Sau buổi tiệc rượu tại Thiên Thượng Nhân Gian, những ngày sau đó " bão " bắt đầu nổi lên trên mảnh đất vốn đã không yên bình này.
Dũng Khùng theo đúng kế hoạch đã vạch ra từ trước, bắt đầu tiến hành thâu tóm các thế lực tại trường Trần Phú. Ngôi trường này từ lâu đã là một địa điểm nhạy cảm, nơi thế hệ kế thừa của cả hắc đạo và bạch đạo tụ hội. Những nhân vật "ông lớn" đứng sau vờ như chẳng bận tâm, nhưng thực chất đã có những thỏa thuận ngầm với nhau, xem đây là nơi thử thách và rèn giũa khả năng của những kẻ có tiềm năng trở thành người đứng đầu tương lai.
Cái thế cân bằng mong manh trong trường là thứ tồn tại từ lâu. Dẫu có va chạm, đâm chém bao năm, các bang phái vẫn duy trì thế chân vạc, không ai dại dột phá vỡ. Nhưng lần này Đạt G thủ lĩnh thứ 2 của Hắc Long Bang cặp kè với Dung Nhi, lại là cái cớ chẳng thể nào hoàn hảo hơn. Dũng Khùng như một con hổ đói, đã đợi ngày này từ rất lâu.
Dưới bàn tay tôi bày binh bố trận, cùng sự hung hãn, máu lạnh của Dũng Khùng và đám đàn em, trận chiến nổ ra liên tiếp. Những đêm đầy máu, tiếng gào, và sự sụp đổ của các thế lực lớn nhỏ. Chẳng mấy chốc, toàn bộ bang phái trong trường Trần Phú bị thu phục. Tất cả như cây cỏ bị quật ngã trong cơn giông.
Cái trường học vốn yên bình, nay mỗi ngày đều ầm ĩ với những lời kể về các trận đụng độ đẫm máu.
Nhưng với riêng bản thân tôi như một thói quen vẫn giữ vẻ thản nhiên. Bão tố ngoài kia chẳng liên quan gì đến . Mỗi ngày, tôi vẫn lượn qua lớp A1 ngắm nhìn Như Quỳnh từ xa, hoặc nằm dài trong căn biệt thự nhỏ xinh của Hoàng Linh, nghe tiếng piano ru vào tâm hồn.
Hôm nay tôi thấy đám học sinh tụ tập, thì thầm về các trận chiến.
Mỗi lần thấy tôi xuất hiện, chúng lại lật đật tản ra, im như thóc. Tôi khẽ nhếch mày, ánh mắt lạnh lùng thêm phần khó hiểu thờ ơ lướt qua bọn chúng.
Đang trầm ngâm bỗng nghe tiếng Cu Văn cất lên, giọng đầy hào hứng :
"Anh Gia, Dũng Khùng nhắn mời anh đến trụ sở mới của băng Dark Knight."
Tôi liếc qua không khỏi buột miệng:
"Dark Knight?"
Cu Văn cười ha hả:
"Thì giờ băng hội lên tầm cao mới rồi. Nó bảo cái tên 'Dũng Khùng' nghe thường quá. Đổi thành 'Dark Knight' cho oai. Vừa giữ được hai chữ cái đầu trong tên, vừa thêm phần quyền uy."
Tôi nhếch môi cười nhạt bất giác nhớ về những năm tháng tôi cùng nó bỏ học chơi MU Hà Nội . Ngày đó nhân vật Dũng Khùng yêu thích hệ Dark Knight ( chiến binh ) còn tôi lại chọn hệ Dark Wzard ( Pháp sư ) . Dù ngoài đời hay trong game chúng tôi luôn là những người anh em hỗ trợ nhau tốt.
"Ờ, dẫn đường đi."
Tôi bước chậm rãi qua con đường nhỏ dẫn đến phòng họp của Dũng Khùng. Ánh nắng chiều hắt lên mặt đường, phủ lên cảnh tượng trước mắt một lớp ánh sáng chói lòa.
Vừa tới nơi cảnh tượng đầu tiên chào đón tôi là 2 thằng đàn em dưới trướng của Dũng Khùng đang lao vào nhau tay đấm chân đá, lời chửi rủa văng lên đầy tức tối. Mấy đứa đứng quanh cũng chẳng buồn can ngăn, chỉ hùa theo cổ vũ, khiến khung cảnh càng thêm rối ren.
" Thanh Kiến thành viên cũ của Hắc Long với Bảo Vinh thành viên cũ của Long Đức đó anh . Bọn này có xích mích từ xưa . Nay hợp lại dưới trướng Dark Knight ngày nào cũng xảy ra sự việc kiểu này "
Tôi dừng lại, khoanh tay nhìn đám đông hỗn loạn một lúc. Khuôn mặt không có chút biểu cảm, nhưng ánh mắt sắc lạnh khiến không ai dám tiến lại gần. Sau một hồi quan sát, tôi chỉ lắc đầu bước qua, rồi tiếp tục đi vào tòa nhà.
Khi cánh cửa phòng bật mở, Dũng Khùng ngồi vắt chân lên bàn, ngửa đầu cười lớn. Hắn vừa nhìn thấy tôi liền vỗ tay đầy phấn khích:
" Haha mình chờ bạn hiền mãi . Thấy sao chiếc theo lời bạn giờ tất ả bang phái đều cúi đầu trước chúng ta rồi đấy "
Tôi nhìn hắn rồi lên tiếng :
" Nên nhớ kế hoạch này không liên quan gì tới tao cả . Tất cả do Đạt G kích thích chiến ý của mày . Nhớ lấy "
" Hahhaa Mày nói sao là thế đấy . Uống "
Dũng Khùng và Toàn Phong cười sảng khoái, rót cho tôi 1 ly rượu rồi cả 2 cùng nâng ly ăn mừng một chiến công lẫy lừng.
Tôi chẳng nói gì thêm chỉ đứng lặng lẽ bên của sổ . Đứng từ đây nhìn qua tấm kính mờ từng dòng người hối hả lướt qua cổng trường như những vệt lưu linh.
" Dũng này ! "
Tôi cất tiếng, trong căn phòng nhỏ giọng vang vọng lập tức thu hút sự chú ý của cả căn phòng.
Dũng Khùng quay qua nhìn tôi nụ cười đắc thắng vẫn ở trên môi hắn ta .
Tôi vẫn không quay lại chỉ nhìn xa xăm cái thế giới xa xa ngoài kia.
" Mày chỉ muốn chơi trò trẻ con, đùa nghịch cho hết mấy năm trung học này... Hay mày muốn xây dựng một đế chế vững mạnh kéo dài những năm về sau?"
Câu hỏi như một cú tát thẳng vào không gian đầy tự mãn. Dũng Khùng sững lại. Không khí trong phòng bỗng trở nên im ắng lạ thường . Ngoài cửa sổ từng dòng xe như bức tranh tua chậm lặp đi lặp lại.
Hắn nhìn tôi đôi mắt thoáng lên tia sáng kỳ lạ.
"Đế chế..." Dũng Khùng lẩm bẩm.
Lúc này tôi mới chầm chầm quay lại nhìn vào mắt hắn . Nhấp một ngụm rượu vang từ chiếc ly nhỏ trong tay, rồi từ tốn đáp lời:
" Trường học này! Dũng ! cũng là một xã hội thu nhỏ. Nhất là ở một nơi nằm ngay vị trí chiến lược giữa những khu vực phức tạp. Như ở Trần Phú này. "
Đặt ly rượu xuống bàn, Tôi nheo mắt nhìn thẳng vào ánh mắt đang ánh lên những ngọn lửa không tên của Dũng Khùng :
" Mày có nhận ra không? Ngôi trường này là nơi hội tụ những kẻ sẽ đứng đầu thế lực hắc bạch lưỡng đạo trong tương lai. Chỉ tính trong nhóm tụi mình, Duy Phong sau này sẽ thừa kế cái cơ ngơi khắp Việt Lào của ông già nó.
Còn Mày Dũng rồi cũng tới cái ngày rồi cũng sẽ tiếp quản cái đế chế mà lão già dựng lên.
Nghe đến đây, Dũng Khùng nhíu mày, ngắt lời:
"Tao không muốn sống dưới cái bóng của lão! Tao muốn xây dựng một đế chế riêng tao "
Tôi mỉm cười, một nụ cười nhạt nhưng đầy ý tứ.
" Ngoài tụi mình, mày nghĩ bọn như Dũng Thiếu Gia, Tuấn Anh, hay những đứa khác là ai?
Bọn nó đều là những kẻ thừa kế của các gia tộc giàu có, thế lực chính trị lẫn tài phú lớn nhất. Không chỉ vậy, băng Long Đức, Bình Gia bọn nó đều xuất thân từ những gia đình đứng đầu giang hồ hiện tại."
Tôi dừng lại một lúc, rồi nhấn mạnh từng từ:
" Cả đám này... đều là 'tiềm long địa đầu xà' "
Dũng Khùng lặng người, đôi mắt mở lớn. Những lời nói như khơi lên một giấc mơ đã nằm sâu trong lòng hắn từ lâu nhưng chưa từng có ai nhắc đến.
Hắn nhìn tôi như nhìn một báu vật. Trong lòng hắn ta lúc này như chạm tới cánh cửa giấc mơ rộng lớn .
" Thật sự... chúng ta có thể làm được sao?" Hắn thì thầm, ánh mắt rực sáng.
" Miễn tất cả chúng ta đủ quyết tâm " Tôi trả lời hắn, giọng vang vọng làm rung động cả căn phòng.
Trong khoảnh khắc ấy, Dũng Khùng cảm thấy như cả thế giới quan của hắn ta vừa thay đổi. Hắn không còn thấy mình là một thằng học sinh ngông cuồng như bấy lâu vẫn làm . Dường như một bước ngoặt lớn hắn đang là kẻ nắm trong tay cơ hội tạo nên một đế chế huyền thoại ở mảnh đất này .
Hắn ta gật đầu, lòng tràn đầy nhiệt huyết.
" Tao tin mày, Đặng. Tất cả chúng ta sẽ làm nên chuyện lớn."
Và đó là lúc giấc mơ về một đế chế mang tên Dark Knight bắt đầu hình thành.
Lúc này nơi góc phòng một ánh mắt sắc bén khôn ngoan vẫn luôn dõi theo . Toàn Phong dựa lưng vào ghế, nhấc ly rượu lên nhấp một ngụm rồi nghiêng đầu lên tiếng :
"Ý tưởng xây dựng đế chế của mày tao rất hứng thú . Nhưng tao có một câu hỏi: Chúng ta lấy gì để những kẻ như Dũng Thiếu Gia, Tuấn Anh, hay bọn tiềm long địa đầu xà tương lai đó, đến lúc bọn nó nắm quyền thực sự, vẫn cúi đầu nghe lời chúng ta?"
Toàn Phong vốn là kẻ khôn lanh kẻ luôn tìm ra những điểm trọng tâm đánh hơi nguy hiểm đầu tiên để né tránh . Tính cách của hắn bù trừ tuyệt vời cho kẻ điên như Dũng Khùng bởi thế tôi luôn sắp xếp hai kẻ này cạnh nhau .
Câu hỏi sắc sảo của Toàn Phong lúc này như một mũi dao phóng thẳng vào trọng tâm vấn đề. Cả phòng chợt im bặt. Dũng Khùng cũng hướng ánh mắt dò hỏi về phía tôi chờ đợi câu trả lời.
Nhưng lúc này Tôi cũng chẳng vội vã trả lời hắn . Khẽ mỉm cười nhấc ly rượu vang trong tay lên, lắc nhẹ. Làn rượu đỏ sóng sánh trong ánh sáng, phản chiếu như những con sóng nhỏ.
Giọng tôi đều đều vang lên trong căn phòng yên ắng :
" Có một người đàn ông đang tản bộ qua một trại nuôi voi. Anh ta để ý thấy, ở đây, những con voi khổng lồ không cần phải nhốt trong chuồng hay cột bằng dây xích lớn. Tất cả những gì giữ chúng lại, chỉ là một sợi dây thừng nhỏ buộc vào một trong bốn chân của chúng."
Cả Dũng Khùng và Toàn Phong đều im lặng lắng nghe, ánh mắt dán chặt vào tôi .
" Người đàn ông hoàn toàn khó hiểu, không hiểu tại sao những con voi với sức mạnh khổng lồ lại không dễ dàng bứt đứt sợi dây thừng đó và chạy đi. Điều đó, với chúng, đơn giản như nhấc một bàn chân. Nhưng kỳ lạ thay, không một con voi nào trong trại có ý định trốn thoát."
Dừng lại một chút, Tôi nhấp thêm một ngụm rượu vang, để câu chuyện chậm rãi ngấm vào không khí trước khi tiếp tục.
" Tò mò, người đàn ông tiến lại hỏi người huấn luyện voi. Và câu trả lời của người huấn luyện đã giải đáp tất cả: 'Khi chúng còn là những con voi con, chúng tôi đã dùng những sợi dây thừng có kích cỡ như thế để cột chúng lại. Khi ấy, chúng còn nhỏ và yếu, không thể bứt ra được. Theo thời gian, những con voi đó trưởng thành và trở nên mạnh mẽ, nhưng tâm trí chúng đã bị khóa lại. Chúng mặc định tin rằng mình không thể thoát đi, vì chúng đã thất bại quá nhiều lần trong quá khứ.'"
Không gian trong phòng lặng đi sau câu chuyện. Tôi dựa lưng vào ghế, đôi mắt đầy vẻ tự tin, nhìn thẳng vào Toàn Phong và Dũng Khùng:
" Chúng ta không cần phải làm chủ bọn nó khi chúng đã là rồng là hổ. Cái mà chúng ta cần, là khi chúng còn là những con voi con."
Dũng Khùng khẽ nhíu mày, Toàn Phong vẫn lặng im. Đặng Gia tiếp tục:
" Ở độ tuổi này, bọn nó ham mê những thứ phù phiếm: danh tiếng, quyền lực, địa vị .
Bọn nó dễ dàng bị ảnh hưởng bởi những điều bên ngoài và bị kéo vào những giấc mộng hão huyền. Chính vì vậy, tao sẽ dùng những thứ đó để giữ bọn nó lại. Tao sẽ tạo ra một cái khung, một tổ chức mà bọn nó nghĩ rằng không thể thoát ra được."
"Và đến khi bọn nó trưởng thành, dù có mạnh mẽ thế nào, tâm trí của bọn nó vẫn thuộc về chúng ta."
Toàn Phong nhướng mày, ánh mắt lóe lên sự ngưỡng mộ xen lẫn sự bất ngờ:
"Tao hiểu rồi... Ý mày là, trong tổ chức này, dù là những đứa mạnh nhất, Chúng nó sẽ quen với việc phải phục tùng, để rồi sau này, khi đứng trên đỉnh cao, chúng nó vẫn nghĩ rằng bọn mình là người định đoạt tất cả."
Tôi gật đầu, nụ cười thoáng hiện trên môi.
" Đúng vậy. Và không chỉ vậy tao sẽ để thời gian bộc lộ tất cả. Theo thời gian, điểm mạnh, điểm yếu chí mạng của từng đứa sẽ lộ rõ. Khi đó, chúng ta sẽ biết cách đối xử với từng con rồng, từng con hổ "
" Tình cảm tiền bạc địa vị và cả những điểm yếu chí tử sẽ giúp chúng ta "
" Anh em cùng chí hướng có phúc cùng hưởng có hoạ cùng chia cùng tiến cùng thoái . Những kẻ còn lại Đứa nào cần kiểm soát, tao sẽ kiểm soát. Đứa nào cần hủy diệt, tao sẽ hủy diệt."
Dũng Khùng ngồi đó như bị cuốn vào từng lời nói của tôi . Trong đầu hắn, hình ảnh về một đế chế không chỉ mạnh mẽ, mà còn được vận hành bởi những kẻ tài giỏi nhất trong xã hội, dần hiện rõ.
" Thật sự, tao không ngờ mày lại nghĩ xa đến vậy..." – Dũng Khùng khẽ thốt lên, ánh mắt nhìn Đặng Gia như một người khai sáng.
Đặng Gia chỉ mỉm cười, ánh mắt vẫn giữ sự sắc lạnh:
" Mày cứ để tao lo. Tất cả sẽ là của bọn mình. Tao cần mày làm điều mày giỏi nhất: giữ cho mọi thứ trong tầm kiểm soát, và làm cho bọn nó tin rằng, đi theo băng Dũng Khùng chính là con đường duy nhất."
Dũng Khùng gật đầu, không một chút do dự:
" Nhưng tính cách của tao đứng đầu 1 băng như hiện tại thì được nhưng nếu tiến xa hơn có ổn không ? Hay mày lên làm lão đại của Dark Knight sẽ có sức thuyết phục hơn . Tao với mày ai làm lão đại khác gì nhau "
Hoá ra thằng này vẫn còn biết bản thân hữu dũng vô mưu ấy. Tôi nhìn vẻ mặt chân thành của hắn liền tiến lại vỗ vai :
" Mày nói đúng . Tao với mày ai làm lãnh đạo khác gì nhau đâu. Vậy nên mày làm là thích hợp nhất . Trách nhiệm của mày lớn lao đứng đầu ngọn sóng thu hút chú ý . Có những điểm trong tính cách của mày phù hợp làm kẻ dẫn đầu . Còn tao sẽ là lưỡi đao dấu trong tay áo sẽ có lợi hơn cho kế hoạch của chúng ta " .
Tôi lên tiếng trấn an còn lý do thực sự khiến tôi từ chối vị trí lão đại do tính cách của tôi không muốn dành thời gian cho những việc thế này . Ở lứa tuổi bạn bè đứa cúi mặt vào cuốn sách đứa tập tành làm gangster thì sự chú ý của tôi lại dành cho những cô nàng xinh đẹp .
Sau một lúc trầm ngầm Dũng Khùng lên tiếng với ánh mắt léo lên sự quyết tâm .