Tin tức từ Cường nhanh chóng được truyền về Tây Đô. Phòng chỉ huy của "Phù Sa Hạm" căng như dây đàn. Quân đoàn Tiên Phong của họ đã bị chia cắt, thiệt hại nặng nề. Kẻ thù đã khóa chặt huyết mạch. "Lão Tướng Tám Dân yêu cầu một cuộc gặp mặt," Tuấn báo cáo. "Chỉ gặp người đứng đầu. Tôi và Đại tá." "Điên à?" Chị Hai Hạnh phản đối ngay lập tức. "Đi bây giờ? Chúng ta sẽ phải đi xuyên qua cái bẫy của quân Mắt Đen! Chúng đang chờ chúng ta chui đầu vào rọ!" "Chúng ta sẽ không đi đường sông chính," Tuấn đáp, tay anh chỉ lên tấm bản đồ sông ngòi chi tiết. Ánh mắt anh dừng lại ở một mạng lưới kênh rạch chằng chịt, nhỏ như những sợi chỉ, luồn lách qua những cánh đồng, rừng dừa, hoàn toàn vòng qua ngã ba sông chết chóc. Đó là con đường mòn trên sông, con đường mà ngày xưa ba anh hay chở anh đi câu cá, con đường mà chỉ có dân bản địa thứ thiệt mới biết. "Hạm Đội Phù Sa không đi được," Tuấn nói. "Nhưng một chiếc xuồng cao tốc, đã được cải tiến, thì có thể." Đại tá Long nhìn Tuấn, rồi gật đầu dứt khoát. "Một canh bạc. Nhưng là canh bạc duy nhất. Chuẩn bị xuồng. Tôi và cậu sẽ đi." "Cho em đi với," My bước tới. "Các anh cần một xạ thủ bắn tỉa. Và em sẽ bảo vệ anh Hai." Đêm đó, một chiếc xuồng nhỏ, được sơn đen, động cơ đã được Tuấn dùng năng lực sửa lại để chạy êm gần như không tiếng động, lặng lẽ rời Cần Thơ. Trên xuồng chỉ có ba người: Tuấn, Đại tá Long và My. Họ luồn lách qua những con rạch tối tăm, có lúc phải tự tay đẩy xuồng qua những đám lục bình dày đặc. Họ nghe thấy tiếng tuần tra của quân Mắt Đen ở con sông lớn bên cạnh, ánh đèn pha của chúng quét qua, chỉ cách họ vài chục mét. Tim của My đập thình thịch, nhưng Tuấn và Đại tá Long vẫn bình tĩnh như hai tảng đá. Rạng sáng, khi sương mù còn dày đặc, chiếc xuồng nhỏ đã cập bến Sa Đéc, không phải ở bến cảng chính, mà ở một con rạch nhỏ phía sau pháo đài, nơi Tám Dân đã chỉ định. Khi ba người, lấm lem bùn đất, bước vào phòng chỉ huy của Lão Tướng, họ thấy Cường 'Hỏa Long' cũng đang ở đó, mặt mày cau có. Lão Tướng Tám Dân đang ngồi lau một khẩu súng trường cũ. Lão ta ngẩng lên, nhìn Tuấn, rồi nhìn Đại tá Long. Cuộc hội ngộ thượng đỉnh của Liên Minh Miền Tây đã diễn ra. Một cựu Đại tá Quân đội Nhân dân, một cựu Sĩ quan Biệt Động Quân, và một chàng kỹ sư trẻ tuổi. "Giờ thì," Lão Tướng Tám Dân gằn giọng, đặt khẩu súng xuống bàn. "Nói cho tao biết... làm thế nào để chúng ta phá cái lồng của lũ chó Sài Gòn. Và, chúng mày trả 'cái nợ' này... như thế nào?"