Hang động lạnh lẽo như đáy vực sâu, không khí tanh mùi máu hòa quyện với linh khí hỗn loạn, từng cơn gió lạnh buốt thổi qua mang theo cảm giác tử khí nồng nặc. Minh Nhật quỳ giữa nền đá ẩm ướt, đôi tay rắn chắc ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé của Tiểu Vũ, máu tươi từ vết thương trên vai cô bé thấm đẫm tay áo hắn, đỏ thẫm như ánh hoàng hôn sắp tắt. Hắc Ma Lão Nhân đã biến mất vào bóng tối sâu thẳm, nhưng tiếng cười ghê rợn của lão vẫn như lưỡi dao sắc cứa vào tâm trí hắn. Ánh mắt Minh Nhật lạnh băng, sâu thẳm bên trong là ngọn lửa giận dữ bùng cháy dữ dội, bàn tay hắn siết chặt đến mức khớp xương trắng bệch.
"Không… ta sẽ không để ngươi chết!"
Hắn gầm lên, giọng nói trầm vang như sấm rền, át đi cả tiếng nước nhỏ đều đặn từ trần hang xuống nền đá. Tiểu Vũ nằm trong tay hắn, hơi thở yếu ớt như ngọn gió thoảng qua ngọn cỏ khô, đôi mắt hé mở, ánh lên tia tuyệt vọng.
"Sư phụ… ta… không muốn chết…"
Minh Nhật cúi xuống nhìn cô bé, đôi đồng tử vàng rực lóe lên tia sáng bá đạo, khí thế của một Đại Đế tái sinh tràn ra, khiến không gian trong hang động như rung động nhè nhẹ.
"Ngươi là đệ tử của Nguyễn Minh Nhật ta, Huyền Nhật Đại Đế tái thế!"
"Ta đã thề sẽ khiến cả thiên địa quỳ dưới chân, há lại để một tiểu nha đầu như ngươi chết trong tay lão chó già đó sao?"
Hắn đặt Tiểu Vũ xuống nền đá, thần thức sắc bén như lưỡi kiếm quét qua cơ thể cô bé. Vai trái bị hắc khí xuyên thủng, kinh mạch vỡ nát như tơ nhện rách, sinh cơ đang cạn kiệt với tốc độ kinh hoàng. Nếu không hành động ngay, cô bé sẽ tan thành tro bụi trước khi mặt trời mọc. Minh Nhật nghiến răng, ký ức kiếp trước của Huyền Nhật Đại Đế trỗi dậy như một cuốn sách cổ mở ra trước mắt. Hắn từng là bá chủ luyện đan, dùng sức mạnh tạo hóa luyện ra những viên đan dược nghịch thiên, từng đảo ngược sinh tử giữa lằn ranh sống chết trong trận chiến với Thiên Ma Đế Quân. Dù tu vi hiện tại chỉ là Huyền Linh Cảnh trung kỳ, ký ức và ý chí của Đại Đế vẫn đủ để hắn làm nên kỳ tích.
"Thiên đạo muốn cướp người của ta? Ta sẽ cho nó thấy, ta là kẻ định đoạt sinh tử!"
Hắn quát lớn, giọng nói vang vọng khắp hang động, mang theo khí thế ngút trời khiến đá vụn trên trần hang rung lên, rơi lả tả xuống đất. Minh Nhật đặt tay lên trán Tiểu Vũ, một luồng chân khí vàng rực từ Huyền Nhật Thần Mạch trào ra như sóng thần, chảy vào cơ thể cô bé. Hắc khí trong người cô bị đẩy lùi, nhưng sinh cơ vẫn tiếp tục tan biến – chỉ truyền chân khí thôi là chưa đủ. Hắn nhíu mày, ánh mắt lóe lên tia sáng quyết đoán.
"Được lắm, ta sẽ dùng sức mạnh tạo hóa để kéo ngươi về từ quỷ môn quan!"
Hắn đứng bật dậy, lấy từ túi áo vài nhánh Linh Huyết Thảo nhặt được trên đường vào Huyền Linh Sơn Mạch. Loại cỏ này tuy tầm thường với kẻ phàm phu, nhưng trong tay một bậc thầy luyện đan như hắn, nó sẽ hóa thành thần dược cứu mạng. Minh Nhật giơ tay, một ngọn lửa vàng rực bùng lên từ lòng bàn tay, ánh sáng chói lòa xua tan bóng tối trong hang động, tỏa ra khí tức bá đạo như mặt trời giữa đêm đen.
"Ngọn lửa này là Huyền Nhật Thần Hỏa, từng đốt cháy tinh hà, hôm nay sẽ luyện đan cứu người!"
Hắn hét lên, linh khí trong cơ thể bùng nổ, ngọn lửa vàng rực múa lượn như một con rồng sống, từng sợi linh khí quấn quanh Linh Huyết Thảo, nung chảy chúng thành tinh hoa đỏ rực như máu tươi. Nhưng ngay lúc này, từ sâu trong hang động, một tiếng rít ghê rợn vang lên, hắc khí từ bóng tối trào ra như sóng lớn, lao thẳng vào Minh Nhật, như muốn ngăn cản hắn luyện đan. Hắn nhếch môi cười lạnh.
"Ngươi nghĩ chút hắc khí này đủ để cản ta?"
Hắn vung tay trái, một luồng kiếm khí vàng rực bùng nổ, chiêu "Huyền Hỏa Trảm Không" tung ra, ngọn lửa hóa thành lưỡi kiếm khổng lồ chém tan hắc khí thành tro bụi trong chớp mắt. Không gian rung chuyển, tiếng nổ vang lên như sấm sét, nhưng Minh Nhật không hề dao động, tay phải vẫn điều khiển ngọn lửa luyện đan với sự chính xác tuyệt đối.
Quá trình luyện đan diễn ra trong không khí căng như dây đàn, từng giọt mồ hôi lăn dài trên trán Minh Nhật, nhưng ánh mắt hắn không chút nao núng. Ngọn lửa trong tay múa lượn như có linh hồn, loại bỏ tạp chất, cô đọng tinh hoa. Chỉ trong khoảnh khắc, một viên Hồi Sinh Đan nhỏ màu đỏ xuất hiện, tỏa ra mùi hương nhàn nhạt nhưng tràn đầy sinh cơ mãnh liệt, ánh sáng từ viên đan chiếu rọi cả hang động như một vầng thái dương nhỏ.
"Thành!"
Hắn quát lớn, giọng nói vang vọng át cả tiếng gió rít trong hang. Minh Nhật đặt viên đan vào miệng Tiểu Vũ, tay phải truyền một luồng chân khí vào cơ thể cô bé để kích hoạt dược lực. Cơ thể Tiểu Vũ rung lên dữ dội, vết thương trên vai bốc khói trắng, hắc khí bị đẩy ra ngoài, hóa thành từng sợi khói đen tan biến trong không khí. Vết thương khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy, làn da tái nhợt dần hồng hào trở lại.
Tiểu Vũ mở mắt, hơi thở ổn định hơn, nhưng vẫn yếu ớt không thể đứng dậy. Cô nhìn Minh Nhật, giọng run run đầy cảm kích.
"Sư phụ… ta… sống rồi…"
Minh Nhật ngồi xuống bên cô, ánh mắt lạnh lùng nhưng khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười hiếm hoi.
"Ngươi là đệ tử của ta, sống sót là điều hiển nhiên."
"Nhưng cơ thể ngươi quá yếu, để đối đầu với kẻ thù phía trước, ta sẽ truyền cho ngươi một phần sức mạnh của Huyền Nhật Đại Đế!"
Hắn đặt tay lên đỉnh đầu Tiểu Vũ, một luồng chân khí từ Huyền Nhật Thần Mạch trào ra như dòng thác vàng rực, chảy vào cơ thể cô bé. Đây không chỉ là chân khí đơn thuần, mà còn là một hạt giống tiềm năng – một phần ký ức chiến đấu, ý chí bất khuất và sức mạnh bá đạo của Huyền Nhật Đại Đế. Cơ thể Tiểu Vũ rung động dữ dội, đôi mắt lóe lên tia sáng vàng nhạt, như hai ngọn lửa nhỏ bùng cháy trong bóng tối.
"Sư phụ… ta cảm nhận được… một sức mạnh kinh khủng…"
Tiểu Vũ thì thầm, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc và kính trọng. Minh Nhật gật đầu, giọng trầm vang như chuông đồng.
"Đó là khởi đầu của ngươi, một hạt giống tiềm năng!"
"Sức mạnh này sẽ lớn lên cùng ngươi, nhưng giờ chưa phải lúc để ngươi sử dụng."
"Nghỉ ngơi đi, ta sẽ khiến lão già đó trả giá vì dám động đến người của Nguyễn Minh Nhật!"
Hắn đứng dậy, ánh mắt sắc lạnh như lưỡi dao hướng vào bóng tối sâu thẳm của hang động. Từ phía xa, hắc khí lại trào ra, sát khí nồng nặc như báo hiệu Hắc Ma Lão Nhân đang chuẩn bị phản công. Minh Nhật siết chặt kiếm, linh khí trong cơ thể bùng nổ như ngọn lửa thiêu đốt trời cao, khí thế bá đạo tràn ngập khắp không gian.
"Lão già, ngươi dám động đến đệ tử của ta?"
"Ta sẽ cho ngươi biết, kẻ nào dám cản đường Huyền Nhật Đại Đế, chỉ có một kết cục – chết không toàn thây!"
Hắn bước tới, kiếm trong tay rung lên dữ dội, ánh sáng vàng rực tỏa ra như mặt trời giữa đêm đen, sẵn sàng cho trận chiến sinh tử sắp tới.