Hạ Cánh Nơi Em

Chương 26: Dạ yến nơi phòng Quý tộc chữ Thiên .



Bước vào phòng hình ảnh đầu tiên tôi thấy Dũng Khùng và Toàn Phong đang trầm ngâm rót rượu uống thật là lạ khi không có bóng dáng vũ nữ nào.

Khác xa với cảnh ồn ào náo nhiệt thường ngày, hôm nay Dũng Khùng ngồi đó, đầu cúi thấp, tay chậm rãi rót rượu. Hắn uống, rồi lại rót. Hắn ngồi đó mà như tách bạch ra khỏi không gian xung quanh . Một điệu lặp đi lặp lại, như muốn giam mình trong chính cái vòng xoáy của nỗi đau không lối thoát. Đôi mắt đỏ ngầu không còn ánh nhìn sắc bén của kẻ đứng đầu chỉ có mệt mỏi tối tăm.

Căn phòng được bài trí đậm chất cổ kính, trang nhã yên tĩnh này khác xa với phong thái của một Dũng Khùng hằng ngày nhưng có lẽ phù hợp với tâm trạng của hắn ngày hôm nay .

Trầm ngâm nhìn hắn có lẽ tôi đã hiểu được lý do có buổi tiệc rượu ngày hôm nay .

"Bạn tới rồi à, ngồi đi." – Dũng Khùng ngẩng lên, giọng trầm đục. Hắn chỉ nói ngắn gọn, rồi lại quay về với chai rượu, bỏ mặc tôi giữa cái không khí nặng nề .

"Nó như vậy từ nãy giờ . Hôm nay chắc có chuyện lớn rồi..." Toàn Phong lên tiếng giải thích.

Cả ba chúng tôi ngồi trong im lặng có vẻ để cố gắng làm không khí bên trong căn phòng đỡ âm u Toàn Phong mở đầu những câu chuyện phiếm của mình :

" Tụi mày có nghĩ Thiên Thượng Nhân Gian này của vị nào rửa tiền không nhỉ . Quy mô đáng sợ thật sự "

Những điều Toàn Phong nói có vẻ vu vơ nhưng cũng là thứ tôi suy ngẫm suốt cả chặng đường tới đây . Thực sự để xây dựng lên một khu tổ hợp ăn chơi thế này ở một thành phố xa xôi là điều mấy ai dám làm . Dường như có cả một câu chuyện phía sau không tầm thường .

Càng nghĩ tôi càng tò mò hơn về chủ nhân của Hoa Lan Trắng này . Hắn ta là kẻ thế nào ? một ông trùm dấu mặt trong giới hay chỉ là kẻ thế thân của một vị quan chức cấp cao nào đó dựng lên chăng ?

" Chậc mỗi lần tới đây ghé thăm những mỹ nhân yểu điệu khu vườn phía Nam tao lại không muốn rời . Vua chúa ngày xưa cũng chỉ thế mà thôi haha "

Toàn Phong lại tiếp tục lên tiếng vừa nói ánh mắt hắn lại liếc nhìn qua Dũng Khùng những câu chuyện tưởng chừng như vu vơ có vẻ đang cố hướng về những đam mê hằng ngày của thằng bạn hắn .

" Khu vực casino cũng đầu tư bài bản ra phết ấy . Tao từng vài lần được xe đón qua Cam chơi thấy ở đây cũng chẳng kém cạnh xíu nào . Đúng không bạn ? "

Mặc kệ những lời nó của Toàn Phong Dũng Khùng vẫn cứ rót uống chẳng ngó ngàng gì .

Thậm chí hắn ta không còn kiên nhẫn mà cầm luôn chai rượu, uống như thể đó là liều thuốc an ủi duy nhất. Cứ thế chai thứ ba cạn dần, Dũng Khùng bắt đầu có biểu hiện không ổn.

Một lúc sau, hắn buông một tiếng thở dài rồi bất ngờ bật khóc.

Tôi từng chứng kiến Dũng Khùng đánh người đến gãy cả xương, từng chứng kiến hắn cười điên dại giữa mưa máu. Nhưng tôi chưa bao giờ thấy hắn khóc. Vậy mà hôm nay, giữa căn phòng này, hắn gục đầu, nước mắt rơi lã chã như một đứa trẻ bị tổn thương .

Toàn Phong và tôi nhìn nhau sự khiếp sợ là điều có thể nhìn thấy trong ánh mắt mỗi người .

"Con chó Dung Nhi... nó cắm tao hai quả sừng..." Dũng Khùng nghẹn ngào và đó là câu đầu tiên hắn nói ra .

Tôi không biết phải nói gì. Chỉ biết im lặng lắng nghe hắn. Sau một lúc, tôi cố gắng an ủi:

" Bạn đã nói chuyện trực tiếp với Dung Nhi chưa? Có thể... có điều gì đó khó nói chăng?"

Tôi nói một cách mơ hồ, lời từ miệng phát ra còn chẳng thể thuyết phục nổi chính mình.

"Con đĩ đó... những chuyện xảy ra trước khi quen, tao còn tha thứ được. Nhưng hôm qua nó bảo Đạt G rủ về nhà, bảo yêu nó rồi ngủ lại cùng nhau "

Dũng Khùng gằn giọng, mỗi lời nói ra đều toả ra sát khí lành lạnh trong không gian .

" Tao tra hỏi con đĩ Dung Nhi còn khai cứ hôm nào không gặp nào là chiều đó nó sẽ tới nhà Đạt G . Hai đứa hú hí nhau cả ngày . Chó chết "

"Thôi, coi như mày chơi free nửa năm rồi đi. Còn khóc lóc gì nữa?" Toàn Phong lúc này mới lên tiếng cách an ủi kỳ lạ của nó lúc này lọt vào tai Dũng Khùng như một câu nói mỉa mai .

Nghe tới đó Dũng Khùng như điên cuồng. Hắn trợn mắt đập chai rượu lên bàn, mảnh vỡ sắc nhọn hướng tới cái cổ của Toàn Phong .

Toàn Phong tái mặt mếu máo ngã ngồi xuống ghế .Thấy vậy tôi vội vàng lao tới, giữ chặt hắn lại.

"Đừng điên nữa!" – tôi quát, kéo hắn ngồi xuống ghế.

Rồi để đẩy Dũng Khùng ra khỏi cơn điên cuồng tôi đành gieo vào đầu nó điều mà gã ta hứng thú hơn cả gái gú và những trò may rủi bên ngoài casino kia .

" Dũng ! Mày nghe tao nè . Đạt G hắn mới là kẻ đáng chết . Chính hẳn là kẻ đã dụ dỗ Dung Nhi . Nhân cơ hội này thuận nước đẩy thuyền chúng ta dẹp hết tất cả các thế lực . Gom về một mối dưới tay của mày "

Nhắc tới Đạt G và ngôi vị nắm trùm các thế lực của Trần Phú lập tức thu hút sự chú ý của Dũng Khùng . Hắn thôi vùng vằng không đòi lao vào đâm Toàn Phong nữa. Ngồi im nhìn tôi với ánh mắt lộ rõ sự điên cuồng cùng tham vọng .

" Mày nói đúng ! Dung Nhi nó thương tao thế nào tao rõ . Chắc chắn Đạt G lấy việc trước đây đe doạ Dung Nhi phục vụ nó "

Dũng Khùng tiến lại gần vỗ vai tôi :

" Bạn hiền nói tiếp đi "

Tôi nhìn thằng bạn ngu ngốc của mình chỉ muốn tống cho vài cú đấm . Tới nước này rồi mà hắn vẫn vẽ được ra một câu chuyện sướt mướt như vậy để tin tưởng Dung Nhi.

Tôi ngoắt tay bảo hắn ghé tai lại gần rồi bắt đầu nói rõ kế hoạch từng bước từng bước một .

Toàn Phong hoàn hồn sau khi giữ được cái cổ khỏi cảnh bị đâm lỗ chỗ cũng hiếu kỳ hướng qua. Hắn ta chẳng rõ những lời lọt vào tai Dũng Khùng tiếp thu được bao nhiêu phần . Chỉ thấy ánh mắt của Dũng Khùng chuyển từ nghi ngờ hoang mang sang toả sáng xen lẫn hào hứng còn hơn cả những lúc ngắm hot girl trường khoả thân múa trước mặt .

Nói xong một hơi tôi cầm ly nhấp ngụm rượu rồi im lặng để cho Dũng Khùng tiêu hoá từng câu . Sau một lúc lâu Dũng Khùng cười ha hả trở lại vẻ điên khùng thường ngày .

" Haha Tao đã nói mày đếo phải đứa tầm thường mà . Mày được lắm "

Dũng Khùng đưa ngón tay cái lên hướng về phía tôi . Rồi quay qua Toàn Phong giọng vui vẻ như nãy giờ đứa đòi cứa cổ là ai đó không phải hắn :

" Bạn hiền ! Gọi các mỹ nhân lên tấu nhạc . Ăn mừng võ lâm minh chủ nào Hahaa "

Dũng Khùng nhìn tôi cười xấu xa rồi lớn giọng :

" Bảo chủ quán ít nhất phải có cấp bậc Tứ Đại Hoa Đán lên tiếp tao . Dịp hiếm hoi Đặng Gia đi chơi gái không sơ sài được "

Toàn Phong cũng rõ tính cách Dũng Khùng lâu nay . Có vẻ cũng không phải lần đầu bị Dũng Khùng đòi xiên nên hắn cũng chẳng có thời gian trách móc .

Hắn ta gõ nhẹ vào chuông dặn dò nữ quản lý đang chờ sẵn bên ngoài không lâu sau bốn nàng vũ nữ trong trang phục cổ trang bước vào, mỗi người đều mang vẻ đẹp thanh thoát như tiên nữ giáng trần.

Ánh đèn mờ ảo trong phòng như khiến không gian thêm phần huyền bí, không khí tĩnh lặng đầy sự chờ đợi. Tiếng đàn cầm du dương ngân vang trong không gian, như kéo người ta vào một thế giới khác, một thế giới nhung lụa và vương giả.

Ba nàng vũ nữ duyên dáng ăn mặc tinh tế khéo léo ngồi xuống bên cạnh chúng tôi.

Còn nàng cao nhất trong đám, khoác chiếc váy vàng óng ánh, tay cầm dải lụa mỏng nhẹ nhàng quấn quanh cơ thể, đôi chân trần bước đi nhẹ nhàng . Trên khuôn mặt nàng, chiếc mạng che mặt mỏng manh càng tôn lên vẻ huyền bí, chỉ để lộ đôi mắt long lanh như chứa đựng cả bầu trời thẳm sâu.

Toàn Phong không kiềm được bản tính, đôi tay không ngừng vuốt ve sờ soạng lên cơ thể non mềm của cô vũ nữ bên cạnh . Nàng ta không phản kháng chỉ vờ ngại ngùng duyên dáng như một đóa hoa mới nở.

Cô nàng ngồi cạnh sau khi rót rượu một lượt cho mọi người tôi bảo nàng chuyển sang phục vụ Dũng Khùng.

Dường như bị quyến rũ bởi không gian xung quanh và viễn cảnh tôi vẽ lên trong đầu hắn .

Dũng Khùng lúc này cũng chẳng thèm quan tâm gì đến những gì xảy ra xung quanh, đôi tay vẫn ôm lấy hai nàng vũ nữ, khuôn mặt hắn lạnh lùng thưởng thức màn múa của mỹ nữ mang mạn che mặt trên bục .

Nàng ta vòng eo nhỏ nhắn uốn lượn trong điệu nhạc, chiếc váy vàng óng ánh xoay vòng như những cánh bướm bay lượn trong không gian. Mái tóc đen huyền xõa dài như thác nước đổ xuống, ánh đèn chiếu lên khiến làn tóc nàng lấp lánh như những hạt ngọc quý.

Đôi mắt nàng lúng liếng đầy quyến rũ, lộ ra thần thái cao quý, nhưng cũng ẩn chứa chút gì đó bí ẩn .

Ngắm nhìn mỹ nhân nhảy múa trong một điệu nhạc dịu dàng tâm hồn thư thái và yên bình làm sao trong lòng bỗng khơi gợi lên những cảm xúc không tên .

Khi màn múa gần kết thúc nàng ta bắt đầu di chuyển nhẹ nhàng qua từng người chúng tôi, đôi chân nàng trắng xinh lộ ra dưới làn váy như búp sen non. Chiếc linh đang nhỏ đeo trên cổ chân phát ra âm thanh leng keng, vang vọng trong không gian tĩnh lặng, như một tiếng gọi mời khẽ khàng .

Dũng Khùng hắn ta vẫn chăm chú vào hai nàng vũ nữ bên cạnh, tay vục vào ngực non mềm của mỹ nhân . Tuy thế khi nàng ta lướt qua hắn vẫn kịp đưa tay ý định kéo nàng ta ngồi vào lòng mình.

Nhưng chỉ trong một động tác xoay người nhẹ nhàng, mỹ nhân mang mạn che mặt đã thoát khỏi tay hắn, tiếp tục hướng về phía tôi.

Đôi mắt lúng liếng sau mạng che mặt lộ tiếu ý . Nàng ta đưa nhẹ ngón tay điệu múa uyển chuyển dải lụa vàng bay bay tiến về bên cạnh tôi .

Lúc này tôi không nghĩ mình là người duy nhất bị thu hút bởi nàng. Những mỹ nhân tại đây được phân chia cấp bậc rõ ràng mà không phải ai cũng có thể đến gần . Các cô gái được tuyển chọn kỹ lưỡng từ các trường múa được chính tay vị chủ nhân ở đây đào tạo kỹ càng được bảo vệ bởi những người quyền lực.

Những cô gái đang ngồi cạnh Dũng Khùng chỉ cần có tiền và quyền lực sẽ dễ dàng tiếp cận. Nhưng những nàng vũ nữ gọi là thanh quan nhân chỉ có những người thực sự có địa vị mới có thể chạm vào .

Còn có một cấp bậc cao hơn vượt lên các thanh quan nhân là tứ đại hoa đán chiêu bài của Thiên Thượng Nhân Gian . Bốn nàng mỹ nhân Nguyệt Tùng - Thu Cúc - Thanh Trúc và cuối cùng là Tiểu Mai họ là báu vật của nơi đây .

Từng có khách tinh trung lên não không biết tự lượng sức mình bỏ thuốc tính chơi luôn em vũ nữ .

Nào ngờ việc chưa thành đã bị đánh nhừ người còn phải bồi thường thêm 1 con số khủng khiếp đền bù "tổn thất tâm lý" cho bé nhân viên. Còn nếu đã gan lớn mà tài chính không bù đắt nổi thì để lại một cánh tay hoặc có khi đánh đổi bằng cả một cuộc đời khi dám thách thức chốn Thiên Thượng Nhân Gian .

Nhạc chuyển bài nàng ta uyển chuyển múa bên cạnh tôi. Trong không gian ấy, nàng quay lại, đôi mắt nàng lấp lánh như những vì sao . Khi nàng múa qua chỗ tôi, nhẹ nhàng vung dải lụa vàng, một mùi hương thoang thoảng như hoa lan phảng phất trong không khí, quyện vào hương rượu.

Dũng Khùng nhìn tôi với ánh mắt khôi hài, trêu chọc:

"Em chăm sóc bạn anh đi, nó còn zin hay ngại ngùng lắm "

Nàng mỉm cười ánh mặt tinh nghịch trước sự ngạc nhiên của mọi người mỹ nhân nhẹ nhàng ngồi lên đùi tôi, tiếp tục điệu múa. Tôi chỉ lặng lẽ nhìn nàng, như một kẻ bị lạc vào thế giới mà mình không thể rời khỏi.

Màn múa kết thúc, nàng đứng dậy rót cho mình một ly rượu vàng óng, ánh mắt đầy thiện ý nhìn về phía tôi. Giọng nàng ngọt ngào như rót mật :

"Dạ, hôm nay là vinh hạnh được đón tiếp các vị, Tiểu Mai và các chị xin mời các vị quan nhân một ly, kính chúc các vị vạn an."

Ba nàng đang vờ ngại ngùng bên cạnh cũng đứng dậy khui rượu lên. Gì chứ khoản khui rượu là các nàng lẹ lắm. Dũng Khùng đã uống cạn ly, nhưng vẻ mặt vẫn không thay đổi, hắn như một vị hoàng đế thưởng thức cuộc vui mà chẳng quan tâm đến những tiểu tiết.

Nàng cúi đầu chào, chuẩn bị quay lưng đi, nhưng Dũng Khùng lại lên tiếng, giọng trầm thấp, đầy quyền uy:

" Đứng lại ! Ai chi phép em rời đi . Để lại bạn anh một mình coi được sao hả "


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com