Thiên La

Chương 77: ĐẠI THIÊN BÍ CẢNH





Lãnh Phi Dao gõ vào đầu Lâm Phong một cái rõ to.

- Ngốc tử, Nam Cung tỷ tỷ muốn biết viên đan dược trong bình là do ai luyện chế.

- Sao tỷ lại gõ đầu đệ?

- Ta thích, không được sao?

Lâm Phong dùng tay bóp cái mũi nhỏ của tiểu sư tỷ.

- Ai ui, đệ không muốn sống nữa có đúng không?

- Ai nói, đệ còn rất yêu đời.

- Á, ta liều mạng với đệ.

Lãnh Phi Dao giơ nanh múa vuốt lao tới, bộ dáng thật sự muốn liều mạng nhưng Lâm Phong đã nhanh chân chạy thoát, cho dù tiểu sư tỷ có đuổi thế nào cũng không bắt được hắn.

Nam Cung Như Mộng nhíu mày, xem ra hôm nay không thu hoạch được gì, có lẽ nên đợi lần khác vậy.

Lâm Phong nhìn thấy Nam Cung Như Mộng muốn rời đi liền ngăn lại.

- Đạo hữu xin dừng bước, danh tính của chủ nhân viên đan dược này tại hạ không thể tiết lộ, chỉ có thể cho đạo hữu biết người đó đang ở bên trong Cửu Huyền Thánh Cung.

Những lời của Lâm Phong không làm Nam Cung Như Mộng kinh ngạc, nàng đã sớm đoán được điều này.

- Đa tạ Lâm đạo hữu đã cho ta biết, cáo từ.

- Nam Cung đạo hữu không phải đến đây vì Hỏa Linh Đan sao?

Lâm Phong lấy ra mấy bình đan dược tranh thủ kiếm chút linh thạch.

- Ở đây tại hạ có vài bình Hỏa Linh Đan, tất cả đều là hàng thượng phẩm, đạo hữu có muốn lấy không?

- Đan dược này là do Lâm đạo hữu luyện chế?

Từ hình dáng, màu sắc và kích thước của viên đan dược có thể đoán được trình độ của người luyện chế đã đạt đến lục đan, gần tiếp cận thất đan.

Lâm Phong lắc đầu.

- Đan dược là do đệ nhất mỹ nhân Cửu Huyền Đan Cung, Tuệ Vân sư tỷ luyện chế.

Như Mộng cầm lấy bình đan dược quan sát, lần trước gặp nhau thì Tuệ Vân vẫn chưa đạt đến lục đan, không ngờ bây giờ đã tiếp cận thất đan.

- Không lẽ là do người kia chỉ dạy.

Ngoài vị đã đạt đến trình độ bát đan kia thì không ai có thể làm cho đan đạo của một thiên tài tiến triển nhanh như vậy.

Sau khi tiễn Nam Cung Như Mộng rời đi, Lãnh Phi Dao dùng ánh mắt ủy khuất nhìn tiểu sư đệ.

- Tiểu Phong tử, lúc nãy đệ đánh ta đau quá.

- Đệ đánh tỷ khi nào?

- Đệ còn nói, rõ ràng có Nam Cung tỷ tỷ nhìn thấy, đệ còn dám nói không có hử?

Lâm Phong lắc đầu.

- Đệ thật sự không có.

- Đệ giỏi lắm, bây giờ ta sẽ đi nói với tỷ tỷ là đệ chiếm tiện nghi của ta, để xem tỷ tỷ sẽ giải quyết đệ như thế nào.

Lãnh Phi Dao nói xong liền rời đi, nàng đi rất chậm, một lúc sau vẫn chưa rời khỏi căn phòng.

- Tiểu Phong tử, ta đi đó.

- Không tiễn.

- Đệ không sợ ta nói với tỷ tỷ sao?

Lâm Phong cười nhếch môi.

- Hàn Băng sư tỷ hiểu rõ con người của đệ, chắc chắn sẽ không tin lời tỷ nói.

- Đệ… đệ, đúng là một tên vô lương tâm, uổng công ta quan tâm đệ như vậy, còn nói tốt cho đệ trước mặt tỷ tỷ… đệ đi đâu đó?

Phi Dao vừa nói vừa lau nước mắt, đến khi nàng mở mắt thì thấy Lâm Phong đã rời đi.

- Chẳng phải đệ đã nói là đến Vạn Bảo Các mua linh dược sao?

- Đợi đã, ta cũng muốn đi.

- Vậy thì đi chung.

- Nhưng ta không có mang theo linh thạch.

- Đệ bao tỷ.

Dù sao cũng vừa kiếm được mấy chục vạn trung phẩm linh thạch, một mình Lâm Phong nuốt thì có chút vô vị, có tiểu sư tỷ đi theo lại đỡ nhàm chán.

Hai người vừa rời phòng thì Lãnh Phi Dao chợt hét lên.

- Đúng rồi, chút nữa thì ta quên mất, ta có thứ này cho đệ.

- Gì vậy?

Lâm Phong nhìn tiểu sư tỷ lấy ra một cái túi nhỏ, nhìn tới nhìn lui cũng không biết là thứ gì.

- Đây hình như không phải là túi trữ vật.

- Đây là một loại dược hương có thể giúp đệ ấn giấu khí tức, làm cho đám yêu thú bên trong bí cảnh không đánh hơi được.

- Có thứ tốt như vậy sao?

Lãnh Phi Dao gật đầu khẳng định.

- Thứ này không dễ tìm đâu, khó lắm ta mới lấy được đó.

- Vậy tiểu đệ xin đa tạ.

Nửa tháng trôi qua, đại thiên bí cảnh chính thức khai mở, toàn bộ đệ tử sở hữu danh ngạch tập trung tại truyền tống trận.

Trưởng lão Cửu Huyền Thánh Cung đứng trên đài cao thông báo nội quy, mỗi đệ tử sẽ được phát một cái ngọc bài, một khi kích hoạt sẽ đưa đệ tử trở về truyền tống trận.

Lâm Phong nhìn ngọc bài trong tay, cảm giác mát lạnh tỏa ra vô cùng dễ chịu, mỗi cái ngọc bài cần thời gian vài tháng để hoàn thành, đây cũng là nguyên nhân đại thiên bí cảnh 5 năm mới mở ra một lần.

- Vào trận.

Đại truyền tống trận mỗi lần kích hoạt có thể truyền tống vài ngàn người trong phạm vi ngàn vạn dặm, chỉ trong thời gian chớp mắt, tất cả đã rời khỏi địa phận của Cửu Huyền Thánh Cung.

Lâm Phong lập tức cảm nhận được mùi vị quen thuộc truyền đến.

- Linh khí thật nồng đậm.

- Nơi này có tụ linh trận.

Lão đầu chỉ nhìn sơ qua đã nắm rõ mấy cái trận pháp xung quanh, nơi này đúng là thiên la địa võng, dù là thiên thú cũng không dám tùy tiện bước vào.

Xung quanh truyền tống trận có 4 tòa thiên cấp đại trận do 12 vị trưởng lão Thánh Cung trấn giữ, bọn họ dựa vào trận pháp cố thủ một gốc của bí cảnh, khiến cho đám yêu thú không làm gì được.

- Lão đầu, hay là chúng ta tìm một chỗ tốt để tu luyện, sau đó sẽ đi tìm Ngân Tâm Thảo.

Thời gian đại thiên bí cảnh mở ra kéo dài suốt 3 tháng, Lâm Phong có thể bỏ ra một nửa thời gian để tu luyện, một nửa còn lại dùng để tìm linh dược.

- Nơi này linh khí nồng đậm như vậy nhất định có vô số linh dược, bảo vật trước mắt không đi lấy lại vào chui hang tu luyện, đầu óc của tiểu tử ngươi có vấn đề gì không?

- Vẫn là tiền bối cao minh.

- Lần này không có nha đầu kia trợ giúp, Ngân Tâm Thảo không dễ lấy.

Nghĩ đến chuyện này Lâm Phong lại thấy buồn bực, trong lòng thầm mắng yêu nữ kia.

Trước khi tiến vào bí cảnh một ngày, có hai tên huyết y nhân đã mang Lâm Phong tới chỗ Linh Mộng, sau khi nói chuyện một lúc thì hắn biết được mục đích của đám người Trường Hà Thánh Cung đến đây là để tranh giành linh dược với yêu nữ.

Sâu bên trong bí cảnh có một nơi gọi là Hỏa Diệm Sơn, nơi đó có một loại linh dược gọi là Hỏa Vân Chi, đây là bảo vật vô giá mà thượng thiên ban tặng cho hỏa sư, có thể giúp tu sĩ cường hóa hỏa linh thể.

Linh Mộng đoán lần này đám người Trường Hà Thánh Cung tiến vào bí cảnh là để tìm Hỏa Vân Chi cho Nam Cung Như Mộng, giúp nàng tăng thêm cơ hội đột phá bát đan.

Vì thực lực của đối thủ khá mạnh nên Linh Mộng quyết định nhờ Hàn Băng và Lãnh gia trợ giúp, cho nên Lâm Phong phải tự đi tìm Ngân Tâm Thảo.

- Mọi chuyện chỉ có như vậy, ngươi còn thắc mắc gì không?

Linh Mộng mỉm cười nhìn nam nhân đối diện, nụ cười của nàng thuần khiết như một đóa hoa nhưng Lâm Phong càng nhìn càng không ưa nổi.

- Nếu ta không tìm được Ngân Tâm Thảo thì sao?

- Chuyện này ta chưa từng nghĩ đến, ta cũng không muốn nghĩ đến.

- Ngân Tâm Thảo không phải thứ dễ tìm, đại thiên bí cảnh lại lớn như vậy, một mình ta tìm dược chẳng khác nào mò kim đáy bể, ít nhất ngươi cũng phải trang bị cho ta vài thứ, như vậy thì khả năng thành công sẽ cao hơn.

Lâm Phong đắc ý nhìn Linh Mộng, cao thủ không bằng tranh thủ, yêu nữ giàu nứt đố đổ vách, không đào một chút thì quá có lỗi với bản thân.

Linh Mộng lấy ra một tờ pháp chỉ đưa cho Lâm Phong.

- Khi gặp nguy hiểm thì ngươi có thể dùng thứ này.

- Gì đây?

- Truyền Ảnh Pháp Chỉ, có thể truyền hình ảnh trong phạm vi vạn dặm.

Lâm Phong nhìn tờ pháp chỉ một lúc vẫn không hiểu được huyền cơ.

- Ta lấy thứ này để làm gì?

- Lúc ngươi hấp hối thì kích hoạt thứ này, ta sẽ thay ngươi báo thù.

Linh Mộng nói xong thì đá Lâm Phong bay ra khỏi phòng, ý của nàng đã quá rõ, không mang được Ngân Tâm Thảo về thì hắn cũng không cần phải trở về.

Lâm Phong nhớ tới đây lại càng khâm phục lão đầu.

- Tiền bối nói không sai, trước tiên đi tìm linh dược, những thứ còn lại không vội.

Lần này tiến vào đại thiên bí cảnh, ngoại trừ Lâm Phong còn có Phong Viêm và Tuệ Vân nhưng hai người này không đi chung đường với hắn, Phi Dao thì không có danh ngạch nên không được tham gia, vậy là hắn lại phải đi một mình.

Lâm Phong nhìn mọi người bắt đầu rời đi, hắn cũng tìm một hướng chạy đi, Cửu Huyền bí cảnh ngang dọc hơn mấy trăm vạn dặm, yêu thú nhiều vô số, từ khi Thánh Cung thành lập đến giờ vẫn chưa có người nào đi đến tận cùng của bí cảnh.

Tuy chưa khám phá hết bí cảnh nhưng đã tìm thấy được rất nhiều linh dược, kỳ trân dị bảo quý hiếm, nổi bật nhất phải kể đến Cửu Huyền Thánh Quả, Hỏa Vân Chi, Thất Sắc Băng Liên, Vạn Niên Cổ Thụ… cùng với vô số yêu thú có huyết mạch cao cấp.

Số lượng yêu thú bên trong bí cảnh so với bên ngoài Hoang Nguyên ít hơn rất nhiều nhưng cấp độ trung bình lại cao hơn, bởi vì bọn chúng có một thứ mà đám yêu thú ở Hoang Nguyên luôn mơ ước, đó chính là linh thạch.

- Không chỉ yêu thú mà lão tử cũng muốn.

Lâm Phong đi được một lúc thì gặp được một cái hang động, theo như địa đồ chỉ dẫn thì nơi này là địa bàn của hoàng cấp yêu thú nên hắn không cần do dự mà tiến vào hang.

Bên trong hang động là một đầu hoàng cấp trung giai Bạch Lân Xà cùng với vài gốc linh dược và mấy trăm khối hạ phẩm linh thạch.

- Tên này còn nghèo hơn cả lão tử.

- Nơi này thì có gì mà tìm.

Lão đầu nói không sai, với tu vi linh giả ngũ cấp sơ kỳ của Lâm Phong đã có thể sánh ngang với địa cấp sơ giai yêu thú, muốn phát tài thì phải tìm mấy tên địa thú trở lên.

Vài ngày trước, Lâm Phong đã thành công đột phá linh giả ngũ cấp, nếu không phải đúng lúc đại thiên bí cảnh mở ra thì hắn đã bế quan luyện chế địa cấp đan dược, so với tiến vào bí cảnh thì luyện đan đúng là việc nhẹ lương cao.

Bên trên địa đồ ghi rõ, muốn tìm được địa thú thì phải đi thêm cả trăm dặm nữa, nơi đó có một ngọn cự sơn, chủ nhân chính là một đầu địa cấp man ngưu.

Lâm Phong tạm thời bỏ qua cho tên này, mục tiêu quan trọng nhất của hắn chính là Ngân Tâm Thảo và Thất Sắc Băng Liên, nơi hai thứ này xuất hiện đều nằm ở phía tây của bí cảnh.

Đi về phía tây khoảng 50 dặm sẽ gặp một dòng đại hà, con sông này có thể xem là ranh giới tự nhiên, tu sĩ bên dưới ngũ cấp gần như không thể vượt qua.

Bên dưới đáy sông có vô số thủy yêu, phần lớn là huyền cấp, một số ít đạt đến địa cấp.

Lâm Phong tìm một chỗ nghỉ chân, hắn lặng lẽ nhìn từng đám người vượt sông để học hỏi kinh nghiệm.

Đa số tu sĩ lựa chọn sử dụng Hành Không Pháp Chỉ, vừa an toàn vừa tiện lợi nhưng cũng có vài tên đi bộ trên mặt nước như đi trên đất bằng.

Hàng trăm đầu thủy yêu từ trong nước phóng lên tấn công tu sĩ, có đầu dài đến 10 trượng, bọn thủy yêu liên tục tấn công làm cho tình hình bắt đầu trở nên hỗn loạn, vài tên đệ tử không kịp phản ứng bị thủy yêu kéo xuống.

Đúng lúc này, một đạo kiếm ảnh dài hơn trăm trượng từ trên cao chém xuống, đại hà như bị cắt đứt, một con đường xuất hiện nối thẳng qua bờ bên kia.

- Là Thiên Ảnh Kiếm, tranh thủ đi ké thôi.

Thiên Ảnh Kiếm xuất hiện nhất định là có chân truyền đệ tử qua sông, Lâm Phong đạp Vân Tung Mị Ảnh lướt trên mặt nước, lúc này đám yêu thú còn đang bị kiếm ảnh dọa sợ, trong thời gian ngắn sẽ không dám công kích.

- Thiên Lý Tùy Hành.

Lâm Phong vừa lên bờ liền chạy đi, những nơi có linh lực dao động sẽ hấp dẫn yêu thú tìm đến, chỉ một lúc nữa thôi thì nơi này sẽ có vô số yêu thú xuất hiện.

Bên kia bờ đại hà là một thảo nguyên rộng lớn, thảo mộc nơi này cao hơn cả Lâm Phong, che kín hết tầm nhìn, hoàn toàn không thể xác định được phương hướng, muốn vượt qua thảo nguyên chỉ có một cách là phi hành.

Lâm Phong lấy ra Hành Không Pháp Chỉ kích hoạt, thân thể hắn lao về phía trước như một mũi tên.

- Nơi này đúng là quá rộng lớn.

Bay được mấy chục dặm vẫn chỉ thấy một màu xanh bát ngát, đột nhiên phía trước truyền đến tiếng động, Lâm Phong lập tức ngừng lại, ánh mắt cảnh giác.

- Muốn tập kích lão tử sao?

Lâm Phong vừa dứt lời, một đầu lục sắc mãng xà bất ngờ phóng tới, từ kích thước của mãng xà có thể dễ dàng đoán được tên này đã đạt đến địa cấp.

Lâm Phong lập tức dùng bộ pháp tránh né, sau khi hai bên giao chiến vài hiệp, hắn đã đoán ra lai lịch của đối thủ.

Đầu mãng xà trước mặt là Lục Nhãn Yêu Xà, bá chủ của cái thảo nguyên này, vấn đề là thanh niên này không thích solo, chỉ thích chơi hội đồng.

Đúng như Lâm Phong dự đoán, xung quanh hắn lại xuất hiện thêm vài đầu Lục Nhãn Yêu Xà, lần này đúng là xuất sơn bất lợi rồi.

- Lão tử có chuyện gấp, không có thời gian chơi với các ngươi.

Lâm Phong vừa dứt lời liền thi triển Thiên Lý Tùy Hành thoát khỏi vòng vây sau đó kích hoạt Hành Không Pháp Chỉ bỏ chạy, đàn Lục Nhãn Yêu Xà đuổi theo phía sau, tốc độ của huyền cấp pháp chỉ không thể so với địa cấp yêu thú, khoảng cách hai bên ngày càng gần.

Lâm Phong lấy ra mấy viên bạo đan ném về phía Lục Nhãn Yêu Xà nhưng huyền cấp bạo đan vẫn chưa đủ uy lực để xuyên qua lớp phòng thủ của địa cấp yêu xà, chỉ có thể làm cho bọn chúng giảm tốc một chút.

- Tiểu tử, dùng lửa đi.

- Đúng rồi, xem lão tử thiêu chết các ngươi.

Hai tay Lâm Phong xuất hiện hai đóa hoa lửa, đợi Lục Nhãn Yêu Xà tới gần hắn liền ném ngọn lửa vào bọn chúng, Lâm Phong đột nhiên đổi hướng bay, hắn không tiếp tục bay thẳng về phía trước mà chỉ bay vòng quanh, đám yêu xà vẫn bám theo sát phía sau, đợi con mồi đuối sức thì bọn chúng sẽ lao vào thịt.

Một lúc sau, thảo nguyên đã bị Lâm Phong đốt cháy một mảng lớn, hắn bay thẳng vào đám lửa, Lục Nhãn Yêu Xà bị lửa và khói che khuất tầm nhìn, vậy là bọn chúng đã mất dấu con mồi.

Trong lúc vượt qua thảo nguyên, không chỉ một mình Lâm Phong bị Lục Nhãn Yêu Xà đuổi giết, phần lớn tu sĩ khi qua sông đều bị yêu xà truy đuổi nhưng bọn chúng đã sớm có chuẩn bị, chỉ có Lâm Phong là lần đầu tiến vào bí cảnh nên có chút chật vật.

Lâm Phong phi hành thêm vài canh giờ thì nhìn thấy một dãy sơn mạch, theo như địa đồ ghi chép, bên trong sơn mạch có một đàn Độc Giác Yêu Lang, số lượng lên đến hàng vạn đầu, trong đó có vài trăm đầu đã đạt đến địa cấp.