Nghe Bảo Là Đội Vô Dụng Cơ Mà, Sao Người Nào Cũng Là Nhân Vật Nguy Hiểm Hết Vậy

Chương 11



Cách đó không xa mơ hồ có thể thấy được ánh sáng lấp lánh phản chiếu từ mặt hồ.

 

Cuối cùng, sự thấp thỏm bất an trong lòng bốn người cũng lắng xuống, bọn họ hét lên vui mừng, co giò chạy về phía bờ hồ.

 

Tùy Thất là người vui vẻ nhất, may mắn không phụ lòng tin của các đồng đội.

 

Tả Thần lao đầu vào hồ nước mát lạnh: "Sướng!"

 

Thẩm Úc vốc nước lên, rửa đi mồ hôi ẩm ướt nóng nực trên mặt, đột nhiên khóe mắt liếc thấy bóng cá loé lên trong nước rồi biến mất.

 

Giọng nói trầm thấp của cậu ta hiếm khi cao lên mấy phần: "Trong hồ có cá!"

 

Tả Thần vội lao tới: "Đâu cơ?"

 

Tùy Thất và Muội Bảo cũng thò đầu đến xem, bốn người khoác vai nhau tìm cá bên bờ hồ, quả nhiên phát hiện ra không ít.

 

Tùy Thất lập tức có kế hoạch: "Tôi và Tả Thần phụ trách nhóm lửa, lọc nước hồ, Thẩm Úc và Muội Bảo phụ trách bắt cá."

 

Bốn người nhanh chóng bắt tay vào hành động, Tùy Thất lấy chai nước khoáng rỗng ra, bỏ nắp chai, cắt bỏ phần đáy, nhét bông, đá vụn, cành khô vào thân chai, phía trên cùng lại lót thêm một lớp bông.

 

Đáy chai hướng lên trên, miệng chai hướng xuống dưới nhắm vào miệng bình nước, một bộ lọc kiểu chai đơn giản đã hoàn thành.

 

Tả Thần lấy đầy một bình nước hồ đục ngầu, đổ xuống từ đáy chai nước khoáng, nhìn những giọt nước trong suốt nhỏ ra, kinh ngạc nói: "Nước hồ bẩn như vậy mà lại có thể trở nên sạch thế này sao?"

 

"Nước trong hồ này thực ra không thể xem là bẩn quá đâu." Tùy Thất đưa bộ lọc và bình nước cho Tả Thần: "Nước này sau khi lọc cũng phải đun sôi mới uống được, cậu lọc nước ở đây trước đi, tôi đi nhóm lửa."

 

"Được, chị đi đi, bên này giao cho tôi."

 

Cô nhặt không ít cành cây khô, lại lấy không ít nhựa thông từ cây thông.

 

Nhựa thông không chỉ giúp cháy, mà còn có thể chống mục, đuổi côn trùng.

 

Lúc quay về, Tùy Thất thấy Muội Bảo đứng bên bờ, giơ một tảng đá lớn gấp gần ba lần người cô nhóc đập xuống hồ, mấy con cá bị đập văng lên bờ.

 

Còn Thẩm Úc thì cầm một cành cây, chuẩn xác đập choáng những con cá đang nhảy loạn xạ kia, sau đó xiên một cái, cá lập tức bị xiên qua cành cây.

 

Hai người phối hợp ăn ý, chiến tích huy hoàng.

 

Tùy Thất đi đến chỗ cách Tả Thần không xa đào một cái hố đất, nghiền nát nhựa thông rồi trải lên đám cỏ khô.

 

Cô lại lấy hộp đánh lửa ra, lấy đá lửa đè lên bông, dùng thanh đánh lửa đi kèm liên tục đập vào đá lửa, tia lửa b.ắ.n khắp nơi, bông dễ dàng bắt lửa.

 

Tùy Thất tập trung tinh thần, hoàn toàn không nhận ra ba đồng đội đã đứng sau lưng cô vây xem.

 

Cô cẩn thận thổi bùng tia lửa, nâng niu nó đặt lên đống cỏ khô có nhựa thông, ngọn lửa lớn thuận lợi bùng lên.

 

Muội Bảo, Thẩm Úc, Tả Thần: "Quao~"

 

Tùy Thất đắc ý chống nạnh: "Chị đây toàn diện như vậy đấy."

 

"Chị Tùy, mấy con cá này ăn thế nào ạ?"

 

Trong hai tay Muội Bảo, mỗi tay cầm hai cành cây xiên bốn năm con cá, trên vai Thẩm Úc còn vác một cành cây xiên đầy cá, ước chừng có tám con.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Cô vung tay lên: "Hôm nay chúng ta ăn cá nướng."

 

Mười phút sau, xung quanh đống lửa đã cắm một vòng cành cây được vót nhọn.

Ai yêu thích mình thì ghé qua nhà Thu Hút Cừu Hận trên Monkeyd để theo dõi những bộ tiếp theo nhaa :3333

 

Bốn người ngồi thành một hàng ngay ngắn, Muội Bảo gỡ cá từ cành cây xuống, Tả Thần m.ổ b.ụ.n.g cá bỏ nội tạng, Thẩm Úc đánh vảy cá, Tùy Thất xiên cá vào cành cây rồi đưa lên nướng trên lửa.

 

Dây chuyền sản xuất cá nướng, đã online.

 

...

 

Nhân lúc Tùy Thất nướng cá, ba người còn lại đều chạy đi xem bộ lọc nước.

 

Lần này đến lượt Thẩm Úc đổ nước hồ vào, Tả Thần và Muội Bảo chăm chú nhìn những giọt nước sạch chảy ra từ miệng chai, không ngừng thốt lên kinh ngạc.

 

"Cái thứ nho nhỏ này tốt thật đấy."

 

"Chị Tùy thật lợi hại, không gì có thể làm khó được chị ấy."

 

Ba người cảm thấy vô cùng mới lạ, thay phiên nhau nghịch một lúc lâu, hoàn toàn không nhận ra ngọn lửa sau lưng bọn họ đã cháy ngày càng lớn, thịt cá béo ngậy dần chuyển sang màu vàng cháy.

 

Tùy Thất quay lưng về phía bọn họ không nói tiếng nào, lặng lẽ ăn đầy miệng miếng cá nướng thơm phức.

 

Ừm, chất thịt tươi ngon, xương cũng rất ít, tuyệt vời.

 

Thẩm Úc tinh mắt phát hiện ra đầu tiên, nhét bộ lọc vào tay Tả Thần, lập tức di chuyển đến bên cạnh Tùy Thất, đôi mắt thâm quầng đầy dò xét nhìn Tùy Thất chằm chằm.

 

"Ờm…" Cô chớp mắt: "Cái đó, tôi chỉ giúp các cậu thử xem có chín chưa thôi mà."

 

"Chín rồi ạ." Muội Bảo không biết đã ngồi đối diện Tùy Thất từ lúc nào, đang ôm một con cá nướng béo ngậy, ăn đến hai má phồng lên.

 

Thẩm Úc lập tức cúi đầu ăn.

 

Tay trái cầm bộ lọc, tay phải cầm bình nước, Tả Thần chậm rãi đến muộn: "Tôi hết tay rồi, Thẩm Úc, cậu mau đút cho tôi một miếng."

 

Anh ta ngồi phịch xuống bên trái Thẩm Úc, Thẩm Úc cũng không ngước mắt lên, cầm lấy một cành cây, đưa con cá nướng trên đó đến bên miệng anh ta, Tả Thần cắn một miếng lớn: "Shhh, nóng quá, thơm quá."

 

Từ tám giờ sáng đến hai giờ rưỡi chiều, sáu tiếng rưỡi mới được ăn bữa cơm tử tế đầu tiên, bốn người không buồn nói chuyện, cúi đầu ăn ngấu nghiến.

 

Tùy Thất nhanh chóng ăn xong hai con cá nướng, vô cùng hài lòng lau miệng, nhận lấy bộ lọc và bình nước trong tay Tả Thần: "Tôi cầm cho, anh ăn đi."

 

Tả Thần cảm động vô cùng: "Yêu chị Tùy c.h.ế.t mất."

 

Bốn người vui vẻ xử lý hết chín con cá, những con còn lại được cất vào kho.

 

Sau khi bình nước trong tay Tùy Thất chứa đầy nước sạch, cô khoanh chân ngồi xuống, vặn chặt nắp bình rồi tháo rời bình nước… bình nước đa năng này là loại ba trong một, tương tự như bình nước kiểu 78.

 

Phần thân bình bên ngoài là một cái nồi có kích thước tương đương, đáy bình còn có một cái nắp nồi nhỏ đi kèm.

 

Nó vừa là bình nước, vừa là nồi nhỏ, lại có thể dùng làm hộp cơm, vô cùng tiện dụng.

 

Tùy Thất đặt thân bình chứa đầy nước vào lửa đun sôi, để nguội rồi lần lượt chia cho đồng đội, bốn người mệt mỏi cả ngày cuối cùng cũng được ăn no uống đủ, giá trị sinh mệnh đều quay về trên 90.

 


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com