Hợp Đồng Tình Yêu

Chương 179



Tiêu quản gia ở bên phụ họa.

 

Trong mắt Lý Vận Linh đang nghĩ đến hình ảnh người của Vưu gia lo lắng sợ hãi. Ngược lại, bà lại cảm thấy rất thoải mái.

 

Ác mộng của Vưu gia, giờ mới chỉ bắt đầu.

 

Tin tức như cơn đại thuỷ triều ập đến, thậm chí còn có phóng viên xuất hiện ở nơi cha của Vưu Dữu làm việc. Mẹ Vưu Dữu cũng không dám ra ngoài mua đồ ăn. Trên internet xuất hiện người tung tin thần bí, nói là chuyện hai năm trước còn có điều bí ẩn c.

 

Cả ngày Vưu Dữu chỉ trốn trong phòng, ngay cả phòng khách cũng không dám bước ra một bước. Thậm chí có người trên mạng còn tìm được địa chỉ nhà Vưu Dữu, chạy đến gây náo loạn nói người Vưu gia lừa gạt lòng hảo tâm của bạn bè trên mạng, bọn họ năm đó là bị lừa...

 

Những từ khó nghe luôn lặp đi lặp lại.

 

Không đem Phó gia bức bách phá hỏng là không chịu bỏ qua.

 

Ai ai cũng quên mất tổn thương của Vưu Dữu không phải là giả, bọn họ đều xem nhẹ rồi bỏ qua.

 

Cô gái họ đã từng bảo vệ ấy ngược lại bây giờ họ lại từng bước huỷ hoại.

 

Phó Nhiễm đứng trong đại sảnh của tập đoàn MR, thư kí xinh đẹp vừa cúp điện thoại.

 

" Thật xin lỗi, không hẹn lịch trước nên cô không thể gặp mặt tổng giám đốc".

 

" Tôi thật sự có việc gấp, làm phiền cô..."

 

" Thật xin lỗi !!"

 

Khuôn mặt lạnh băng trả lời.

 

Phó Nhiễm chọn một chỗ trong đại sảnh ngồi xuống, thư khí Nghê cùng Hàn Tuyển đi ngang qua đại sảnh, cả hai đi đến thang máy chuẩn bị lên tầng 33.

 

Phó Nhiễm vừa ngẩng đầu nhìn thấy thư khí Nghê, cô không quan tâm, đứng dậy tới đó.

 

"Làm sao cô có thể đứng ở đây??"

 

Thư kí Nghê nhíu mày hỏi.

 

" Tôi muốn

 

"Có hẹn trước sao?? "

 

Phó Nhiễm cắn chặt môi.

 

"Không có!"

 

"À, vậy thật xin lỗi, cô nên trở về đi."

 

Thư kí Nghê ngẩng đầu nhìn những con số đang chạy xuống.

 

" Tôi thật sự có việc gấp muốn gặp hắn"

 

Hàn Tuyển đứng bên cạnh cũng không nói ra đến một câu. Thư kí Nghê nhìn qua gương của thang máy nhìn Phó Nhiễm, chỉ chỉ về phía cầu thang bộ.

 

" Nếu không cô đi thang bộ lên. 33 tầng cũng chẳng thể làm khó được cô !! "

 

" Cô không cần làm như vậy".

 

Phó Nhiễm chậm rãi nói từng chữ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

" Tôi nhớ rõ tôi chưa từng đắc tội với cô. "

 

" Đây là trách nhiệm của tôi, cô lần trước tự tiện xông lên khu làm việc tầng 33, hại tôi bị Lvan mắng to nếu thêm một lần nữa tôi sẽ bị đuổi việc. Tôi nghĩ cô nên nhận ra, tiết kiệm chút khí lực đi, chắc ngài ấy sẽ không muốn gặp cô. "

 

" Ý của cô hắn lần trước ở trong văn phòng??"

 

" Đúng vậy."

 

Thư kí Nghê cười nói.

 

" Vậy thì như thế nào?? "

 

" Đi thôi."

 

Hàn Tuyển thấy cửa thang máy mở ra, ý bảo thư kí Nghê vào.

 

Phó Nhiễm trở lại đại sảnh, vẫn ngồi đợi đến lúc 17h, nhìn thấy Minh Thành Hữu từ tầng trên đi xuống.

 

Hắn đi từng bước chậm rãi, trên người là bộ Tây phục được cắt may tinh tế, Phó Nhiễm vội vàng đi theo. Ra tới cửa xoay của đại sảnh, nhìn thấy thân hình cao lớn của Minh Thành Hữu được bao phủ bởi ánh chiều tà cuối ngày có chút hiu quạnh, mái tóc đen cắt ngắn, bóng dáng chiếu thành bóng người kéo dài tới bên chân Phó Nhiễm.

 

Cô nâng tầm mắt, bỏ qua suy nghĩ mà thừa lúc Minh Thành Hữu đi về phía bãi đỗ xe, cô vội vàng đuổi theo.

 

" Minh Thành Hữu".

 

Người đàn ông không dừng lại, Phó Nhiễm chạy tới trước mặt hắn, đứng chắn trước cửa xe.

 

" Tam Thiếu, tôi muốn cùng anh nói chuyện một chút."

 

Ánh mắt của Minh Thành Hữu hiện lên tia không kiên nhẫn một cách rõ ràng.

 

" Muốn nói chuyện gì??"

 

" Chuyện về Vưu Dữu".

 

Phó Nhiễm nói thẳng vào vấn đề và cũng thấy được Minh Thành Hữu không muốn cho cô chút thời gian. Minh Thành Hữu cũng đã dự đoán được, lúc này các phương tiện truyền thông tivi & internet, mọi phía đều chĩa thẳng về phía Vưu Dữu.

 

" Không có liên quan gì đến tôi cả…"

 

Phó Nhiễm nghe được sự lạnh lùng trong lời nói của hắn.

 

" Vưu Dữu đã chịu quá nhiều tổn thương, các người có thể buông tha cho nó hay

 

" Tôi nghe không hiểu ý của cô lắm".

 

Ngón tay Minh Thành Hữu chỉ chỉ về phía Phó Nhiễm, ý muốn bảo cô tránh ra, hắn nói chậm rãi từng chữ.

 

" Tôi còn có tiệc xã giao".

 

" Việc lúc đó ai cũng có một phần trách nhiệm..."

 

Minh Thành Hữu đặt bàn tay lên vai Phó Nhiễm, năm ngón tay dùng sức, Phó Nhiễm có thể cảm nhận được đầu ngón tay đều thêm chút lực.

 

Phó Nhiễm ngạc nhiên ngẩng đầu, chỉ thấy tay hắn muốn xuyên qua bả vai cô, nắm c.h.ặ.t t.a.y lại có thể nghe được âm thanh của xương cốt. Cô chưa kịp kêu đau, Minh Thành Hữu đã trước một bước đẩy cô ra. Bước chân Phó Nhiễm lảo đảo, cô ném túi xách đang cầm trong tay ra. Hắn rất nhanh lái xe rời đi, đuôi xe thoáng cái đã cách xa cô.

 

Phó Nhiễm vẫn đi lên phía trước nhưng xe của người đàn ông đã ra khỏi công ty. Phó Nhiễm đi đến nhặt túi lên, lấy chìa khoá từ trong túi khởi động xe đuổi theo.

 

Lúc lái xe ra gặp đúng thời điểm tan sở nên không thể lái xe chạy nhanh, hiển nhiên Minh Thành Hữu đã đi cách xa cô. Phó Nhiễm cùng Minh Thành Hữu chạy đến đoạn cao tốc, chiếc Bugatti Veyron phát huy ưu thế vô cùng nhuần nhuyễn, Phó Nhiễm phía sau tăng tốc, hai chiếc xe một trước một sau đuổi theo không từ bỏ.

 

Một chiếc xe đi ngang qua, Phó Nhiễm cảm thấy rõ phía sau xe như lung lay, xe Audi đã đi với tốc độ rất nhanh, nhưng cứ như vậy vẫn bị Minh Thành Hữu bỏ rơi lại phía sau không thấy rõ nữa.