Tận Thế Zombie Tôi Thức Tỉnh Dị Năng

Chương 33: Tái Cấu Trúc



Chương 33: Tái Cấu Trúc

10 giờ 15 phút sáng, ngày 15 tháng 10 năm 2025.

Mặt trời đứng bóng, chiếu cái nóng gay gắt xuống sân bê tông của căn cứ Hy Vọng. Tuấn đứng trong "Lò Rèn" của mình, mồ hôi ướt đẫm áo, nhưng anh không cảm thấy mệt mỏi. Anh đang nhìn thành quả của mình: một bộ giáp tuần tra mới, nhẹ hơn, linh hoạt hơn, được làm từ hợp kim tái chế.
Nhưng bên ngoài lò rèn, căn cứ đang phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng mới: khủng hoảng dân số.
Sự gia tăng đột ngột của hàng trăm miệng ăn đã tạo ra một áp lực khổng lồ. Lương thực, dù dồi dào, nhưng cũng phải chia khẩu phần nghiêm ngặt. Nước sạch trở nên khan hiếm. Những cuộc cãi vã nhỏ bắt đầu nảy sinh.
Đại tá Long biết rằng, một cơ cấu lỏng lẻo không thể quản lý một cộng đồng gần một ngàn người. Một cuộc họp toàn thể các đội trưởng và đại diện dân sự được triệu tập.
"Chúng ta đã sống sót qua giai đoạn hỗn loạn nhất," Đại tá Long nói, giọng nói đanh thép vang vọng khắp phòng họp. "Nhưng để đi xa hơn, chúng ta cần có kỷ luật và một cơ cấu rõ ràng. Kể từ hôm nay, căn cứ Hy Vọng sẽ được tái cấu trúc."
Một sơ đồ tổ chức mới được trình chiếu. Các ban dân sự được thành lập: Ban Lương thực, Ban Y tế, Ban Xây dựng...
Và quan trọng nhất, toàn bộ lực lượng chiến đấu của Hy Vọng sẽ được hợp nhất thành một đơn vị duy nhất: Quân đoàn 'Tiền Phong'.
"Quân đoàn sẽ là mũi nhọn, là thanh gươm và là tấm khiên của tất cả chúng ta," Đại tá Long tuyên bố. "Và để phát huy tối đa sức mạnh, nó sẽ có hai người chỉ huy."
Tất cả mọi người đều nín thở.
"Cường 'Hỏa Long', với sức mạnh và lòng dũng cảm đã được chứng minh, sẽ giữ chức Tư lệnh chiến trường, chịu trách nhiệm chỉ huy trực tiếp trong mọi trận đánh."
Cường đứng dậy, gật đầu một cách dứt khoát.
"Và Nguyễn Minh Tuấn," Đại tá Long nhìn Tuấn, "với trí tuệ và khả năng chiến lược của mình, sẽ giữ chức Tham mưu trưởng, chịu trách nhiệm lên kế hoạch, hậu cần và chỉ huy Viện Chế Tác."
Viện Chế Tác là sự kết hợp giữa "Lò Rèn" của Tuấn và đội ngũ kỹ thuật của Vy, trở thành bộ não công nghệ của cả quân đoàn.
Một quyết định sáng suốt. Nó không chỉ chính thức hóa liên minh giữa Tuấn và Cường, mà còn đặt đúng người vào đúng việc, phát huy tối đa sở trường của họ.
Tuấn đứng dậy, nhận lấy trách nhiệm mới. Anh biết, con đường trở về An Giang của mình, giờ đây đã gắn liền với vận mệnh của cả quân đoàn này.