Hạ Cánh Nơi Em

Chương 27: Tứ Đại Hoa Đán - Vưu vật chốn nhân gian .



Nàng Tiểu Mai dưới tư cách một trong Tứ Đại Hoa Đán hẳn nàng cũng chẳng lạ lùng gì những lời mời gọi dạng này. Như một thói quen, mỗi khi nhận được lời mời sổ sàng nàng thường quay sang liếc nhìn người quản lý đang đứng chờ nơi cửa phòng, ánh mắt phớt lạnh như thể mọi thứ đều là chuyện thường tình.

Hôm nay cũng vậy, người quản lý khu vực Quý Tộc đứng bên ngoài cửa, dáng vẻ toát lên khí chất của một phụ nữ từng trải. Thân hình trước lồi sau vểnh, mặc dù thời gian đã in dấu lên gương mặt, nhưng phong thái sắc sảo và quyền uy của nàng ta vẫn nguyên vẹn. Để lên được vị trí quản lý khu Quý Tộc tại chốn Thiên Thượng Nhân Gian đầy rẫy cạnh tranh, nàng ta hẳn không phải là một người phụ nữ tầm thường.

Thấy được ánh nhìn của Tiểu Mai hướng về phía mình ngày thường không một giây suy nghĩ nàng sẽ ra mặt lập tức từ chối bất kể kẻ đó là ai. Một khi dám làm phật lòng Tứ Đại Hoa Đán lại là người mà chủ nhân nuông chiều nhất kẻ đó hẳn sẽ trả giá .Nàng thừa hiểu thế lực của chủ nhân mình mạnh như thế nào.

Thiên Thượng Nhân Gian không chỉ đơn giản là chỗ mua vui tầm thường. Đứng đằng sau nơi này là cả một thế lực lớn mạnh đã cắn rễ ở mảnh đất Thanh Phong này gần 10 năm. Ở đây cung cấp đầy đủ món ngon lạ từ mỹ nhân non mềm cho tới ca kỹ nổi danh cho khách nhân có thể tận hưởng nơi những căn nhà trúc vườn Nam. Thế nhưng Tứ Đại Hoa Đán nằm ngoài những điều đó 4 người bọn họ không đơn giản là những cô mỹ nữ ngọt ngào bề ngoài. Những Nguyệt Tùng Thanh Trúc có vị trí rất cao trong cái tổ chức đứng sau lưng. Bản thân nàng ta dù là quản lý nhưng thân phận còn phải đứng xa xa ngưỡng vọng nhìn về Tứ Đại Hoa Đán.

Thế nhưng trước lúc tới đây nàng hơi bất ngờ khi được đích thân chủ nhân dặn dò tiếp đón chu đáo phòng Quý Tộc chữ Thiên này .

Liếc nhìn những vị quan khác bên trong chỉ có 3 chàng trai độ tuổi rất trẻ dù vậy nàng chẳng hề khinh thường, đã tiếp xúc với đủ loại người nàng thừa hiểu phải hành xử thế nào cho phải đạo.

" Tiểu Mai chủ nhân dặn dò hôm nay em vào tiếp đãi chu đáo cậu Đặng Gia Tam Thiếu "

Nàng Tiểu Mai ngơ ngác nhìn vào 3 chàng trai trong phòng .

" Em vào đi để Tam Thiếu ngồi 1 mình như vậy không được đâu nhen "

Tiếng nàng quản lý vang lên sau lưng nghe như hối thúc Tiểu Mai nhưng thực tế nhắc nhở nàng Tam Thiếu vị khách được chủ nhân coi trọng là ai trong số 3 vị khách bên trong.

Tiểu Mai đứng lặng trong giây lát. Ánh sáng nhạt của ngọn đèn trong phòng Quý Tộc chữ Thiên rọi lên vóc dáng nàng, tôn thêm vẻ mềm mại nhưng không kém phần sắc sảo. Bước chân nàng uyển chuyển tiến vào, như một cơn gió mát lành len qua bầu không khí .

Toàn Phong lặng người ánh mắt khẽ đổi khi nhìn theo dáng hình ấy. Nhưng điều khiến hắn ngẫm nghĩ không phải mỹ nhân trước mặt, mà là Đặng Gia gã bạn ngồi đó với vẻ ung dung lặng lẽ uống rượu như chuyện chẳng liên quan tới mình.

Toàn Phong là kẻ khôn lanh mọi tin tức cỏ hay gió động trong vùng đều không thể qua mắt được hắn . Chỉ tiếc hắn có phần gan bé nếu không hẳn đã là một kẻ gian hùng. Tuy thế rất nhiều lần băng thoát hiểm cũng nhờ tính cách rất nhạy cảm trước những nguy hiểm của gã .

"Đặng Gia Tam Thiếu" Danh xưng này vừa được thốt ra, nhưng âm vang của nó dường như vẫn còn lơ lửng trong không gian. Toàn Phong biết nếu cái tên ấy được thốt lên từ miệng chủ nhân của Thiên Thượng Nhân Gian, nó không còn là một danh xưng bình thường.

Hắn nhìn sang chỗ tôi trong đôi mắt có ý dò xét có lẽ ngay lúc này Toàn Phong cảm thấy đứa bạn hắn kề vai sát cánh qua bao phen hiểm nguy, giờ đây lại dường như có một lớp màn bí mật che phủ. Là kẻ nhanh nhạy hắn thừa hiểu một người mà đến chủ nhân của Thiên Thượng Nhân Gian phải coi trọng, liệu thực sự đơn giản như cái vẻ ngoài điềm đạm.

Ở phía bên kia Dũng Khùng vẫn ung dung như thể chẳng có chuyện gì xảy ra. Hai tay hắn quàng qua vai hai nàng mỹ nhân, nụ cười hời hợt hiện trên môi. Gã đại ca trùm trường không có vẻ gì là để tâm đến những ánh mắt hay lời nói xung quanh. Nhưng sâu trong đáy mắt của Dũng Khùng là một tia nhìn thoáng qua Tiểu Mai, rồi lại liếc nhìn tôi dường như có tiếu ý.

Gia thế của Dũng Khùng vốn đã khác biệt. Những năm gần đây, dù muốn hay không hắn cũng đang thụ động tiếp nhận các mối liên hệ từ cha mình một nhân vật có trọng lượng trong giới.

Từ đó hắn cũng được tiếp xúc với nhiều câu chuyện thâm cung bí sử ở đằng sau. Những điều này dù Toàn Phong là kẻ khôn lanh nhưng ở vị thế của hắn ta chẳng thể nào được phép tiếp xúc tới .

Hẳn là Dũng Khùng thừa hiểu về gia đình tôi nhưng bất chấp những gì hắn biết, Dũng Khùng chưa bao giờ để điều đó làm thay đổi cách hắn hành xử.

Đối với hắn gia thế chỉ là lớp vỏ ngoài. Tình bạn của hắn và tôi được xây dựng từ những lần kề vai vào sinh ra tử, những khoảnh khắc đứng giữa ranh giới sống chết. Không có danh xưng hay quyền lực nào quan trọng bằng những gì cả hai đã trải qua cùng nhau.

Nàng Mai bước vào phòng như một cơn gió xuân, nhẹ nhàng mà cuốn hút, khiến mọi ánh mắt đều không thể rời khỏi nàng. Vóc dáng nàng mảnh mai, nhưng lại ẩn chứa sức sống dồi dào, tựa như một đóa hoa đang nở rộ dưới ánh nắng ban mai.

Nàng ta mở mạng che mặt mỉm cười tiến lại ngồi cạnh .

Lúc này 3 đứa chúng tôi mới có dịp nhìn ngắm kỹ hơn vưu vật chốn nhân gian này . Tiểu Mai còn khá trẻ chắc chỉ tầm tuổi chúng tôi. Trên khuôn mặt hoàn mỹ như được dệt từ muôn vàn vì sao trời còn đọng lại nét trẻ con.

Mái tóc đen mượt mà, óng ánh như dòng thác nhỏ chảy xuống, ôm lấy khuôn mặt nàng với những đường nét hoàn mỹ, tinh tế như được tạo ra từ chính bàn tay của thần linh.

Đám chúng tôi đã gặp gỡ không biết bao nhiêu cô gái đẹp . Nhưng để nói về vẻ hoàn mỹ và khí chất riêng biệt hẳn cô gái này phải xếp vào top 3 mỹ nhân đứng đầu.Chắc chỉ có Cô chủ Bạch mang khí chất Tuyệt Thế Yêu Cơ, Hoàng Linh phong vận tao nhã của một Ngọc Nữ mới đọ lại được nàng ta.

Mỗi lần nàng quay người những lọn tóc ấy nhẹ nhàng lướt qua làn da như tấm lụa mỏng, tạo nên một vẻ đẹp huyền bí khó cưỡng.

Chiếc váy vàng óng ánh, ôm sát cơ thể nàng, tôn lên từng đường cong mê hoặc, từ vòng eo thon gọn đến đôi chân dài trắng ngần, như thể làn sóng vỗ về trong ánh sáng mờ ảo.

Từng bước đi của nàng uyển chuyển, nhẹ nhàng như làn sóng vỗ vào bờ, đôi chân trần cùng chiếc linh đang nhỏ khẽ ngân từ tiếng khiến trái tim cả ba chàng thi sĩ tình si yêu mộng mị cô gái đẹp .

Nàng khẽ nghiêng đầu ánh mắt lướt qua tôi dò xét. Trong đôi mắt đẹp như sao trời ấy sự tinh nghịch và hiếu kỳ hòa quyện một cách mê hoặc . Nụ cười thoáng nở trên môi nàng, tự nhiên mà ngọt ngào, khiến không gian bỗng như mềm lại.

Không đợi tôi phản ứng Tiểu Mai nhẹ nhàng xoay người làn váy khẽ lướt qua gối tôi, để rồi nàng ngồi hẳn xuống đùi, thân hình mềm mại như dòng nước đố nghiêng.

Trong căn phòng này Toàn Phong và Dũng Khùng hai gã đang thoải mái tận hưởng tay chẳng rời khỏi vòng ngực khủng bố của những cô gái bên cạnh . Hình ảnh tôi ngồi một mình lọt vào mắt nàng dường như là kẻ lành tính ít đe doạ nhất tới nàng Mai.

Tôi có phần thú vị với thái độ của nàng liền lên tiếng :

"Nãy anh thấy em hơi ngập ngừng, không sợ à?"

Nàng nghiêng đầu, cười khúc khích, đôi mắt ánh lên vẻ tinh quái:

"Hihi, nào có. Anh làm gì mà em phải sợ ạ "

Tôi mỉm cười, ánh mắt chăm chú nhìn nàng:

"Anh tới đây vài lần rồi, nhưng chưa từng gặp em."

"Dạ, Em được cô chủ chỉ dạy riêng nên hiếm khi trực tiếp đón khách lắm chàng ơi "

Lời nàng nói nhẹ nhàng mà khéo léo, như một làn hương thoảng qua nhưng vẫn để lại dư vị đậm sâu. Nàng thoáng nhìn tôi, nụ cười vẫn vương trên môi, rồi chợt nghiêng người nói nhỏ, giọng điệu trêu chọc mà không hể mất đi vẻ thanh tao:

"Mà anh tên gì nhỉ? Thấy anh chơi với anh Dũng, chắc cũng không phải dạng vừa đâu ha .

Anh Dũng vốn quen mặt ở đây nè . Phong cách ảnh vậy nhưng bạn ảnh thì... không ngờ lại là tiểu thịt tươi ngại ngùng như anh, hihi."

Tôi bật cười trước cách nàng gọi ví von . Một sự tinh nghịch duyên dáng nhưng không hề thiếu phần quyến rũ.

Tôi nhẹ nhàng siết lấy eo nàng, kéo nàng sát hơn, để cảm nhận rõ hơn hơi ấm từ nàng. Tiểu Mai có chút giật mình nhưng không hề lảng tránh, thậm chí còn khẽ tựa người vào tôi, ánh mắt khiêu khích như muốn đùa giỡn.

Chợt nghĩ cũng khá khôi hài các nàng mỹ nhân qua tay tôi chẳng phải số ít . Thế nhưng ấn tượng ban đầu các nàng đều nghĩ tôi khá nai tơ cứ trêu chọc tôi mãi . Biết làm sao được nét mặt tôi sinh ra đã mang chút dáng vẻ nhu mì .

" Trông em còn khá ít tuổi đó nha . Đủ tuổi vị thành niên chưa đó bé ơi "

Tôi lên tiếng dò hỏi .

Nàng Mai không vội trả lời nâng ly rượu nàng uống dở sát lên môi tôi, giọng nói ngọt ngào :

"Nào, ngoan ngoãn uống đi anh."


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com