Hang động tối tăm, không khí lạnh lẽo như địa ngục trần gian, từng cơn gió tanh mùi máu thổi qua mang theo sát khí dày đặc, khiến cả không gian rung lên nhè nhẹ như báo hiệu một trận chiến kinh thiên sắp bùng nổ. Minh Nhật đứng giữa nền đá lạnh giá, thanh kiếm trong tay rung lên từng nhịp dữ dội, linh khí vàng rực bùng phát như ngọn lửa thần thánh, chiếu sáng cả hang động, xua tan bóng tối u ám. Đằng sau hắn, Tiểu Vũ tựa vào một tảng đá lớn, cơ thể vẫn còn yếu ớt sau khi được cứu sống, nhưng đôi mắt cô bé sáng rực, không rời khỏi bóng lưng sư phụ, ánh lên ý chí kiên cường dù sinh cơ chỉ còn như ngọn đèn trước gió.
Từ sâu trong hang, một tiếng cười khàn khàn vang lên, ghê rợn như tiếng quỷ tru từ vực thẳm, khiến đá vụn trên trần hang rơi lả tả xuống đất. Hắc Ma Lão Nhân hiện thân, bóng dáng gầy gò trong chiếc áo choàng đen rách rưới bay phấp phới, đôi mắt đỏ rực như hai đốm lửa âm ti tóe ra sát khí ngút trời. Dù cây trượng trong tay lão đã gãy đôi, hắc khí từ cơ thể lão vẫn bùng nổ dữ dội, hóa thành một cơn lốc đen kịt cuốn bay mọi thứ, bao phủ cả hang động như muốn nuốt chửng tất cả vào bóng tối vĩnh cửu.
Lão nhìn Minh Nhật, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười méo mó đầy ác ý.
"Ngươi dám kiêu ngạo trước mặt ta, tiểu tử?"
"Ta đã bị Tần gia giam cầm ba trăm năm, chịu đựng nỗi đau cắt thịt xẻ xương, giờ thoát ra được, ngươi nghĩ chút sức mạnh cỏn con đó đủ để ngăn cản Hắc Ma Lão Nhân ta sao?"
Minh Nhật đứng yên, ánh mắt sắc lạnh như lưỡi dao, khí thế bá đạo tràn ra khiến không gian rung động, hắn nhếch môi cười khinh miệt.
"Lão già, ngươi dám động đến đệ tử của ta, đã là tử tội!"
"Ba trăm năm bị giam cầm? Vậy hôm nay, ta sẽ cho ngươi thêm ba trăm năm dưới cửu tuyền, để ngươi biết, kẻ nào dám cản đường Nguyễn Minh Nhật, chỉ có một kết cục – chết không toàn thây!"
Hắn giậm chân, mặt đất nứt toác, linh khí bùng nổ như sóng thần, kiếm trong tay vung lên dữ dội, chiêu "Huyền Hỏa Vô Tận Trảm" tung ra đầu tiên. Một luồng kiếm khí đỏ rực như ngọn lửa mặt trời bùng phát, triệu vạn tia sáng mang sức mạnh thuộc tính Hỏa lao tới, xé tan không gian, nhắm thẳng vào Hắc Ma Lão Nhân như muốn thiêu đốt lão thành tro bụi ngay tức khắc.
Hắc Ma Lão Nhân gầm lên giận dữ, tay vung mạnh, hắc khí hóa thành một con rồng đen khổng lồ cao hơn mười trượng, há miệng phun ra độc khí đen kịt đối đầu với kiếm khí. Hai luồng sức mạnh va chạm, tiếng nổ kinh thiên vang lên như sấm rền giữa trời cao, sóng xung kích lan tỏa khiến hang động rung chuyển dữ dội, đá vụn từ trần hang rơi xuống như mưa đá, bụi mù mịt bao phủ cả không gian.
Minh Nhật không dừng lại, thân hình hóa thành một tia chớp vàng rực, tay trái giơ lên, linh khí thuộc tính Kim bùng phát. Hắn quát lớn.
"Kim Lôi Trấn Thiên!"
Hàng chục tia sét vàng rực mang sức mạnh cắt gọt vạn vật xuất hiện, thuộc tính Kim kết hợp với Lôi, xuyên thủng con rồng đen trong chớp mắt, lao thẳng vào ngực Hắc Ma Lão Nhân như muốn xé toạc lão ra từng mảnh. Lão lùi lại vài bước, máu tươi trào ra từ khóe miệng, nhưng vẫn cười điên dại, giọng khàn khàn đầy kiêu ngạo.
"Chút trò vặt này mà đòi giết ta?"
"Ta đã hòa mình với cấm chế của hang động, trừ khi ngươi phá hủy cả ngọn núi này, nếu không, ta bất tử!"
Lão vung tay, hắc khí hóa thành hàng trăm mũi tên độc lao tới như cơn bão chết chóc, mỗi mũi tên đều mang theo khí tức hủy diệt kinh người, nhắm thẳng vào Minh Nhật và Tiểu Vũ. Hắn nhếch môi, tay phải vung kiếm, chiêu "Mộc Phong Liệt Không" phát động. Một cơn lốc xoáy xanh lục khổng lồ mang thuộc tính Mộc và Phong xuất hiện, cuốn bay đám mũi tên như lá rụng trong gió, đồng thời lao thẳng về phía Hắc Ma Lão Nhân với tốc độ kinh hồn.
Nhưng lão già không hề nao núng, tay trái vung lên, hắc khí hóa thành một tấm lưới đen khổng lồ chụp xuống, tỏa ra khí tức tử thần như muốn trói chặt Minh Nhật. Hắn cười lạnh, tay phải giơ cao.
"Thủy Băng Vạn Trượng!"
Một luồng khí lạnh trắng xóa trào ra, thuộc tính Thủy và Băng hòa quyện, đóng băng tấm lưới thành một khối băng khổng lồ trong tích tắc, sau đó vỡ tan thành từng mảnh vụn rơi lả tả xuống đất. Không gian trong hang động như bị bao phủ bởi một lớp sương lạnh, tiếng băng vỡ giòn tan vang vọng khắp nơi.
Tiểu Vũ, dù cơ thể yếu ớt, nhìn thấy sư phụ bị tấn công liên tục, nghiến răng đứng dậy, tay siết chặt thanh dao gỉ sét, hét lên.
"Sư phụ, ta giúp người!"
Cô bé lao tới, dùng chút sức lực còn lại ném thanh dao về phía Hắc Ma Lão Nhân. Dù không mạnh, thanh dao vẫn khiến lão phải nghiêng người né tránh, tạo ra một khoảng trống nhỏ trong phòng thủ của lão. Minh Nhật nhìn thấy, ánh mắt lóe lên tia sáng, quát lớn.
"Tốt lắm, Tiểu Vũ!"
"Để ta cho lão già này thấy, đệ tử của Nguyễn Minh Nhật không phải kẻ vô dụng!"
Hắn lao tới, kiếm trong tay vung lên, chiêu "Thổ Long Trấn Địa" phát động. Mặt đất dưới chân rung chuyển dữ dội, một con rồng đất khổng lồ trồi lên từ nền đá, gầm vang lao thẳng vào Hắc Ma Lão Nhân. Lão gầm lên, hắc khí hóa thành một bóng quỷ cao lớn, móng vuốt đen kịt vung lên xé tan con rồng đất thành từng mảnh, nhưng Minh Nhật đã chờ sẵn khoảnh khắc này.
Hắn nhảy vọt lên không trung, linh khí ngũ hành hội tụ quanh cơ thể, năm màu sắc Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ xoay tròn như một vòng sáng rực rỡ. Hắn gầm lên, giọng vang vọng át cả tiếng gió rít.
"Ngũ Hành Phá Diệt!"
Một cột sáng khổng lồ bùng nổ, mang sức mạnh của năm thuộc tính ngũ hành lao xuống như thiên thạch rơi từ trời cao, nhắm thẳng vào Hắc Ma Lão Nhân. Lão hét lên tuyệt vọng, dùng toàn bộ hắc khí chống đỡ, nhưng cột sáng quá mạnh, xuyên thủng bóng quỷ, đánh bay lão đâm sầm vào vách đá phía sau. Tiếng nổ kinh thiên vang lên, hang động rung chuyển dữ dội, đá vụn rơi xuống như muốn chôn vùi tất cả.
Hắc Ma Lão Nhân nằm giữa đống đá vụn, cơ thể đầy máu tươi, hơi thở yếu ớt như ngọn đèn trước gió. Lão ngẩng đầu, giọng khàn khàn đầy hận thù.
"Ngươi… mạnh thật…"
"Nhưng Hắc Ma Tông… sẽ không tha cho ngươi… Huyền Linh Đại Lục… sẽ thành biển máu…"
Lão vừa dứt lời, một luồng hắc khí cuối cùng lao ra từ cơ thể lão, mang theo sát khí kinh người nhắm vào Minh Nhật. Hắn vung kiếm, chiêu "Kim Lôi Trấn Thiên" tung ra lần nữa, tia sét vàng rực chém tan hắc khí, đồng thời kết liễu Hắc Ma Lão Nhân. Lão tắt thở, đôi mắt đỏ rực khép lại trong oán hận ngút trời.
Minh Nhật thở hổn hển, mồ hôi chảy dài trên trán, nhưng ánh mắt vẫn sắc lạnh không chút dao động. Hắn cúi xuống nhặt chiếc túi trữ vật rơi ra từ tay lão, thần thức quét qua, phát hiện bên trong đầy nguyên liệu quý hiếm: Huyết Linh Chi, Tử Huyền Thạch, và một viên yêu hạch cấp bốn – đủ để luyện chế đan dược đột phá lên Nguyên Thần Cảnh. Hắn quay lại, đỡ Tiểu Vũ đứng dậy, cô bé mỉm cười yếu ớt.
"Sư phụ… chúng ta thắng rồi…"
Hắn gật đầu, đặt tay lên vai cô, giọng trầm vang.
"Ngươi làm tốt lắm, Tiểu Vũ."
"Ta sẽ truyền cho ngươi bí quyết 'Huyền Nhật Luyện Thể Thuật' và chiêu 'Thiên Phong Trảm', để ngươi không chỉ sống sót, mà còn trở thành cơn gió mạnh mẽ quét sạch kẻ thù!"
Hắn truyền một phần ký ức chiến đấu vào tâm trí Tiểu Vũ, cô bé rung lên, đôi mắt lóe sáng, cảm nhận được sức mạnh tiềm tàng bắt đầu thức tỉnh. Minh Nhật ngồi xuống, lấy nguyên liệu từ túi trữ vật, luyện chế "Nguyên Linh Đan". Ngọn lửa vàng rực bùng lên, viên đan thành hình, hắn nuốt vào, cơ thể rung động, tu vi đột phá lên Nguyên Thần Cảnh sơ kỳ. Sức mạnh cuồn cuộn như sóng lớn, ánh mắt hắn sáng rực như mặt trời giữa đêm đen.
Hắn đứng dậy, nhìn về phía xa, nơi Tần gia đang chờ đợi, giọng nói trầm vang đầy sát khí.
"Tần gia, Liễu gia, Diệp Phong – ngày ta trở lại, máu các ngươi sẽ nhuộm đỏ cả Huyền Linh Đại Lục!"
Minh Nhật siết chặt kiếm, bóng dáng cao lớn toát lên khí thế ngút trời, sẵn sàng cho hành trình nghịch thiên phía trước.