Hôm sau, Tròn dẫn đội sức đi hướng Tây Bắc đốt hang. Mọi người vẫn làm việc như hôm qua. Tròn vừa làm vừa để ý Mơ. Buổi trưa không thấy nàng và sức lông đâu. Lạ. Hoàng hôn, lũ lạc kéo nhau về hốc. Họ ăn xong rồi ngủ. Tròn ngủ cạnh Mơ. Nàng nói mơ nhưng Tròn không hiểu. “Ngon. Ăn nữa. Minh.” Thêm ngày nữa, Tròn dẫn đội sức đi hướng Bắc đốt hang. Mọi người vẫn làm việc như hôm qua. Dù để ý Mơ nhưng buổi trưa vẫn không thấy nàng và sức lông. Tròn khó chịu. Hoàng hôn, lũ lạc kéo nhau về hốc. Trong bữa ăn, Mơ ăn ít quá. Nàng bị ốm rồi. Lũ lạc ăn xong rồi ngủ. Tròn ngủ cạnh Mơ. Nàng nói mơ không hiểu. “Minh. Ăn nữa. Ngon.” Tròn dẫn đội sức đi hướng Đông Bắc đốt hang. Dù để ý Mơ nhưng buổi trưa vẫn không thấy nàng và sức lông. Tròn khó chịu. Đi tìm quanh không thấy. Hoàng hôn, lũ lạc kéo nhau về hốc. Sức lông tặng Mơ dây da rắn. Mơ cuốn quanh eo làm khố. A, da rắn còn dùng cách này. Trong bữa ăn, Mơ ngồi sau sức lông. Tối nàng ngủ cạnh sức lông. Nàng bỏ ta rồi. Không. Ta phải làm gì đó. Ta muốn đánh. Đánh. Sáng nay trời lạnh hơn bình thường. Sương sớm dày đặc và lâu tan hơn. Đây là dấu hiệu bắt đầu mùa đông. Xem ra chỉ một hai ngày nữa là gió rét căm, lúc đó lũ lạc bắt đầu ở trong hốc suốt mùa đông. Mọi người đang ăn sáng để chuẩn bị làm việc. Bỗng nhiên Tròn đến gần Tuấn Minh rồi dùng hai tay đẩy Tuấn Minh ra sau. “Ta. Thách.” Vẻ mặt Tròn trợn ngược như nhìn kẻ thù. Lũ lạc ngơ ngác không hiểu gì. Cú đẩy khiến Tuấn Minh ngã dúi vào vách hốc. Chàng lổm ngổm đứng dậy. “Được. Ném đá.” Tròn nghe ra liền nói. “Tốt.” Cả Ngà thấy con trai và sức lông hằm hè nhau thì lạ. Không biết giữa chúng xảy ra chuyện gì. Chắc là giành vợ. Tuổi này ngoài giành vợ thì còn chuyện gì nữa. Lũ lạc đã dần hiểu chuyện. Hai người cùng lạc nếu xích mích nhau nhưng không được đánh lộn. Họ phải nói lời thách nhau rồi giải quyết mâu thuẫn trước mặt Cả và lũ lạc. Theo lệ, ai chủ động nói thách gọi là bên thách, ai bị nói thách gọi là bên nhận. Bên nhận không có quyền từ chối bên thách, vì thế hiện yếu kém, là trai khó cưới vợ, là gái khó cưới chồng. Ngược lại, bên nhận có quyền đưa ra trò như chạy, vật, ném lao, đẩy gậy. Lại nói về Tuấn Minh, chàng đã tính đến tình huống này. Ve vãn bạn gái thằng khác không bị đập ngược mới lạ, bị đập là thường. Chiều qua chàng hỏi Mơ “ta và Tròn đánh nhau thì nàng theo bên nào”. Mơ chọn bên thắng. Rồi nói về lệ thách đấu. Tối qua, Tuấn Minh “chốt “ màn bằng tặng váy da rắn khiến Mơ đổ. Đó cũng là báo hiệu Tròn sẽ thách đấu Tuấn Minh. Tuấn Minh nằm nghĩ đêm qua. Không khỏe hơn Tròn, dùng cơ bắp mạnh sẽ thua. Dù có tập gym ba tháng cũng không bằng. Mình có trí thức, dùng mẹo. Sau cùng, chàng đã chọn ra cách đấu. Cú đẩy tay vừa nãy quá mạnh. Chỗ bả vai vẫn còn giật nhẹ. Xem ra dùng mẹo là quyết định đúng. Tròn theo Tuấn Minh hướng về phía Tây chỗ Trứng Thần. Thách ném đá à, ta không ngại. Ném đá là kỹ năng đầu đời của bất kỳ bé trai tuổi đeo khố. Lớn lên ta đã ném chết rắn sóc chim gà không kể hết. Tuy nhiên vẫn phải cẩn thận, trong đầu sức lông chứa nhiều thứ kỳ quái. Cả Ngà và lũ lạc đứng quanh Trứng Thần. Đây là thách đấu công bằng. Mọi trò gian lận sẽ bị lũ lạc thấy. Cả Ngà đi vòng quanh một lúc rồi chọn ra hai cục đá gần giống nhau bằng nắm tay người lớn (to khoảng 10 cm) rồi đặt cạnh Trứng Thần. Tiếp theo, ai làm hòn đá bay xa hơn là thắng. Tròn bước đến, lựa cục đá “nhẹ hơn”. Chàng cầm cục đá cảm giác khá nặng. Nếu dùng kiểu ném gà sóc thì không ổn, thế là chàng đổi kiểu ném. Chàng cầm chắc hòn đá bằng tay phải rồi quay cánh tay quanh bả vai. Quay mạnh ba vòng rồi buông tay. Xoẹt… bịch… Hòn đá vọt lên cao rồi rồi rơi xuống rừng cây bụi trước mặt. Tốt. Cả Ngà và cô Tròn và lũ lạc thầm khen Tròn ném đá xa. Một sức thầm nghĩ mình ném chưa chắc xa như thế. Sức lông phải làm sao đây. Tròn ném xong liền quay đầu nhìn sức lông. Đi vào bụi làm gì, trốn à. Cắt dây làm gì. Trói đá. Trò gì đây. Tuấn Minh đứng cạnh chỗ Tròn đứng. Chàng cầm dây rừng có buộc cục đá rồi quay nó quanh người. Bên tai nghe tiếng vù vù. Quay được sáu vòng, chàng buông tay. Cục đá và dây bay xuống rừng cây bụi trước mặt. Xoạt… “Không. Xa hơn ta. Không.” Tròn nhìn cục đá rơi xa hơn mình mà đầu óc bùng nhùng. Cả Ngà và lũ lạc cũng không tin vào mắt mình. Sức lông nhìn ốm và không khỏe mạnh bằng Tròn nhưng ném đá xa hơn. Không ai thấy sức lông gian lận. Buộc dây vào đá rồi quay quanh người, buông tay, đá bay xa. Thế thôi. Không có gì lạ. Sự thật là Tròn đã thua. Thua trong trò chơi của chính mình. Theo lệ không chính thức, người thua bị đuổi khỏi lạc. Đây cũng là suy nghĩ của lũ lạc khi thấy Tuấn Minh, nghĩ chàng ở lạc nào đó thách đấu thua rồi bị đuổi khỏi lạc. Tuấn Minh thắng địch trong trò chơi của địch nhờ hiểu vật lý. Vật bay khỏi mặt đất phụ thuộc vào góc với mặt đất và vận tốc ban đầu. Bằng kinh nghiệm thực tế kiểm chứng góc với mặt đất tối ưu là 45 độ. Tròn đã làm tốt việc này. Tuấn Minh cũng chọn góc này để buông dây. Vận tốc ban đầu tạo bởi lực cánh tay quay quanh bả vai phụ thuộc vào từng người. Tròn khỏe mạnh hơn Tuấn Minh nên chắc chắn làm cục đá quay nhanh hơn. Tuấn Minh muốn cục đá bay xa hơn thì phải làm cục đá quay nhanh hơn. Cách đơn giản là làm “cánh tay” dài hơn. Vì trong chuyển động tròn như chong chóng, điểm mép ngoài chuyển động nhanh hơn điểm gần giữa. Cả Ngà nhìn lũ lạc. Con trai thua sẽ bị đuổi khỏi lạc. Nhưng không nhận thua còn xấu hơn. “Minh. Thắng.” Cả Ngà hô to xác nhận trận thách đấu kết thúc. Cô Tròn khóc sụt sùi vì con sắp bị đuổi khỏi lạc. Tuấn Minh không đến trước mặt Tròn mà đến gần Mơ rồi nắm tay nàng hô to. “Vợ. Mơ.” Tuấn Minh không chỉ nói cho Tròn nghe mà tất cả lũ lạc nghe Mơ là vợ ta. Cả Ngà như quăng được gánh nặng. Tốt. Trai tơ giành vợ thì nên kết thúc ở đây. Không ai bị đuổi. Tất cả làm việc thôi. Cả Ngà bước đi nhưng ngoái đầu nhìn lại, thầm khen sức lông đầu mạnh hơn thân. Để chuẩn bị mùa đông, và tránh mặt nhau, Cả Ngà chia lũ lạc ra hai đội. Đội một gồm cánh đàn bà và Tuấn Minh lo đốt hang. Cánh đàn ông còn lại lo chặt tre gỗ rào lại cửa hốc. Nói thêm rằng mùa đông thú dữ đói ăn sẽ gầm gừ cửa hốc. Nếu không chắc chắn thì lũ lạc bị thú dữ ăn thịt. Không phải chuyện nhỏ. Trong buổi chiều, Tuấn Minh được cô Sim nói qua là Mơ chưa đủ 18 nên chưa làm lễ cưới, thứ hai là đám cưới cần giết thú tế thần. Tuấn Minh dẫn cánh đàn bà đi đốt hang đến hoàng hôn rồi về hốc. Họ bất ngờ khi cửa hốc được dựng rào mới bằng những cây tre gỗ chắc. Lũ lạc ăn xong rồi ngủ. Tuấn Minh ôm Mơ hạnh phúc. Giờ đây không ai cản họ.