Dưới đây là phiên bản chỉnh sửa theo phong cách huyền huyễn, giữ nguyên tinh thần nhưng làm rõ câu chữ, nhịp điệu và tạo thêm không khí ma mị:
Không gian u tối triền miên, từng đợt hàn khí len lỏi, như những bàn tay vô hình muốn kéo mọi sinh linh vào vực sâu vĩnh cửu.
Trên thân Cổ Thiên, những sợi xích sắt đen sạm, khắc đầy cấm chú cổ xưa, tỏa ra từng tia u quang nhợt nhạt, giam cầm hắn trong bóng tối vô tận.
Đôi mắt khẽ mở, thần thức hắn chập chờn như một ngọn đèn trước gió. Sau khi linh hồn bị phân tách, hắn đã chịu đựng không biết bao nhiêu tổn thương.
Nhìn những sợi xích sắt siết chặt hai bên tay, trái tim hắn lạnh lẽo đến cùng cực. Một cơn sóng dữ trào dâng từ sâu thẳm trong lòng sự nhẫn tâm, oán hận, điên cuồng như một con quỷ dữ bị phong ấn trăm năm vừa thức tỉnh.
*"Đợi khi ta thật sự tự tại, thế gian này, tam giới này, sẽ không một ai thoát khỏi số phận bồi táng cùng những tháng ngày bi thương của ta."
*
Ý niệm vừa dứt, trước mắt hắn bỗng hiện lên một khuôn mặt phúc hậu quen thuộc. Bàn tay gầy gò cố vươn ra, nhưng những sợi xích trói buộc không cho phép hắn chạm tới.
*"Tần ca..."
*
Giọng nói khẽ bật ra, hòa vào hư không.
Ngay khoảnh khắc ấy, một bóng đen dần hiện rõ trước mặt hắn. Quỷ Thủ, toàn thân bao phủ bởi hắc vụ, tay cầm một chiếc lọ hình đầu lâu, bên trong xoáy động vô số linh hồn thống khổ.
Quỷ Thủ nhẹ nhàng ném chiếc bình lên giữa không trung, trầm giọng:
*"Tộc trưởng... Thuộc hạ đã thu thập đủ dược liệu tại Linh Sơn."
*
Cổ Thiên đôi mắt trầm hẳn, giọng nói khẽ vang lên như vọng ra từ vực sâu:
*"Hắc Bạch Nhị Lão đâu?"
*
Lời vừa dứt, không gian trước mặt vặn vẹo, một vết nứt không gian mở ra. Ba bóng hình khoác hắc bào bước ra, trong đó có một người vận bạch bào.
Cả ba người cùng Quỷ Thủ cúi đầu, giọng trầm thấp vang vọng khắp không gian tịch mịch:
*"Bái kiến tộc trưởng."
*
Ngay sau đó, hàng vạn linh hồn bị thả ra, máu tươi tràn ngập, hòa vào không trung tạo thành một đại trận huyết linh khổng lồ, sắc đỏ nhiễm đẫm cả màn đêm vô tận.
Linh hồn gào thét, xoay tròn quanh một đóa hoa trắng muốt trên tay Quỷ Thủ.
*"Bạch Nhạn Luân Tử Đan..."
*
Đóa hoa hấp thu toàn bộ linh hồn, hình dạng dần vặn vẹo, trở nên quỷ dị khó lường. Đúng lúc này, hàng trăm khối xương trắng được Hắc Thiên Tôn ném ra từ nạp giới, hóa thành một lò luyện đan bằng xương người. Sọ trắng xếp chồng, Bạch Thiên Tôn điểm nhẹ ngón tay, từng tia huyết vụ bám vào, tạo thành một chiếc lò luyện khổng lồ, đỏ rực yêu dị.
Hương hoa Bạch Nhạn hòa cùng linh hồn oán niệm, máu tươi thấm vào từng cánh hoa, khí tức tử vong lan tràn.
Bên ngoài, mây đen ùn ùn kéo đến, sấm chớp gào thét trên bầu trời nhà giam địa ngục của Thiên Tộc.
Ở phương xa, hai thân ảnh bạch bào đứng trên không trung, kiếm trong tay phát ra hàn quang lạnh lẽo.
*"Nhà giam phía Tây sinh biến."
*
Vừa dứt lời, hai lão lao đi, không gian xung quanh bị xé rách thành từng mảnh nhỏ.
Nhưng ngay khi họ sắp chạm đến Tây Ngục, một bóng người đã chờ sẵn.
Người này khuôn mặt chia làm hai nửa một bên hắc ám tựa dạ quỷ, một bên tái nhợt như tử thi, chính là Hắc Ưng.