Tận Thế Zombie Tôi Thức Tỉnh Dị Năng

Chương 25: Hội Đồng Tác Chiến



Chương 25: Hội Đồng Tác Chiến

8 giờ 21 phút tối, ngày 13 tháng 10 năm 2025.

Trong phòng chỉ huy của căn cứ Hy Vọng, không khí nặng nề như chì. Con dao găm ghim mảnh giấy viết bằng máu vẫn còn nằm trên bàn họp, như một lời nhắc nhở im lặng về sự tàn bạo của kẻ địch.
"Thiêu rụi chúng!" Cường (Hỏa Long) là người đầu tiên đập bàn, cơn giận khiến những luồng khí nóng tỏa ra quanh người anh ta. "Chúng ta tập hợp toàn bộ lực lượng, tấn công phủ đầu, cho chúng biết thế nào là địa ngục!"
"Không được!" một thành viên của hội đồng dân sự, một bác sĩ già, vội phản đối. "Đó là tự sát! Chúng ta không biết gì về chúng cả, về quân số, về vũ khí. Làm vậy sẽ khiến tất cả mọi người phải chết!"
Cuộc tranh cãi nổ ra. Một bên là phe chủ chiến do Cường dẫn đầu, muốn dùng sức mạnh để đáp trả sự sỉ nhục. Một bên là phe chủ hòa, lo sợ một cuộc chiến tranh sẽ phá hủy tất cả những gì họ đã cố gắng gầy dựng.
Đại tá Long im lặng lắng nghe, gương mặt sắt đá không biểu lộ cảm xúc. Cuối cùng, ông quay sang người vẫn giữ im lặng từ đầu đến cuối.
"Tuấn, ý kiến của cậu?"
Tuấn đứng dậy, đi đến bên tấm bản đồ.
"Cả hai ý kiến đều có lý," anh nói một cách bình tĩnh, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. "Nhưng chúng ta đang bỏ qua một điểm quan trọng nhất. Bầy Sói không phải là một đám cướp đói khát. Chúng có tổ chức, có kỷ luật, và chúng tàn nhẫn một cách có tính toán."
Anh chỉ vào con dao găm. "Chúng gửi 'thông điệp' này không chỉ để đe dọa. Chúng đang thăm dò. Chúng muốn chúng ta hoặc là sợ hãi mà cống nạp, hoặc là tức giận mà tấn công một cách mù quáng. Cả hai lựa chọn đó, đều sẽ dẫn đến sự diệt vong của Hy Vọng."
Tuấn nhìn thẳng vào Đại tá Long. "Chúng ta không thể hòa, cũng không thể manh động. Trước khi quyết định chiến hay thủ, chúng ta phải biết kẻ địch của mình là ai. Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng."
"Vậy ý cậu là gì?" Cường hỏi, giọng có phần bớt hung hăng.
"Tôi và Khoa," Tuấn đáp, "sẽ thực hiện một chuyến trinh sát đến Bình Chánh. Tìm ra căn cứ, quân số, và quan trọng nhất, thủ lĩnh của chúng là ai. Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể vạch ra một kế hoạch thực sự."
Một sự im lặng bao trùm cả căn phòng. Kế hoạch của Tuấn vô cùng nguy hiểm, nhưng lại là con đường duy nhất.
Đại tá Long nhìn Tuấn rất lâu, rồi gật đầu một cách dứt khoát. "Sự lựa chọn của Hy Vọng, là chiến đấu một cách khôn ngoan. Cậu có 24 giờ. Hãy mang thông tin về đây."