Cánh chim Lạc Việt

Chương 18: Giết bầy chó



Chó nhìn giống chó nhà “ngày trước", cao gần 3 gang tay, lông ngắn màu đen vường đốm đất có đủ.
Tuấn Minh nhìn qua khẳng định ngay đây là đàn chó đã từng đến lạc Tắc-kè và giết Mo đời trước. Khả năng cao là chúng cũng từng đuổi Mơ chạy lạc đường. Bất giác nhìn sang Cả Tròn.
Cả Tròn cũng nghĩ như Cả Rồng. Thù giết ông bà (Mo đời trước) ngay trước mặt. Chàng liền phóng lao hướng đến chó ngay trước mặt.
Vụt… soạt…Trượt.
Mặc dù con chó này chỉ cách khoảng 15 bước chân nhưng nó nhảy lùi né mũi lao rồi chạy bụi rậm. Nó sủa vọng ra ổng ổng có vẻ không sợ gì. Tròn giật lao từ sức khác rồi ném chó khác đang thò đầu từ bụi rậm và sủa nhe hàm răng.
Soạt…Trượt.
Chó này cũng nhảy sang bên né mũi lao. Mấy sức chung thù giết Mo đời trước liền phóng lao về bầy chó trước mặt.
Vút…Trượt.
Đàn chó sủa vang đoạn suối nhưng liên tiếp bị phóng lao. Chúng biết không ổn liền núp vào bụi cây rồi sủa vọng ra.
Chó sủa kệ chó. Tuấn Minh và đội sức tiếp tục thu cá trong chúm rồi mổ bụng. Phần lòng cá thừa để vào chúm rồi thả đoạn suối cách đó không xa. Máu cá dính đỏ trên cỏ và tuyết.

Hôm sau quay lại bãi suối. Lần này bầy chó đông hơn. Hôm qua khoảng chục, hôm nay đã gần hai chục. Chúng sủa ổng ổng như đòi ăn.
Tuấn Minh phòng lao vào một con chó gần mình để mở đường. Chúng giãn ra. Các sức khác cũng cầm lao phóng các mục tiêu gần kề nhưng không trúng.
Đội sức tiếp tục thu cá trong chúm. Lần này Tuấn Minh ném những cá nhỏ vào bầy chó. Chúng tranh nhau ăn nuốt luôn. Xem ra đói lâu ngày. Chàng lại mổ cá rồi thả phần thừa vào chúm rồi đoạn suối cách đó không xa.

Lần 3 Tuấn Minh quay lại. Bầy chó đã ngót ba chục. Tuấn Minh bảo mọi người không ném lao mà cầm lao phòng thân.
Đội sức lại thu cá trong chúm như thường lệ. Dù ít cá nhưng Tuấn Minh lại cho bầy chó một nửa. Cả Tròn nhìn thấy bất ngờ. Không biết Cả Rồng nghĩ kỳ quái gì hay định bắt đàn chó về nuôi. Sau cùng, trên đường về, không nhịn tò mò, Cả Tròn hỏi.
“Cả Rồng định bắt chó về nuôi à?”
Tuấn Minh đáp ngay.
“Không. Ta bẫy chó lấy thịt.”
Ủa. Chó cũng bẫy như cá được hả. Ai nghe đều không tin. Nhưng lũ người nghĩ lại, đàn lợn mà Cả Rồng còn bẫy được. Cứ đợi xem.

Liên tục một tuần, Tuấn Minh đặt chúm và mổ cá ở đâu là bầy chó có mặt đòi chia phần. Chàng cũng đều đặn ném nửa số cá cho chúng. Chúng mày ăn miễn phí rồi trả hết vốn lẫn lời.

Hôm nay đi thăm chúm Tuấn Minh đeo cung tên. 7 sức kia cũng vui hơn thường ngày. Cả Rồng nói hôm nay bẫy chó, tối có thịt chó ăn rồi.
Như những ngày trước, kéo chúm lên, mổ cá, chặt cá thành những miếng cỡ ba ngón tay. Rồi họ còn cẩn thận nhét vật gì đó vào miếng cá. Đây là vật Cả Rồng nói là bẫy.
Sau đó đội sức ném tất cả số cá về bầy chó.
Bầy chó nhao nhao lên tranh nhau ăn. Chúng nuốt không thèm nhai.
Tuấn Minh và đội sức không về mà ở lại rình.
Một chó nuốt miếng cá xong thì ho khạc khạc. Nó ho ra máu. Nó dùng chân trước cào móng vài miệng như muốn lôi ra vật gì. Nó vừa đi vừa họ ra máu.
Xoẹt… oẳng… oẳng…
Tuấn Minh kết liễu nó bằng một mũi tên.
Thì ra Tuấn Minh thấy chúng ăn nuốt không nhai nên nghĩ ra kế nhét tăm tre (dài 1-2cm vót nhọn hai đầu) nhét vào miếng cá. Miếng thịt vào dạ dày, co bóp lòi gai đâm thủng ruột. Bầy chó đau và kiệt sức. Việc còn lại là kết liễu chúng chỉ bằng một mũi tên hoặc lao.
Nghe tiếng lũ bạn kêu chết thảm thương, số chó còn lại chạy về hướng Tây là lãnh địa của lạc Xương Trắng. Tuấn Minh đoán bầy chó sẽ chạy về hang theo bản năng. Chàng nhanh chóng quyết định.
“Đuổi.”
Bây giờ không đuổi cùng giết tận thì sau này bầy chó sẽ làm hại người. Mơ bị cắn hụt nhưng 3 cụ già không thoát nanh vuốt chó. Quá đủ rồi. Giết.
Ẳng…
Cả Tròn phóng lao trúng một chó. Nó nằm giãy chết. Một số chó định cắn trả nhưng bụng đau nên bỏ chạy tiếp về hang. Trên đường chúng không ngừng khạc ra máu.
Oẳng…
Thêm một chó nữa bị một sức giết. Dọc đường rừng xác chó bị đâm chết nằm vương vãi. Máu chảy đỏ trên tuyết.
Đội sức vừa đuổi vừa giết chó diễn ra một hồi lâu thì thấy một hang nhỏ. Số chó chạy thoát trốn trong hang và sủa vọng ra.
Tuấn Minh và lũ người đứng bên ngoài hang nhìn quanh để tìm giải pháp. Hang nằm trong rừng cây trên sườn núi. Cửa hang rộng khoảng một mét. Loài chó nói riêng và loài thú ăn thịt nói chung thường chiếm hang con mồi làm chỗ ở. Chàng đoán một đàn lợn nào đó đào hang này nhưng bị đàn chó giết rồi chiếm hang. Chàng quyết định ngay.
“Hừ. Không ra. Ta đốt lửa biến thành chó thui.”
Tuấn Minh ra hiệu lũ người tìm lá củi khô để đốt hang. Lũ người phải bới tuyết để tìm rồi cần thận lựa phần khô. Lâu sau đó đống lá củi khô chất cạnh cửa hang.
Bây giờ khó rồi. Chó trong hang vẫn còn. Chúng nhe hàm răng trắng và sủa. Không ai dám lại gần.
Tuấn Minh đã có cách. Chàng lấy 7 lao trên tay đội sức rồi cắm mạnh chèn cửa hang. Tự nhiên đàn chó không sủa nữa do mũi lao dính máu chó.
Một sức nhanh chóng nhét lá củi khô vào cửa hang rồi làm động tác chà sát. Lúc sau lửa khói bốc lên. Tuấn Minh rút bó lao rồi đứng chờ ngoài cửa hang. Chàng trả lại lao cho lũ người. Mọi người đứng quanh cửa hang chờ con mồi. Lúc sau chàng bảo một sức gạt bớt lá củi khỏi cửa hang để chó có cơ hội chạy ra.
Vụt…Oẳng…
Một chó chạy vụt ra khỏi hang chưa xa liền có mũi lao đâm xuyên bụng.
Lúc sau có thêm bốn chó con nữa chạy ra. Chúng liên tục hắt xì. Tuấn Minh mừng thầm liền lại gần túm cổ ra chỗ khác. Chó con thấy con vật khác lạ liền cắn ăng ẳng nhưng không ăn thua. Chàng bảo một sức giữ chó để đi kiếm dây rừng rồi đan rọ.
Lại thêm hai chó nữa chạy ra. Kết cục liền bị đâm chết. Lâu sau không có chó chạy ra. Khả năng là bị ngạt chết. Buổi đi săn chó kết thúc tốt đẹp. Tiếp theo là vác số xác chó này về hang làm thịt.
Ngang chiều, trong nhà tranh ba gian. Ngót ba chục xác chó được mổ bụng thui lông rồi để trên gác bếp. Số lòng mề được chế biến cho lợn. Tuấn Minh lấy ra 4 xác chó to để làm món. Sau hơn tháng ăn cháo hôm nay được ăn ngon.
Tuấn Minh muốn biểu diễn nấu thịt chó. Từ bé nhìn cô chú trong nhà làm thịt chó hôm nay có dịp thực hành.
8 cái đùi được chặt ra để nướng xả. Số còn lại làm các món nấu riềng, xào lăn, luộc. Có rau thơm ăn kèm. Một Tuấn Minh không có nhiều tay để làm hết nên Mơ và nhiều bà cô giúp.
Tuấn Minh chơi lớn là dùng một nửa số muối rắc vào các món ăn. Lũ lạc mắt chữ O mồm chữ A sung sướng. Lần đầu ăn nhiều muối như thế. A…. Sướng…. A…
Cả Tròn nghe Mơ nói học nấu ăn từ Cả Rồng không tin, giờ nhìn Cả Rồng nấu một hơi nhiều món thì thầm khen đáy lòng. Cả Rồng thật là giỏi hơn ta rất nhiều.
Bữa tối hôm đó lũ lạc ăn uống no bụng. Đêm ngủ tiếng ư a vang trong ba gian nhà. Ngoài trời vẫn còn lạnh cóng.