kiếm một lúc vẫn không thấy tung tích Lâm Phong, cả đám quyết định quay trở lại hang động, kết quả là nhìn thấy một tên nhảy như khỉ trên vách núi làm bọn chúng tức đỏ mắt.
- Lão tử có chuyện cần giải quyết, không rảnh chơi với các người, khỏi tiễn.
Lâm Phong vừa dứt lời thì biến mất khỏi hang như chưa từng xuất hiện, đám yêu thử xông vào tìm một lúc cũng không thấy bóng dáng, chỉ biết hét ầm lên.
Vài ngày sau, bên trong một cái hang động, Lâm Phong nhìn đầu bạch sắc yêu xà nằm im trong góc hang, cốt đao trong tay chỉ về phía yêu xà, mỗi lần hắn bước tới một bước là toàn thân yêu xà lại run lên một cái.
Không cần tới cốt đao thì Lâm Phong cũng đủ sức làm thịt đầu bạch sắc yêu xà này, cấp độ của hắn so với tiểu xà còn cao hơn một bậc.
- Không hiểu phụ mẫu của ngươi nghĩ gì lại bỏ ngươi ở đây một mình.
Lâm Phong nhìn tiểu xà nằm trong góc, hắn quyết định tha cho tiểu tử này, ỷ lớn hiếp nhỏ không phải là đạo quân tử.
Bạch sắc tiểu xà nhìn thấy tên hung thần tiến lại gần, cái đầu nhỏ đã muốn cắm xuống mặt đất, đến khi tiểu xà ngóc đầu lên thì tên hung thần đã biến mất, linh thạch và linh dược cũng không còn.
Vài ngày tiếp theo, Lâm Phong vẫn tiếp tục cuộc hành trình, đến giờ hắn đã ghé thăm không ít yêu thú, phải thừa nhận đám yêu thú này đón khách rất nồng nhiệt.
Lâm Phong vừa đi vừa kiểm kê chiến lợi phẩm, đột nhiên hắn cảm giác được một luồng hàn khí thổi tới, phía trước vẫn là sơn lâm rộng lớn nhưng cảnh vật đã thay đổi, trở nên hoang tàn trơ trọi, vừa nhìn đã thấy nguy hiểm.
- Đây là… đầm lầy.
Thổ nhưỡng dưới chân vừa mềm vừa xốp, cơ thể của Lâm Phong bắt đầu lún xuống, giọng nói lão đầu truyền đến.
- Tiểu tử, mau rời khỏi chỗ này.
- Thiên Lý Tùy Hành.
Lâm Phong dùng thuật pháp dịch chuyển đến một nơi gần đó, ánh mắt hắn nhìn vào chỗ vừa đứng, mặt đất nơi đó khẽ động, một cái đầu đen thui trồi lên rồi lặng xuống.
- Cái thứ gì vậy?
- Cự ngạc.
Cự ngạc là một sinh vật có hình dáng gần giống với cá sấu đầm lầy, kích cỡ vô cùng to lớn, cơ hàm cực khỏe, một khi bị bọn chúng kéo xuống thì xác định.
Theo ghi chép của địa đồ, vị trí của Thất Sắc Băng Liên nằm ở sâu bên trong đầm lầy, muốn lấy được linh dược thì phải tìm cách vượt qua đám cự ngạc.
- Bên dưới không đi được vậy trên không thì sao?
- Tiểu tử ngươi nhìn xem có đầu yêu cầm nào bay qua không?
- Không thấy, chẳng lẽ trên không cũng có vấn đề?
- Lão phu nghi ngờ bên trong đầm lầy có độc khí.
Chỉ có khí độc từ bên dưới đầm lầy bốc lên mới khiến cho đám yêu cầm không dám lượn lờ xung quanh, nếu không băng liên đã sớm bị bọn chúng lấy mất.
Lâm Phong nhìn xung quanh, trước tiên tìm một chỗ an toàn nghỉ chân sau đó sẽ suy nghĩ cách đối phó với đám cự ngạc kia.
Đêm đến, bí cảnh như chìm vào bóng tối, đây cũng là lúc những đầu yêu thú khát máu nhất bắt đầu đi săn mồi.
Lâm Phong tìm được một chỗ nghỉ chân gần khu vực đầm lầy, trong lúc đang cùng lão đầu bàn chuyện cổ kim, hắn chợt ngửi được một hương thơm từ phía đầm lầy truyền đến.
- Mùi gì thơm vậy?
- Là dược hương, có lẽ là mùi hương của Thất Sắc Băng Liên.
- Không thể nào, băng liên thơm như vậy thì đã sớm bị bọn cự ngạc kia thịt rồi.
- Có thể bọn chúng dùng băng liên để dẫn dụ con mồi tới.
- Yêu thú cũng khôn vậy sao?
Lão đầu trả lời bằng giọng khinh bỉ.
- Tưởng ai cũng như tiểu tử ngươi sao?
- Nè nè, lão có ý gì đây? Muốn gây sự hử?
- Tiểu tử ngươi tự lo cho bản thân trước đi.
Lâm Phong ngửi một lúc, cảm giác tinh thần có chút mơ hồ, cơ thể bắt đầu không tự chủ mà hướng về phía đầm lầy bước tới, hắn lập tức vận linh lực phong tỏa khứu giác, tạm thời giữ được bình tĩnh.
- Thật là tà môn.
Ở một nơi khác bên trong bí cảnh, một đám đệ tử đang tụ lại một chỗ để bàn luận kế hoạch tiếp theo, trong số đó có cả Tuệ Vân và Phong Viêm.
Tuệ Vân nghe đồng môn xung quanh thảo luận kế hoạch, trong đầu chợt nhớ tới Lâm Phong, nói về mưu kế thì tên sư đệ này của nàng không thua kém gì gian thương.
- Không biết bây giờ Lâm sư đệ thế nào rồi?
Phong Viêm nghe nói đến Lâm Phong, trong lòng có chút hả hê.
- Với tu vi của Lâm sư đệ có lẽ bây giờ đã rời khỏi bí cảnh.
- Hi vọng là đệ ấy không sao.
- Sư tỷ yên tâm, tên đó không chịu thiệt đâu mà lo.
Tuệ Vân nhìn ngọn cự sơn phía trước, chỉ còn một ngày nữa là nàng sẽ đến nơi có Bích Hỏa Thụ, đây cũng là mục tiêu chính của nàng trong chuyến đi lần này.