Sáng hôm sau. Tuấn Minh vượt suối rồi đi lên đồi trước mặt. Ở đây chưa có ai đặt chân, những thú lớn như chó hay lợn cũng chưa. Xem ra bùng hoang sơ hơn mình nghĩ nhiều. Tuấn Minh bước chân trên lá khô. Nói lại là chân có buộc vỏ cây. Trên nền đất và trên thân cây có nhiều sâu bọ nhỏ. Chàng thoáng rùng mình. Nhiều vật nhỏ không tốt. Cứ tưởng tượng đang ngủ say rết bò lên người thì vãi đái. Hay ác chiến hơn rắn thè lưỡi trên cột nhà. Tuấn Minh nhìn trên cao. Bùng có nhiều tổ chim. Vì nhiều giống chim đi tránh rét nên nhiều tổ bỏ không. Một số giống chim còn ở lại. Chúng kêu ù oạc trên đầu. Sau một hồi vừa đi vừa tính, Tuấn Minh quyết định dọn bãi. Cách đơn giản hơn tất thảy là dùng lửa.
Sập tối. Trời tối trăng liềm treo trên cao. Bên bờ suối là đôi trai gái ngồi hóng gió. Chàng trai một tay vòng tay ôm cô gái trong khi tay kia đang làm trò khỉ. “A…Không…” Mơ gạt tay Tuấn Minh khỏi người mình. Nàng vẫn nhớ lời mẹ. Con gái chưa làm lễ cưới để con trai đụng vào người là bụng to. Lúc đó bị phạt vạ. Chết thôi. Mắt nàng vẫn nhìn về phía trước. Đó là khoảng đồi đang bốc lửa. Màu đỏ nổi bật trong màn đêm đen. Nàng chưa nhìn thấy đám cháy nào lớn đến thế. Nếu không phải do chồng đốt thì Mơ cho rằng là trời phạt. Gió thỉnh thoảng truyền đến mùi khói. Chuyện này bắt đầu từ ngang chiều, Tuấn Minh và Mơ châm lửa đốt lá khô trên bùng. Chính là để dọn bãi như cỏ và các sâu bọ. Sau này đây là nơi ở của “lạc Việt”. Số dân lên đến 1000 người. Sau khi lửa lan rộng. Chàng tiếp tục về gốc cây làm mấy việc cũ như làm thêm một chúm nữa, làm cá hun khói. Sau khi ăn tối vợ chồng ngồi bên suối ngắm cảnh đêm. Tuấn Minh ngồi cạnh vợ nhưng không được ôm. Ngày trước, đôi trai gái “nhận lời tỏ tình“ thì ôm hôn rất bình thường. Chàng cảm thấy mình như tội nghiệp, thịt nướng thơm trước mặt nhưng chỉ được nhìn.
Sáng hôm sau. Tuấn Minh, Mơ, Sim bước trên mặt đất cháy đen. Cảnh tượng điêu tàn. Ở đây không có thân gỗ, mà chỉ có cây bụi và cỏ dại cao 2m trở lại. Cây to hơn thì là sung vả mọc ở mép nước. Đám cháy hủy diệt 8 phần cây cỏ ở đây. Những cây bụi và cỏ cao dưới gang tay bị cháy sạch. Những vỏ cây cháy lan lên thân. Bụi dây leo héo lá. Một số chỗ còn bốc khói mỏng. Còn vướng vãi xác những rết bò cạp ốc sên rắn . Một ổ chim rơi vỡ trứng bên chim mẹ cháy lông. Đám cháy tối qua đã dọn bãi tốt như mong muốn. Tuấn Minh thoải mái đi mà không sợ một con rỉ dì di đó cắn chết vì truyền nhiễm. Chàng mong là dẹp được bầy muỗi. Sống ở thời không có màn che bị muỗi chích đúng là cực hình. Mơ và Sim vui vẻ nhặt xác vật nhỏ. Trưa nay ăn bao no rồi. Giờ Tuấn Minh mạnh dạn đi hết bùng. Chàng vừa đi vừa đếm số bước chân. Nó dạng chữ V . Chỗ cao là đáy chữ V rồi thấp dần sang hai bên. Mỗi cạnh bên dài khoảng 400 bước (200 mét). Ngày trước, vườn nhà Tuấn Minh rộng 40 mét vuông. Trong đầu Tuấn Minh bắt đầu lên ý tưởng quy hoạch nhà cửa ruộng vườn. Thời này vẫn sống kiểu bầy đàn nên Tuấn Minh làm nhà nhỏ đủ cho cặp vợ chồng, sau này thêm người thì nối nhà nhỏ thông nhau. Cuối cùng được dãy nhà gọi là ba chung (ăn chung ngủ chung làm chung). Chú ý: Sau này gọi “nhà tập thể “ là “nhà ba chung” , hay tắt là “ba chung”. Còn nhà tập thể nhiều tầng gọi là “năm chung “. Vì bùng bị kẹp bởi dòng suối nên về sau cần làm ba cầu tre để tiện đi. Tuy nhiên, Tuấn Minh không định làm nhà ngay mà làm lều. Vì làm nhà cần nhiều người và nhiều ngày. Bây giờ chỉ có ba người chưa làm nhà được. Trong thời gian đó chàng không muốn ngủ trên cây nữa. Tuấn Minh định làm lều tre dạng chóp. Lều này thấp cỡ 3 mét, buộc với đai bằng dây mây. Với 3 người làm không khó. Cột và xà làm từ thân cây tre. Cây tre mọc thành bụi. Thân thẳng dài 4-6 mét có nhiều đốt, đường kính 7-10 cm. Có gai thưa ở cành. Mọc rất nhiều ở đây. Dây buộc làm từ thân cây mây. Thân dạng dây leo nhiều đốt dài 15-20 m. Dẻo bền. Dùng làm dây buộc còn gì bằng. Mọc nhiều trên núi đồi. Cái khó là cắt gốc rồi dóc lá. Tuấn Minh và Sim mất nửa ngày mới cắt chục dây mây. Để tiện dùng, Tuấn Minh lấy chìa số hai đưa Mơ cầm. Nàng dùng nó trong nấu ăn. Nàng thích cầm nó vì sáng như ánh trăng, sắc bén hơn bất cứ thứ gì từng biết.
Buổi chiều. Tuấn Minh và Sim chế rìu rồi chặt tre ven suối. Cạch…cạch… Rất nhanh hai người đã chặt đủ số tre cần dùng. Sim đẩy 16 thân tre lần lượt xuống suối. Ùm… ùm… Những thân tre này sẽ trôi theo dòng nước. Ở cách đó khá xa, một lúc sau, Tuấn Minh bì bõm dưới suối vớt chúng lên bờ. Một lúc sau, trên bùng, Tuấn Minh và Sim đã chuẩn bị xong vật liệu làm lều. 16 thân tre, chục bó dây mây. Về phần Mơ. Nàng không làm việc nặng mà lo nấu ăn. Nấu ăn chưa bao giờ dễ. Đủ thứ việc không tên. Cũng khá nhiều việc. Đào ít khoai. Lấy cá trong chúm rồi mổ bụng, một phần ăn, một phần hun khói. Chồng đưa mình nanh rồng bén hơn cật tre.
Ngang chiều. Ba người ngồi cạnh đống lửa, trước mặt là món ngon. Sim cầm xiên cá nướng xả rồi xuýt xoa thơm quá. Đồ ăn ở đây ngon hơn ở lạc Tắc-kè. Chàng tự nhủ ngày mai lại đến. Vừa ăn no ăn ngon. Ăn xong, chàng về hốc. Trên tay xách một con cá to. Tuấn Minh đang chặt sậy làm chúm. Mấy ngày nữa thêm người giúp việc tức là thêm cá. Ngoài bữa ăn còn đưa thêm một cá to gọi là”tiền công". Chàng nhẩm tính thêm hai người tương ứng cần thêm một chúm. Đến tối, hai người ngủ trên cây. Tuấn Minh thầm hứa ngày mai làm xong lều. Chấm dứt ngủ trên cây.
Sáng hôm sau. Tuấn Minh và Sim bắt đầu dựng lều. Trước hết cần chặt 12 thân tre thành những đoạn dài 4m. Giữa lều là cọc dài 3m. Bắt đầu là đào hố chôn cọc. Sau đó buộc từng đầu đoạn tre vào đỉnh cọc. Các đoạn tre cách đều nhau. Để trống một chỗ để làm cửa. Tiếp theo buộc những que ngang. Sau cùng cắt lá chuối rong để lợp ngoài và lót nền.
Ban đêm. Tuấn Minh nằn cạnh Mơ. Mơ không cho chồng ôm. Nghe chồng nói sắp làm nhà. Nhà là gì. Nằm ấm không. To và rộng hơn lều không. Nàng không biết. Chồng không làm việc thừa. Tuấn Minh nằm cạnh miếng thịt nướng, không được ăn nên khó chịu, liên tục lăn qua lăn lại. Lâu rồi được ngủ thoải mái thế này. À, muỗi chích đau quá.
Sáng ngày sau có thêm cô Sim và hai sức đến làm chung. Nhóm 4 sức lo gom vật liệu làm nhà và cầu khỉ gồm thật nhiều mây và tre.
Đến sáng ngày thứ hai. “A… cứu…’ Ùm… Sim la lên rồi rơi xuống suối. Nó trôi theo dòng nước một đoạn rồi bò lóp ngóp lên bờ. Lúc nó rơi xuống nước, mấy người khác còn cười mỉm. Không khí rất vui vẻ. Nhóm người đang làm cầu khỉ. Đây là cầu giản lược dạng cây tre bắc qua suối. Cột chống là hai cây tre đóng chéo nhau chữ X. Lòng suối hẹp chỉ khoảng 30 mét chỗ nước chảy rộng 10 mét. Đóng 4 nhịp cầu: 2 lớn ở giữa, hai nhỏ gác bờ. Tuấn Minh tính đến mùa lũ nên cây tre cách mặt nước 1,5 mét. Cầu có 4 nhịp nên cần 5 cọc chéo. Cọc tre dài 3 mét. 5 cọc X cần 10 cây tre. Thêm 4 thanh ngang làm tay vịn. Thêm dây buộc thanh vịn. Vồ đóng cọc cần khối đá cỡ đầu người. Việc đóng cọc cần nhiều người. Thế là Tuấn Minh bảo Sim rủ hai bác (hay đi xiên cá chung dưới suối) đến làm, đổi lại được bao ăn và cuối ngày mỗi người một cá to. Hai bác nhận lời ngay. Những cọc tre đực cỡ bắp chân người lớn dài 3-5 mét đóng xuống bùn. Khi đóng chéo nhau xong cần buộc lạt. Lạt bằng dây mây cuộn nhiều vòng quanh giữa chữ X. Sim đang leo cọc để buộc lạt thì rơi xuống suối gây ra cảnh vui vừa rồi. Chàng lại chèo lên cột rồi tiếp tục buộc thêm vài vòng nữa. Việc cuối là gác mấy cây tre dài khoảng 5 mét lên cột chéo. Vậy là chỉ với 4 người và 3 ngày làm một cầu khỉ bắc qua suối. Tuấn Minh rất hài lòng. Trong mỗi bữa ăn trưa chiều, Mơ đều làm món ăn ngon. Sim và hai bác khen ngon không ngớt. Tự nhủ là ngày mai lại đến làm. Mơ vui lắm. Nàng thầm nghĩ chồng mình sẽ biết nhiều món ngon nữa. Ta chọn chồng đúng rồi.