Bình minh. Mặt trời mọc, nhuộm đỏ cả một khúc sông Hậu. Trên boong của "Phù Sa Hạm", ba ngàn con người thức dậy sau một đêm chập chờn, trong một ngôi nhà mới, bấp bênh, làm từ sắt thép và hy vọng. Họ đã mất quê hương. Họ đã trở thành những người dân của sông nước. Cảnh tượng đầu tiên là một sự hỗn loạn có tổ chức. Tiếng trẻ con khóc, tiếng người lớn gọi nhau, tiếng động cơ gầm gừ. Một "Thành Phố Nổi" đã được khai sinh. Nhưng một thành phố không thể tồn tại nếu không có trật tự. Ngay lập tức, một cuộc họp khẩn cấp được diễn ra ngay trên đài chỉ huy. Không còn là mệnh lệnh. Đây là một sự liên minh. Một Hội Đồng Lãnh Đạo Mới được thành lập, bao gồm những trụ cột của cả hai pháo đài: * Giáo sư Bách: Được tất cả mọi người kính trọng, ông trở thành Hội trưởng Hội đồng Dân sự, chịu trách nhiệm về đời sống, phân phối lương thực và quan trọng nhất: bảo vệ Ngân Hàng Hạt Giống. * Nguyễn Minh Tuấn: Anh chính thức nhận chức Tổng Chỉ Huy của Hạm Đội Phù Sa. Anh chịu trách nhiệm về quân sự, kỹ thuật, và mọi quyết định đối ngoại. * Chị Hai Hạnh (qua bộ đàm): Là Lãnh đạo Liên minh tại Vàm Cống, là tai mắt của họ ở phía trước. * Cường 'Hỏa Long' và Đại tá Long (qua bộ đàm): Là hậu phương vững chắc tại Hy Vọng và Thần Nông. Các ban ngành nhanh chóng được thành lập. * Viện Chế Tác (do Tuấn và Vy đồng chỉ huy): Không chỉ là "lò rèn", giờ đây họ chịu trách nhiệm cho sự sống còn của cả hạm đội: sửa chữa động cơ, gia cố vỏ tàu. * Viện Nông nghiệp (do Lan và Giáo sư Bách chỉ đạo): Họ biến một chiếc sà lan thành một "khu vườn nổi" khổng lồ, bắt đầu thử nghiệm gieo trồng thủy canh bằng chính nước sông Hậu đã được lọc. * Vệ Binh Sông Nước (do Dũng và My đồng chỉ huy): My, với lòng căm thù lũ xác sống đã cướp đi ba mẹ mình, đã lột xác. Cô trở thành một chỉ huy trẻ tuổi, cứng rắn, chịu trách nhiệm huấn luyện những thanh niên của Long Xuyên, bảo vệ "thành phố" của mình. "Phù Sa Hạm" không còn là một đống sắt vụn. Nó đã trở thành một cơ thể sống, một xã hội thu nhỏ.