Lâm Phong nghe giọng của lão đầu thì giật mình tỉnh ngộ, rõ ràng là hắn mượn nước đẩy thuyền chẳng hiểu sao lại bị lật thuyền, suýt chút còn bị cướp sạch, tiểu sư tỷ bình thường ngây thơ hoạt bát, không ngờ lại ẩn giấu sâu như vậy.
- Bây giờ nhìn kỹ mới thấy nàng giống muội muội của yêu nữ hơn là băng nữ.
Trong lúc mọi người đang bàn luận thì hai mảnh Hộ Thần Giáp đã được mang lên bàn đấu giá, lão đầu cao giọng hô.
- Tàn tích hồn văn, giá khởi điểm 5 vạn trung phẩm linh thạch.
- Để muội để muội.
Lãnh Phi Dao xung phong kêu giá.
- 10 vạn.
- 20 vạn.
Phi Dao vừa dứt lời thì một trong những căn phòng cao nhất truyền đến giọng nói uy nghiêm của một lão đầu, vừa ra giá đã đưa hai mảnh Hộ Thần Giáp lên gấp 4 lần giá trị ban đầu.
- Rồi xong.
Lãnh Phi Dao không ngờ vận khí của nàng lại đen thui như vậy, phòng khách quý của Vạn Bảo Các được chia làm 4 loại, từ cao đến thấp gồm có Thiên, Địa, Huyền, Hoàng tương ứng với tứ bài huyết, kim, ngân, đồng.
Phòng của Lâm Phong đang ngồi mang chữ Hoàng, tương ứng với đồng bài, còn phòng của lão đầu vừa ra giá mang chữ Thiên, tương ứng với huyết bài.
Nghe nói trên dưới trăm cái thành trì của Cửu Huyền Thánh Cung chỉ có mười mấy vị cường giả sở hữu huyết bài, riêng Thánh Cung đã có 9 vị.
Thường thì không ai muốn tranh giành với phòng chữ Thiên, vừa tốn linh thạch vừa đắt tội với một vị tu sĩ hùng mạnh.
Lãnh Hàn Băng tất nhiên biết được, nhưng thứ này không chỉ nàng cần mà lưu manh cũng muốn có, vấn đề là nàng chắc chắn không đủ linh thạch so với người ngồi trong phòng chữ Thiên, muốn theo cũng không nổi.
Lãnh Phi Dao bày ra bộ mặt quan tâm nói với tỷ tỷ.
- Thứ này tỷ tỷ đã nghiên cứu lâu như vậy mà vẫn không có kết quả, có lẽ chỉ là một thứ vô dụng thôi, hay là lần tới muội cùng tỷ tỷ đến tìm gia gia xin thêm vài cái pháp văn.
Lãnh Hàn Băng nhìn lưu manh đối diện, đúng lúc ánh mắt của hắn cũng đang nhìn nàng, cả hai hình như đã hiểu được nỗi lòng của đối phương chỉ qua một ánh mắt.
- Hàn Băng sư tỷ, lần này tỷ mang theo bao nhiêu linh thạch.
- Chỉ có 50 vạn trung phẩm linh thạch.
- Khục khục…
Nghe giọng điệu của băng nữ thì số linh thạch này không đáng nhắc đến, nói chuyện với mấy người này sao Lâm Phong thấy đau tim quá.
- Đệ có gần 2 vạn trung phẩm linh thạch, có thể cho sư tỷ mượn dùng.
- Tiểu Phong tử, vấn đề ở đây không phải là linh thạch nhiều hay ít, đối thủ của chúng ta là một người vô cùng lợi hại, có biết không?
Lãnh Phi Dao bĩu môi, nàng bắt đầu nghiêm túc giáo huấn tên sư đệ ngốc này.
- Vài chục vạn trung phẩm linh thạch đối với mấy vị tiền bối đó chỉ giống như vài khối linh thạch mà thôi.
- Nhưng chúng ta cũng không thể dễ dàng bỏ cuộc như vậy được, không có lòng kiên định thì sao có thể thành công.
- Hảo huynh đệ.
Phong Viêm ngồi bên cạnh tán thưởng một câu.
- Nếu sư đệ cần thì ta có thể cho mượn 10 vạn trung phẩm linh thạch.
- Thật sao?
Ánh mắt Lâm Phong sáng rực nhìn gian thương, chỉ cần hắn kêu giá được một lần thì chuyện còn lại yêu nữ sẽ giải quyết.
- Đúng vậy, mỗi tháng ta chỉ lấy lời 5000 khối trung phẩm linh thạch.
- Đa tạ ý tốt của sư huynh, hay là để lần sau vậy.
Đúng như dự đoán, sau khi phòng chữ Thiên kêu giá thì bên dưới liền rơi vào tĩnh lặng, không một ai dám tranh phong.
- Liều mạng, 25 vạn.
- 50 vạn.
Lâm Phong vừa ra giá thì bên kia cũng tăng theo, hơn nữa còn tăng lên gấp đôi so với giá của hắn, đúng là có phong thái cường giả.
- Hù… trời độ lão tử.
Lâm Phong không sợ đối phương theo, hắn chỉ sợ đối phương không theo, lúc đó không biết đào linh thạch ở đâu để trả Vạn Bảo Các, nghe nói từ khi đại hội đấu giá khởi tranh, vẫn chưa một ai dám chốt đơn xong rồi hủy.
Lãnh Hàn Băng vừa hé môi thì bên trong một căn phòng chữ Thiên khác truyền đến thanh âm quen thuộc.
- 100 vạn.
- Giọng nói này sao nghe quen thế nhỉ? Hình như là của yêu nữ kia.
Lãnh Phi Dao nghi ngờ lên tiếng, Lãnh Hàn Băng liếc nhìn lưu manh, ánh mắt của nàng dường như đã hiểu ra mọi chuyện.
Lâm Phong cười ha hả, vẻ mặt tràn đầy ngưỡng mộ.
- Không ngờ Thánh Nữ cũng sở hữu huyết bài.
- Không chỉ thánh nữ mà cả thánh tử cũng sở hữu một cái.
Phong Viêm bên cạnh bổ sung, một trong hai người này tương lai sẽ cầm đầu Thánh Cung nên có được huyết bài cũng là chuyện không có gì lạ.
- 120 vạn.
- 200 vạn.
Sau một lúc im lặng thì hai mảnh hồn văn được một nhân vật phòng chữ Thiên dùng 200 vạn trung phẩm linh thạch lấy xuống, con số này đã đạt đến đẳng cấp của vật phẩm áp trục.
200 vạn trung phẩm linh thạch đủ sức khiến cho toàn bộ tu sĩ có mặt bên trong phòng đấu giá phải choáng ngợp, với số linh thạch này đã đủ để khai môn lập phái.
- Yêu nữ thật đáng sợ.
Lãnh Phi Dao nhỏ giọng nói cứ như sợ Linh Mộng sẽ nghe thấy, dù nàng xuất thân đại tộc cũng chưa từng thấy nhiều linh thạch như vậy.
Đột nhiên giọng của lão đầu truyền đến.
- Tiểu tử, lão phu vừa phát hiện một tin tốt cho ngươi.
- Có phải lão đã tìm ra cách lấy hai mảnh Hộ Thần Giáp từ tay yêu nữ rồi không?
- Gần đúng, tiểu tử ngươi chỉ cần dụ dỗ thành công nha đầu kia thì không chỉ hai mảnh Hộ Thần Giáp mà nửa đời sau cũng không cần phải lo.
Lâm Phong nghĩ đến bộ dáng của Linh Mộng, nhịn không được hỏi.
- Nếu như dụ dỗ thất bại thì sao?
- Một bước phi thăng, nửa đời sau cũng không cần phải lo.
- Cao minh, thành bại đều không cần lo, nhưng tiểu bối cho rằng nhà ai thì người đó ở, chủ ý của ai thì người đó tự làm sẽ tốt hơn.
Hai mảnh Hộ Thần Giáp vừa được lấy xuống, vật phẩm kế tiếp lập tức được mang lên, chỉ là kết quả đấu giá không được ấn tượng như trước đó, các vật phẩm tiếp theo cũng không thể phá được kỉ lục.
Bên trong căn phòng chữ Hoàng, Lâm Phong nhìn từng món bảo vật bị người khác mang đi, trong lòng vô cùng khó chịu, lão đầu cũng không giữ được bình tĩnh, thậm chí lão còn dụ dỗ Lâm Phong mang hai bộ Liệt Hỏa Phần Thiên và Vạn Hỏa Khai Thiên ra thế chấp để đổi lấy linh thạch đấu giá.
Nhưng Lâm Phong là một thanh niên rất tĩnh và đẹp trai, hai thứ đó chính là lá bài tẩy của hắn sao có thể mang đi lòe thiên hạ, lỡ như bị một lão đầu biến thái nào đó để ý, sau đó tiền gian hậu sát thì thảm.
Hai canh giờ trôi qua, buổi đấu giá bước vào giai đoạn cuối cùng, 3 vật phẩm áp trục cùng lúc được mang lên bàn đấu giá.
Lão đầu bước tới vật phẩm thứ nhất, cẩn thận mở một chiếc hộp ngọc ra, bên trong là một viên hồng ngọc tỏa sáng lấp lánh.
- Thiên cấp trung phẩm, Phục Linh Đan.
Vật phẩm thứ hai là một bộ thiên cấp hạ phẩm thuật pháp tên là Mộc Vân Thiên, vật phẩm thứ ba là một thanh Phương Thiên Họa Kích đạt đến thiên cấp trung phẩm.
Quy tắc đấu giá lần này không giống như những lần trước, đầu tiên sẽ không có giá khởi điểm, muốn lấy vật phẩm nào thì chủ động liên hệ với quản lý của Vạn Bảo Các, trong trường hợp có hai hoặc nhiều người chọn cùng một vật phẩm thì người đưa ra nhiều linh thạch hơn sẽ giành chiến thắng.
Trường hợp chỉ có một người ra giá thì sẽ so với giá của Vạn Bảo Các bí mật đưa ra nếu cao hơn sẽ đấu giá thành công.
- Còn có kiểu đấu giá như thế này sao?
- Tiểu tử ngươi cứ chờ mà xem kịch hay đi.
Với kiểu đấu giá ẩn thế này, các đại nhân vật sẽ không chính diện tranh giành, dù có thua cũng không ai biết, quan trọng hơn là giá cả vật phẩm được đấu giá theo kiểu này thường sẽ cao hơn đấu giá công khai đến 3 phần.
Nửa giờ trôi qua, thời gian đấu giá kết thúc, Vạn Bảo Các chính thức đưa ra thông báo, tất cả vật phẩm áp trục đều được đấu giá thành công.
- Đa tạ các vị đã tham gia đại hội đấu giá của bản các, hi vọng những vật phẩm hôm nay sẽ làm hài lòng các vị khách quan.
Đại hội đấu giá kết thúc, tu sĩ lần lượt rời Vạn Bảo Các, đóa kim hoa trên đỉnh các lần nữa nở rộ, từng đạo linh quang phá không bay đi.
Đúng lúc này, giọng nói của lão đầu truyền đến.
- Tiểu tử, có người của Ma Giáo ở đây.
- Ở đâu vậy?
- Vừa từ trên đỉnh các rời đi.
Lâm Phong thở phào một hơi, với thực lực của hắn bây giờ rất sợ đụng độ với mấy tên dư nghiệt Ma Giáo, đặc biệt là cái tên Quỷ Ảnh kia.
- Không đúng, dư nghiệt Ma Giáo làm sao có thể tham gia đấu giá? Chẳng lẽ Vạn Bảo Các có liên quan đến bọn chúng?
- Tiểu tử ngươi nghĩ Ma Giáo sẽ dùng thân phận thật để tham gia đấu giá?
- Thì ra là vậy.
Với thực lực của Ma Giáo muốn lấy một tấm kim bài không phải là chuyện khó, chỉ cần ngụy trang một chút rồi đem bán mấy gốc thiên dược là đủ tư cách.
Đột nhiên Lâm Phong ngửi được một mùi hương quen thuộc, ánh mắt vừa liếc qua liền thấy băng nữ đứng ngay bên cạnh.
Lãnh Hàn Băng vẫn dùng vẻ mặt lạnh lùng kiêu ngạo nhìn hắn.
- Muốn lấy thứ kia thì đêm nay đến đại môn Pháp Cung chờ ta.
Nàng nói xong liền rời đi, Lâm Phong đi theo phía sau, vẻ mặt đầy đau khổ, có khả năng là băng nữ đã nhìn ra chuyện mờ ám của hắn với yêu nữ nên mới hẹn ra nói chuyện.
- Tiền bối có cao kiến gì không?
- Đêm khuya yên tĩnh, rất thích hợp để hủy thi diệt tích.
- Đúng là cao kiến.
Lâm Phong chắc chắn băng nữ sẽ không giết hắn nhưng đánh cho một trận hoặc băng phong cả đêm thì có thể, cảm giác đó đúng là sống không bằng chết.
Bên ngoài Cửu Huyền Thành, hai luồng hào quang một đen một đỏ đang tiến sâu vào Hoang Nguyên. Lúc sau, hắc quang dừng lại hiện ra thân ảnh của một nam tử.
Hồng quang phía sau cũng dừng truy đuổi, Linh Mộng hiện ra giữa không trung.
- Không chạy nữa sao?
- Ta chưa bao giờ bỏ chạy.
Quỷ Ảnh vừa dứt lời lập tức có thêm vài tên hắc y nhân xuất hiện bao vây Linh Mộng, khí tức mỗi người chỉ yếu hơn nàng một chút.
Linh Mộng nở nụ cười.
- Chỉ bao nhiêu đây thôi sao?
- Thánh Nữ đừng hiểu lầm, các vị đạo hữu ở đây sẽ không tham gia chiến đấu.
- Hừ, muốn đánh thì đánh, đừng nói nhảm.
Hồng hỏa trên người Linh Mộng rực cháy, trường kiếm trong tay rời vỏ, sẵn sàng chiến đấu.
Mỗi tên hắc y nhân lấy ra một cái trận bàn kích hoạt, một chiếc lồng màu đen to lớn xuất hiện, bao vây Linh Mộng cùng Quỷ Ảnh.
Hồng hỏa trên người Linh Mộng đột nhiên trở nên bất ổn, lúc sáng lúc tối, lúc nào cũng có thể biến mất.
Quỷ Ảnh nở nụ cười đắc ý.
- Đây là loại trận pháp bọn ta vừa nghĩ ra, tuy không được như phong linh nhưng vẫn có thể phong ấn linh lực tu sĩ trong thời gian ngắn.
- Nam nhân đều vô sỉ.
Linh Mộng cảm giác phần lớn linh lực bên trong cơ thể đã bị phong ấn, tu vi của nàng lúc này chỉ còn lại tứ cấp, chẳng khác gì lúc tiến vào tiểu phong linh.
Không chỉ nàng mà ngay cả tu vi của Quỷ Ảnh cũng bị phong ấn, thực lực của hai người đều trở về tứ cấp đỉnh phong.
Lúc này lại có thêm một đám hắc y nhân xuất hiện, mỗi tên đều có tu vi tứ cấp đỉnh phong, bình thường đám người này sẽ không chịu nỗi một chiêu của Linh Mộng nhưng bây giờ tình thế đã thay đổi.
- Cửu Huyền Thánh Nữ, chỉ cần giao ra thứ kia thì bản tọa sẽ lập tức rời đi.
- Muốn lấy đồ của bản thánh nữ phải xem các ngươi có bản lĩnh đó không.
Linh Mộng lấy ra mấy tờ pháp chỉ kích hoạt, vài chục đóa hồng hỏa xuất hiện, mỗi đóa biến thành một Linh Mộng sống động như thật, tu vi đạt đến tứ cấp đỉnh phong, thế lực hai bên tạm thời ngang nhau.
- Đánh.
Hai bên lao vào trận chiến, mục tiêu của Linh Mộng là Quỷ Ảnh, hồng hỏa cùng hắc khí tranh phong, bất phân thắng bại, nhìn từ xa giống như một ngọn hắc hỏa đang bùng cháy.
Một tên hắc y nhân phóng tới chém tan đóa hồng hỏa, từng đóm lửa tụ lại trên không, khôi phục lại hình dáng ban đầu nhưng tu vi đã tụt xuống tứ cấp hậu kỳ.
- Hảo thuật pháp.
Quỷ Ảnh cất tiếng khen ngợi, sau lưng hắn lại xuất hiện bốn cái hắc ảnh vô cùng đáng sợ.
- Tứ Chuyển Thiên Ma.
- Hỏa vũ.
Hàng trăm đóm lửa từ trên cao giáng xuống, hắc khí va vào hồng hỏa liền bị đốt cháy, thanh âm xè xè liên tục vang lên, hai hắc ảnh vừa xông tới đã bị thiêu trụi.
Linh Mộng vừa chiến đấu vừa dùng pháp chỉ nên linh lực tiêu hao nhanh hơn Quỷ Ảnh vài phần, chiến đấu lâu dài thì người chịu thiệt chắc chắn là nàng.
- Hỏa thuẫn.
Hàng trăm đóm lửa tụ lại xung quanh Linh Mộng, chúng tạo thành hỏa cầu bảo vệ nàng thoát khỏi hắc khí tấn công.
Linh Mộng đạp bộ pháp phóng thẳng tới chỗ Quỷ Ảnh, trường kiếm trong tay chém thẳng về phía đối phương, bốn đạo kiếm khí phá không bay đi.
- Thiên Ảnh Tứ Thức.
- Ám Ngục.
Hắc khí hóa thành một chiếc lồng thành công ngăn lại bốn đường kiếm khí, vẻ mặt Quỷ Ảnh tràn đầy kinh ngạc.
- Chiến pháp song tu?
Đáp lại câu hỏi của hắn lại là bốn đường kiếm khí phá không bay tới đánh vỡ cả Ám Ngục vừa được tạo ra, thân thể Quỷ Ảnh cũng bị chấn cho lui lại.
- Đã như vậy bản tọa cũng không cần phải che giấu.
- Nói nhảm.
Linh Mộng lại lao tới áp sát Quỷ Ảnh, muốn đối phó với pháp sư thì cách tốt nhất là cận chiến, khi khoảng cách hai bên chỉ còn là vài bước chân, trường kiếm trong tay Linh Mộng đâm thẳng vào ngực đối phương.
- Keng…
Trường kiếm của nàng bị một thanh trường thương ngăn lại, mũi kiếm đâm vào trường thương, chỉ cách ngực Quỷ Ảnh một lớp y phục.
Linh Mộng lập tức lùi lại, trong khoảnh khắc hai bên va chạm, nàng đã nhận ra đối phương là cao thù dùng thương, cũng là chiến pháp song tu giống như nàng.
- Đã lâu rồi bản tọa chưa đánh một trận thỏa thích, hôm nay sẽ cùng Thánh Nữ luận bàn.
- Ngươi thích thì đánh một mình đi.
Linh Mộng đột nhiên lùi lại, trường kiếm trong tay thu vào, số hỏa ảnh phân thân cũng lui đến bên cạnh nàng, bộ dáng lúc này của nàng rõ ràng là không muốn chiến đấu.
Quỷ Ảnh nhíu mày.
- Thánh Nữ đồng ý giao bảo vật cho bản tọa sao?
- Chỉ với chút thực lực của ngươi mà cũng muốn lấy đồ của bản thánh nữ, ảo tưởng.
- Thật vậy sao…
Đúng lúc này, đại trận do đám hắc y nhân bày ra đột nhiên rung lên rồi vỡ nát, giọng nói uy nghiêm vang vọng khắp thiên địa truyền đến.
- Quỷ Ảnh, đã lâu không gặp.
- Mã Vạn Long.
- Muốn luận bàn sao không đến tìm ta lại đi tìm một tiểu bối, mấy chục năm không gặp, phong thái của ngươi ngày càng chẳng ra gì.
- Đó là chuyện của ta, không liên quan đến ngươi.
Quỷ Ảnh tức giận lên giọng, ánh mắt đảo xung quanh nhưng vẫn không phát hiện ra vị trí của đối phương.
- Thực lực của hắn làm sao lại tăng nhanh như vậy?
Nhớ năm xưa cả hai đều là kiêu hùng của Nam Hoang, tuy thực lực của hắn không bằng đối phương nhưng chênh lệch chắc chắn không lớn như bây giờ.
Giọng nói uy nghiêm kia lại vọng đến.
- Sao hả? Không muốn luận bàn với ta sao?
- Rút.
Linh Mộng nhìn đám hắc y nhân biến mất nơi chân trời, nàng xoay người hướng Cửu Huyền Thành bay đi.
Trong lúc Linh Mộng phi hành, giọng nói uy nghiêm kia lần nữa truyền đến.
- Sư phụ của ngươi thế nào rồi?
Linh Mộng vẫn tiếp tục phi hành, hoàn toàn không để ý đến những lời nói của người kia, cho dù đó là một trong những người quyền lực nhất Nam Hoang.