Ở sườn núi phía Tây cạnh Thần Trứng, dưới một tảng đá là mấy hang cỡ cổ chân. Một nhóm người đang làm gì đó. Phù… phù… Sim đang thổi hơi vào hang. Trên tay là ống bằng lá rong. Khói lùa vào hang rồi thoát ra cửa khác. Sim thổi hồi lâu vẫn không thấy thú nào chạy ra. Ô hay, Cả Ngà nói chỉ cần đốt lửa rồi thổi khói vào hang là được. Mình làm sai ở đâu. Cô Sim và một cô thím đứng gần đó cũng thấy không tốt, dùng gậy chọc chọc vào hang. Sim tiếp tục thổi. Chàng tin lời Cả. Phù… phù… Bỗng nhiên một cô thím kêu lên. “A… rắn…” Sim nhìn sang bên cạnh thì nổi da gà. Rắn dài gấp đôi người lớn ( khoảng 3,5 mét), da đen có những vệt trắng, thân to như bắp tay, đầu ngóc cổ bành. Chàng hiểu ngay đây là rắn độc, được gọi là cọp đen, bị cắn là chết. Tuy nhiên chàng không sợ vì từ bé đến lớn đập rắn to nhỏ không ít, cái ăn trước mặt không dễ bỏ. Chàng cầm cây lao trên tay rồi lại gần, cần thận bước theo sau nó. Rắn bò khỏi hang, đầu ngóc thụt thò lưỡi rồi luồn men theo khối đá định trốn vào bụi. Bộp… chát… bộp… Tiếng sào va vào đá nện vào thịt. Rắn Bị đập ngang thân khiến xương sống nó bị gãy. Nó co quắp quằn quại một chỗ. Nó quấn thân thành vòng tròn. Bộp… bộp… bộp… Sào tre lại đập xuống. Rắn bị gãy xương nhiều chỗ. Quằn quại đứt hơi thở rồi thả lỏng thân. Cô Sim choàng tỉnh, bị doạ khiếp, thấy con trai làm nhanh tay gọn mắt cô thầm khen con trai đã như người đàn ông thật sự giống bố. Sim cầm đuôi rắn lôi trên mặt đất hướng về phía nhóm người Cả Ngà cách đó không xa. Trời gần trưa, cách Trứng Thần vài trăm mét, cạnh bụi tre, cô Tròn (vợ Cả Ngà, mẹ của Tròn) đang hun khói một hang. Nắm lá tre cháy âm ỉ bốc khói cay mắt. Cô Tròn kiên nhẫn dùng ống lá rong thổi vào hang. Sau một hồi lâu, một con nhím phá cửa hang vọt ra ngoài. Thấy không ổn, nó xù lông làm gai nhọn hiện quanh thân. Xoẹt… Tròn dùng lao đâm vào thân nhím làm nó dãy dụa một hồi rồi chết. Lông nhím không tác dụng chống lao đâm. Tròn cầm xác nhím để trên lá chuối. Ở đó có sẵn xác chuột, dũi, rắn. Chàng bất giác thắc mắc Mơ đâu. Sức lông đâu. Ở cách Trứng Thần khá xa, đúng chỗ hôm qua đội sức hun chuột. Dưới gốc cây tán lá mát, cạnh bờ suối, có một đôi trai gái đang làm gì đó. Mơ nhìn chằm chú Tuấn Minh đang làm gì đó. Nàng đoán là chàng đang làm món ăn nhưng không biết là gì. Chàng bắt ếch, chặt tre, đào củ dong, hái lá cay, nhóm lửa. Chuyện bắt đầu từ sáng, Mơ chuẩn bị theo mẹ thì Tuấn Minh bảo đi theo. Nếu Tuấn Minh không gọi thì nàng đã quên người này. Sau hôm về chung hốc, hai người chưa nói chuyện với nhau. Tuấn Minh đang làm món ăn. Thực ra, chàng đang tán gái. Kinh nghiệm ngày trước là “đường tình yêu luôn đi qua dạ dày”. Ăn ngon, mặc đẹp, nói hay, gái nào cũng đổ, không đổ cũng xiêu. Nấu ăn cần dao. Người thời này dùng cạnh đá hoặc cật tre. Tuấn Minh còn vật kim loại vô tình mang theo: chùm chìa khóa gồm 3 chiếc, một cổng nhà, một cổng ra vào và một cửa phòng trọ. Chỉ là hôm về lạc Tắc-kè, chàng gói nó trong áo rồi giấu đi. Hôm nay chàng lấy ra một cái làm dao nhỏ. Chìa khoá một đầu hình tròn để cầm, đầu kia là dạng chữ nhật. Tuấn Minh dùng đá đập phần chữ nhật cho dẹt và dài ra rồi mài sắc hai cạnh bên. Giờ chàng có lưỡi dao nhỏ dài khoảng 3 cm. Tiếp nữa là phải có nồi. Người thời này làm chín thức ăn bằng nướng trên lửa. Để chế nồi, dễ tột là dùng ống tre. Tre mọc ven suối riêng lẻ từng gốc nên dễ chặt. Thân tre dạng thẳng, đốt dài khoảng gang rưỡi. Chẻ đôi một ống hai đốt rồi bỏ mấu giữa sẽ có nồi. Một cây tre sau khi chặt phần thừa dài khoảng 5 mét có 20 đến 22 ống. 3 ống đầu gốc dạng đặc không dùng làm nồi, chỉ dùng khoảng 10 ống giữa. Về khoản gia vị thì rất nhiều. Xả, hành, ngò, húng, riềng, gừng. Chưa thấy chanh, đường. Sau này hỏi Mơ về trái vị chua, cây hay trái gì rất ngọt. Muối thì hiếm, Mơ nói là một năm được ăn một lần, chắc khoảng ba hạt. Món hôm nay là ếch xào xả. Ếch ở đây nhiều, núp trong bụi chuối dong nhưng rất khôn. Chỉ hơi động là nhảy. Tuấn Minh chế cái xiên cá để xiên ếch. Chàng bắt dọc đường được 6 con. Trong lúc len lỏi giữa những bụi cây chàng vô tình thấy cây lá lốt. Thế là chàng chuyển sang món ếch xào lá lốt. Món thứ hai là súp ốc sên và củ dong. Hai nguyên liệu rất dễ kiếm ở đây. Món thứ ba vô tình có là rết nướng. Rết to bằng ngón cái, dài hơn một gang tay. Chàng thấy nó bò trên cây chuối thế là đập luôn. Vì chưa có kinh nghiệm nên làm món nướng. Bước đầu là nhóm lửa. Tuấn Minh đã nhìn kĩ mọi người làm. Bùi nhùi là lá khô được vò kĩ thành mảnh vụn rồi ủ quanh mũi que. Mũi que được chà sát bằng tay, phải quay nhanh và ấn hơi mạnh. Chàng đổ tro than rực rỡ lên bùi nhùi rồi thổi nhẹ. Phù… phù… bùng… Tuấn Minh đặt mồi lửa xuống đống lá khô rồi thêm củi. Thổi nhẹ. Chẳng mấy chốc lửa bùng lên. Thêm củi nữa là có bếp lửa. Tuấn Minh dùng cạnh đá chặt ra hai ống tre đôi. Chúng được trẻ bỏ đi một phần ba theo chiều dọc. Dùng dao gọt phần thừa rồi bỏ mấu giữa. Thế là có hai nồi, một để xào, một để nấu súp. Tiếp theo là sơ chế ếch. Tuấn Minh đi xuống suối, rửa qua nồi tre; 6 ếch được mổ bụng lột da rồi rửa sạch, cắt nhỏ cùng với lá lốt; 2 sên được rửa kĩ thái nhỏ; mấy củ dong được rửa rồi dã nhuyễn, để trên lá. Mơ nhìn Tuấn Minh làm món ăn. Hẳn sẽ rất ngon. Nàng thấy vật gì giống nanh thú. Nó gọt tre dễ như cắn chuối. Nàng hỏi. “Nanh. Thú? “. Tuấn Minh hiểu ý nàng liền đáp. “Nanh rồng”. Rồng? Mơ chưa nghe bao giờ. Kệ. Trở lại đống lửa. Tuấn Minh chế bốn cái chân hình chữ Y cao 30 cmm để gác hai nồi tre. Chàng dùng tre thừa vót hai đôi đũa và cái xiên nướng. Tạm dùng vỏ chai làm thìa. Mơ nhìn Tuấn Minh dùng cặp que như cặp chân gà mà thích thú. Không ngờ que lại dùng như thế. Lửa bắt đầu truyền đến mùi món ăn. Mùi ếch và lá lốt xông lên mũi. Tuấn Minh nhanh tay đảo đũa. Ốc sên đã chín tới, đổ nước lưng nồi tre rồi đợi sôi thì thêm củ dong. Nước sôi tiếp thì thêm hành ngò. Mơ đang cầm xiên rết lật qua lại trên lửa. Cầm thế này không nóng. Mùi chưa ngửi bao giờ từ món chưa ăn bao giờ. Bất giác bụng Mơ kêu ọp ẹp. Lúc sau cả ba món đã chín thơm. Rất nhanh, mọi thứ được bày lên ba lá rong. Vì cần vật đựng nên Tuấn Minh cuộn lá rong hình phễu vừa bàn tay. Để không nóng, chàng cẩn thận lót thêm lớp lá nữa. Giờ là lúc ăn. Tuấn Minh cầm đũa gắp miếng thịt ếch rồi đưa lên miệng. Ngon. Nguyên liệu tươi có khác. Ừm. Nhạt. Mơ dùng tay cầm miếng thịt ếch rồi bỏ vào miệng. Vị cay nhẹ quyện vào vị thịt như thịt gà. Ừm. Lá cay ăn được. Tuấn Minh vừa gắp cho mình vừa gắp cho Mơ, ý bảo dùng hai que này tốt hơn. Rết nướng thì chia đôi. Nó có vị cay nồng khiến Tuấn Minh hắt xì hơi mấy cái. Cuối cùng là ăn canh tráng miệng. Mơ cầm phễu rồi được múc súp đầy. Nàng húp một ngụm. A, vị khó tả. Ta muốn nữa. Rất nhanh Mơ lại húp hết phần nữa. Sau bữa ăn đã no bụng, đôi trai gái rủ nhau hướng về chỗ lũ lạc đang làm việc. Lũ lạc làm việc đến hoàng hôn. Đoàn người kéo về hốc trong tiếng vui đùa. Đi giữa hai sức khiêng cáng chất đầy thú nhỏ. Đến cửa hốc, họ đổ đống xác thú lên thảm lá rong. Khoảng 70 kg. Ít hơn hôm qua. Rất nhanh số thú nhỏ chất đầy trên gác bếp. Như thường lệ, lũ lạc ăn xong rồi đi ngủ. No bụng khiến họ ngủ ngon giấc. Mo ngồi bên đống lửa. Nhìn gác bếp chất đầy thú nhỏ mà mừng thầm. Ngày mai làm gác bếp nữa. Nếu lạc ta chất đầy ba gác bếp thì mùa đông này không lo. A, sức lông chưa ngủ. Cháu muốn ăn thịt rắn à. Không, lột da rắn. Có ăn được đâu. Sao lại gác cành tre. Thôi kệ. Chú ý: bụi rong (dùng lá) khác bụi dong (ăn củ).