Đế Nhật Trùng Sinh Phá Thiên Vạn Giới

Chương 5: Hắc Ma Lão Nhân



Hang động lạnh lẽo, bóng tối dày đặc như nuốt chửng mọi ánh sáng. Minh Nhật đứng giữa không gian u ám, thanh kiếm trong tay rung lên khe khẽ, phản chiếu chút ánh sáng yếu ớt từ những viên dạ minh châu lấp lóe trên vách đá. Bên cạnh hắn, Tiểu Vũ siết chặt thanh dao gỉ sét, đôi mắt tràn đầy lo lắng nhưng vẫn không rời sư phụ nửa bước. Không khí nặng nề, sát khí lan tỏa như một tấm lưới vô hình, khiến cả hai cảm nhận được mối nguy hiểm đang đến gần.

Từ sâu trong hang động, một tiếng cười khàn khàn vang lên, lạnh lẽo và đầy ác ý. Minh Nhật nhíu mày, thần thức phóng ra như sóng lớn, cố gắng dò tìm kẻ thù ẩn trong bóng tối. Hắn cảm nhận được một luồng sức mạnh kinh hồn, vừa quen thuộc vừa xa lạ, như một ký ức từ kiếp trước trỗi dậy trong tâm trí.

"Hiện thân đi!" Minh Nhật quát lớn, giọng nói vang vọng, át đi tiếng nước nhỏ đều đặn từ trần hang.

Bóng tối phía trước chợt động, một bóng người chậm rãi bước ra. Đó là một lão già gầy gò, áo choàng đen rách rưới bay phấp phới, đôi mắt đỏ rực như hai đốm lửa địa ngục. Trên tay lão là một cây trượng đen kịt, đầu trượng khắc hình một con rắn há miệng, toát lên vẻ độc ác. Lão ta nhìn Minh Nhật, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười ghê rợn.

"Ngươi là hậu duệ của Tần gia?" Giọng lão trầm thấp, như vọng lên từ đáy vực.

Minh Nhật siết chặt chuôi kiếm, ánh mắt lạnh băng:

"Ta là Tần Minh Nhật, nhưng ta không phải kẻ thừa kế vinh quang của Tần gia. Gia tộc đó, ta cũng muốn tự tay hủy diệt. Còn ngươi là ai?"

Lão già cười lớn, tiếng cười vang vọng khắp hang động, khiến Tiểu Vũ bất giác lùi lại một bước.

"Hắc Ma Lão Nhân, kẻ bị Tần gia giam cầm ở đây suốt ba trăm năm. Ta đã thề sẽ xóa sổ dòng máu Tần gia, nhưng xem ra ngươi cũng chẳng ưa gì bọn chúng. Thú vị, thật thú vị!"

Minh Nhật nhếch môi, giọng nói đầy khinh miệt:

"Ngươi muốn báo thù Tần gia? Được thôi, nhưng ta sẽ không để ngươi cướp mất cơ hội đó. Kẻ thù của ta, ta sẽ tự tay kết liễu."

Hắc Ma Lão Nhân nheo mắt, sát khí từ cơ thể lão bùng nổ, hóa thành một luồng hắc khí cuồn cuộn, bao phủ cả hang động. Lão vung trượng, không gian rung chuyển, từng luồng hắc khí biến thành những con rắn độc lao thẳng về phía Minh Nhật.

Minh Nhật không chút do dự, vung kiếm chém xuống. "Huyền Nhật Trảm" bùng nổ, một luồng kiếm khí vàng rực xé tan không gian, chém nát đám rắn hắc khí thành từng mảnh vụn. Nhưng Hắc Ma Lão Nhân chỉ cười khẩy, tay trái vung lên, một tấm lưới đen khổng lồ xuất hiện, chụp thẳng xuống Minh Nhật.

Hắn nghiêng người né tránh, kiếm trong tay lại vung lên, chiêu "Thiên Địa Hủy Diệt" phát động. Một bàn tay khổng lồ bằng linh khí vàng rực xuất hiện trên không trung, đập mạnh xuống tấm lưới. Hai luồng sức mạnh va chạm, tiếng nổ kinh thiên vang lên, sóng xung kích lan tỏa, khiến Tiểu Vũ phải bám vào vách đá để không bị hất văng.

Hắc Ma Lão Nhân không hề nao núng. Lão giơ trượng lên cao, miệng lẩm nhẩm chú ngữ, một luồng sức mạnh kinh khủng trào ra từ cơ thể lão. Minh Nhật nhíu mày, ký ức kiếp trước chợt lóe lên – hắn nhận ra đây là "Hắc Ma Cấm Thuật", một loại cấm thuật có thể hút linh hồn đối thủ, biến thành sức mạnh cho kẻ sử dụng. Nếu không ngăn chặn kịp thời, không chỉ hắn mà cả Tiểu Vũ cũng sẽ rơi vào nguy hiểm.

"Tiểu Vũ, lùi lại!" Minh Nhật quát lớn, đồng thời vận chuyển toàn bộ linh khí trong cơ thể. "Huyền Nhật Bá Kinh" kích hoạt, một cột sáng vàng rực bùng lên, chiếu sáng cả hang động.

Hắn lao tới, kiếm trong tay vung lên liên tục, từng chiêu thức tuyệt kỹ từ kiếp trước được tung ra: "Huyền Nhật Vô Tận Trảm", "Thiên Phong Lôi Kiếm", "Phá Thiên Nhất Kích". Mỗi chiêu đều mang sức mạnh hủy diệt, khiến không gian rung chuyển, đá vụn từ trần hang rơi xuống như mưa.

Nhưng Hắc Ma Lão Nhân không phải kẻ tầm thường. Lão vung trượng, một con rồng đen khổng lồ hiện ra, há miệng phun ra hắc khí độc ác, đối đầu trực diện với các chiêu thức của Minh Nhật. Hai bên giao chiến ác liệt, sức mạnh va chạm tạo thành những tiếng nổ đinh tai nhức óc. Minh Nhật dần cảm nhận được áp lực – tu vi hiện tại của hắn, dù có ký ức kiếp trước, vẫn chưa đủ để áp đảo kẻ thù này.

Hắc Ma Lão Nhân cười lớn:

"Ngươi nghĩ vài chiêu thức đó đủ để giết ta? Ta đã chuẩn bị một kế hoạch mà ngươi không bao giờ ngờ tới. Khi ta thoát khỏi đây, ta sẽ biến cả đại lục này thành địa ngục, bắt đầu từ ngươi!"

Minh Nhật nghiến răng, ánh mắt lóe lên tia sáng dữ dội. Hắn nhận ra Hắc Ma Lão Nhân không chỉ muốn báo thù Tần gia, mà còn ấp ủ một âm mưu kinh tởm hơn – có thể là hồi sinh một thế lực cổ xưa, hoặc giải phóng thứ gì đó còn đáng sợ hơn từ hang động này.

Trong lúc giao chiến, Minh Nhật cảm nhận được linh khí trong hang động bắt đầu rung động bất thường. Một luồng sức mạnh từ sâu trong cơ thể hắn trỗi dậy – Huyền Nhật Thần Mạch, di sản từ kiếp trước, đang kích hoạt. Đây là cơ hội để hắn đột phá tu vi, nhưng nếu không tập trung, hắn sẽ bị Hắc Ma Lão Nhân tiêu diệt ngay lập tức.

"Tiểu Vũ, bảo vệ ta!" Minh Nhật hét lên, ngồi xuống, vận chuyển công pháp.

Tiểu Vũ gật đầu, lao lên phía trước, dùng thanh dao gỉ sét chặn đường Hắc Ma Lão Nhân. Lão ta cười khẩy, vung tay, một luồng hắc khí hóa thành mũi tên lao thẳng vào Minh Nhật. Tiểu Vũ không do dự, lao người ra chắn, mũi tên xuyên qua vai cô bé, máu tươi bắn tung tóe.

"Sư phụ, đột phá đi!" Tiểu Vũ gục xuống, giọng yếu ớt nhưng đầy quyết tâm.

Minh Nhật nghiến răng, cơn giận dữ và đau đớn trào dâng. Linh khí thiên địa ùa vào cơ thể hắn như cơn lũ, Huyền Nhật Thần Mạch rung động dữ dội. Một tiếng nổ vang lên trong cơ thể hắn, tu vi từ Huyền Linh Cảnh sơ kỳ đột phá lên Huyền Linh Cảnh trung kỳ. Sức mạnh cuồn cuộn như sóng lớn, đôi mắt hắn rực sáng, kiếm khí bùng nổ, chiếu sáng cả hang động.

Hắn đứng dậy, vung kiếm, chiêu "Huyền Nhật Phá Thiên" bùng phát. Một luồng kiếm khí khổng lồ xé tan không gian, chém thẳng vào Hắc Ma Lão Nhân. Lão ta gầm lên, giơ trượng chặn lại, nhưng kiếm khí quá mạnh, đẩy lão lùi lại hàng chục bước, máu tươi trào ra từ khóe miệng.

Tuy nhiên, lão ta vẫn cười điên dại:

"Ngươi không thể giết ta! Ta đã hòa mình với hang động này. Chỉ cần ta còn sống, âm mưu của ta sẽ thành hiện thực!"

Nói xong, lão hóa thành một luồng hắc khí, biến mất vào bóng tối sâu thẳm của hang động. Minh Nhật nhíu mày, biết rằng lão chưa chết, nhưng hiện tại hắn không thể đuổi theo. Hắn quay lại, chạy tới bên Tiểu Vũ, thấy cô bé nằm trong vũng máu, hơi thở yếu ớt.

"Tiểu Vũ!" Minh Nhật hét lên, ôm lấy cô bé.

Tiểu Vũ mỉm cười yếu ớt:

"Sư phụ... ta không sao... hãy cẩn thận... lão ta..."

Giọng cô bé nhỏ dần, đôi mắt khép lại. Minh Nhật nghiến răng, cảm nhận được sự sống của Tiểu Vũ đang dần trôi đi. Hắn biết, nếu không cứu cô bé kịp thời, mọi hy sinh của cô bé sẽ trở thành vô nghĩa.


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com