Hợp Đồng Tình Yêu

Chương 178



Vưu Dữu cuống quít đưa lưng lại, tay chân luống cuống cầm lấy chiếc khăn quàng cổ quấn lên trên mặt

 

“ Tránh ra, không được nhìn, tất cả tránh ra. “

 

“ Mời các người đi cho. “

 

Phó Nhiễm đi đến đứng bên cạnh thím.

 

“ Vưu Dữu muốn nghỉ ngơi.”

 

“ Nếu đã khôi phục tốt, vậy tại sao không dám cho chụp ảnh. Phải biết rằng mọi người đều rất quan tâm đến tình trạng của Vưu Dữu…”

 

Một nữ phóng viên đưa micro tới trước mặt thím.

 

" Chuyện xảy ra hai năm trước từng khiến dư luận xôn xao, cảnh sát cũng đã điều tra ra chân tướng. Nếu người huỷ hoại khuôn mặt của Vưu Dữu là một gã say xỉn, vì sao lúc trước các người một mực chắc chắn là do Lý Sâm gây ra?? Là bí mật gì không muốn công bố?"

 

Thím bị hỏi không trả lời được, hoàn toàn không biết nên trả lời thế nào.

 

Hai năm trước rõ ràng dư luận đứng về phía Vưu Dữu. Mà hôm nay, hai năm sau bọn họ đã chuyển hướng, trực tiếp nhắm thẳng vào Vưu gia, mà không để cho gia đình này có thời gian bớt đi chút gánh nặng.

 

"Lúc trước Lý gia đã bồi thường hai trăm vạn, nếu người huỷ khuôn mặt Vưu Dữu không liên quan gì đến Lý Sâm, các người lấy lí do gì để nhận số tiền này ?"

 

Càng nói càng quá đáng.

 

Phó Nhiễm đi qua ôm lấy Vưu Dữu, ý bảo thím đưa cô vào phòng.

 

"Nếu Lý Sâm không liên quan, thì vì sao lại cho chúng ta tiền? Chẳng lẽ không thấy mâu thuẫn hay sao?"

 

" Đó là tiền viện phí, Lý Gia biết được chuyện Vưu Dữu nói ra, sau không muốn làm to chuyện nên mới bồi thường để được giải quyết êm thấm."

 

" Mời các người đi ra ngoài, tôi vẫn nói lại câu nói trước kia: Chúng ta không nhận một đồng nào từ Lý gia."

 

Phó Nhiễm đẩy bọn họ đi ra ngoài.

 

" Các người còn như vậy tôi sẽ báo cảnh sát."

 

" Nếu không phải nhận tiền của Lý gia, vậy hai năm qua viện phí của Vưu Dữu chi trả ở đâu ra? "

 

" Có phải các người đã sớm biết kẻ say xỉn không có lấy một xu, nhân cơ hội lấy tiền bồi thường của Lý gia?"

 

" Lúc ấy, hẳn còn có nhiều nhà hảo tâm quyên góp tiền ủng hộ, tổng cộng các người đã lấy được bao nhiêu?"

 

"...."

 

Phó Nhiễm cố gắng hết sức đuổi bọn phóng viên ra ngoài, cuối cùng tận dụng luôn cây chổi để ở nhà bếp.

 

Cô bước đến trước phòng Vưu Dữu, cửa đã bị khoá trái. Thím nghe được tiếng động từ bên ngoài nên đứng dậy mở cửa.

 

Vưu Dữu sợ hãi chui vào trong chăn, thím cũng buồn đến độ chảy nước mắt.

 

" Tại sao lại như vậy? Chúng ta chỉ mới trở về, bọn họ làm thế nào lại biết được tin tức này?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

 

Phó Nhiễm đi đến bên giường, thấy Vưu Dữu nằm trong chăn không chịu chui ra, giọng nói nặng nề đầy áp lực.

 

" Vì sao không chịu buông tha cho em, về sau em phải sống như thế nào bây giờ? Em còn có thể có tương lai phía trước sao? "

 

" Vưu Dữu, đừng nói ngốc".

 

Giọng Phó Nhiễm có chút nghẹn ngào, hai tay đặt lên n.g.ự.c mình.

 

" Chuyện đau đớn hai năm trước quả thật không thể so sánh cùng hôm nay. Em đã chịu đựng đến ngày hôm nay, nỗi đau này cũng chỉ có mình em cảm nhận nhiều nhất, bọn họ muốn nói gì cứ mặc cho họ nói đi. "

 

Phó Nhiễm nói mãi, Vưu Dữu mới chịu buông chăn chui ra ôm lấy Phó Nhiễm.

 

" Chị hãy cho em ở bên cạnh chị, bằng không em không biết làm sao chịu đựng nổi nữa. Bọn họ chỉ muốn bức em đến chết..."

 

Thím vừa khóc vừa đi ra phòng khách gọi điện thoại cho chú. Không bao lâu chú đã vội vã về đến nhà.

 

" Vì sao lại như vậy?"

 

Chú ngồi trên sôfa, khuôn mặt đầy lo lắng hỏi, hai tay ôm lấy đầu.

 

Phó Nhiễm an ủi Vưu Dữu xong đi ra khỏi phòng.

 

" Chú, nếu ngay cả hai người đều hoảng loạn như vậy thì Vưu Dữu biết làm sao bây giờ? Đám phóng viên nói lúc trước Lý gia đã cho chúng ta hai trăm vạn, chuyện này không cần suy nghĩ cũng biết được người tung tin là ai. Lý Sâm vô tội được thả ra sau khi chú thím đưa Vưu Dữu ra nước ngoài. Cho nên bọn họ tức giận đến nay vẫn chưa nói ra được. "

 

" Chẳng lẽ vì tức giận mà bức chúng ta đến vậy sao?"

 

Vưu gia thật vất vả mới trở lại được cuộc sống yên bình, người khác chỉ cần chỉ một ngón tay là có thể làm đảo lộn tất cả.

 

Lý Vận Linh thản nhiên tự đắc ngồi xem tivi ở phòng khách, Tiêu quản gia đứng bên cạnhTrên tivi màn hình 56 inch truyền đến tin tức mới nhất. Trên bàn là đủ các món ăn vặt, một ly trà hoa nhài thơm ngát.

 

" Tiêu quản gia, chờ cuối tuần bà cùng chú Vương đi một chuyến đến hội từ thiện, chuẩn bị nhiều đồ ăn một chút. "

 

‘Phu nhân, bà thật có tấm lòng như Bồ Tát."

 

Tiêu quản gia ngẩng đầu.

 

" Là thiếu phu nhân."

 

Ánh mắt Lý Vận Linh hiện lên một tia tức giận, nét mặt vẫn không thay đổi.

 

" Không! Là Phó Nhiễm".

 

Tiêu quản gia vội vàng sửa lại.

 

Tin tức đang chiếu là các phóng viên đến Vưu gia phỏng vấn đưa tin, hình ảnh Phó Nhiễm đẩy đám phóng viên ra khỏi cửa.

 

Lý Vận Linh nâng tách trà lên, tươi cười xen chút khinh thường.

 

" Nhìn một chút cũng không ra Thiên kim tiểu thư, may mà vẫn chưa cưới vào cửa Minh gia."

 

"Đúng, đúng vậy.