Cánh chim Lạc Việt

Chương 15: Thách đánh (lần 2)



Phía Tây lạc Tắc-kè, gần Trứng Thần. Một người cầm hòn đá rồi buộc dây. Người này quay mạnh dây làm cục đá quay nhanh quanh bả vai. Người này buông tay.
Vụt… xoạt…
Cả Tròn nhìn hòn đá rơi phía xa. Đúng là không ăn gian. Sức lông này nghĩ nhiều thứ kì quái trong đầu.

Sáng hôm sau. Đầu cầu khỉ bên đồi có nhiều người hơn mọi ngày.
Cả Tròn có mặt ở đây khiến nhiều người bất ngờ. Cả Tròn mang rìu lao chắn, mặt bôi màu đỏ. Theo lệ, chỉ khi nào đánh giặc sẽ mặc đồ và bôi màu như thế. Chàng đứng trước đầu cầu và hét to.
“Sức lông. Thách. Đánh.’

Tuấn Minh đang luyện võ trên đồi thì Mơ chạy đến nói có Cả Tròn đứng thách đánh trước cầu khỉ. Tuấn Minh nghiêm nghị đến cầu.
Thật ra chàng đã tính đến chuyện bị Cả Tròn thách đánh từ ngày đầu. Bạn đến nhà người khác, cướp bạn gái, cướp người mà không bị chủ nhà đánh thì lạ.
Cả Tròn không tự nhiên đến đây kiếm chuyện. Chỉ là hôm qua em trai bỏ hốc nói là muốn ở nhà dưới kia. Quá đáng lắm rồi. Trong hốc 6 người nay còn 5. 5 người làm sao đánh đuổi thú dữ. 5 người sao gọi là lạc. Muốn lấy người của ta. Đánh. Phải đòi lại người.
Cả Tròn nhìn Tuấn Minh thì nghiến răng. Bóp chặt nắm tay. Chàng dơ lao hướng Tuấn Minh hét to.
“Ta. Thách. Đánh.”
Cả Tròn hô “đánh “ vì muốn phá lệ. Thường người nói ra trò đấu là Tuấn Minh. Nhưng Cả Tròn ngại những trò kì quái của sức lông nên chủ động muốn đánh. Đánh, ta mạnh hơn tất thảy.
Tuấn Minh đáp dứt khoát.
“Tốt. Đánh.”
Trên khoảng đất. Vẽ một vòng tròn đường kính chục bước chân. Hai người đàn ông ở trần trong nắng trưa.
Tuấn Minh nhận lời thách đánh của Cả Tròn. Với điều kiện đánh trong vòng tròn. Ai bị đẩy ra ngoài hoặc giơ tay nhận thua.
Ở nhiều lạc có lệ cứ chục năm chọn Cả mới một lần. Ai đứng ra thách đánh thắng Cả đời trước sẽ được làm Cả đời sau. Việc này có lí do sâu xa, chỉ có tôn sùng bạo lực mới đảm bảo sống còn của lạc.
Lũ lạc Tắc- kè ngầm hiểu đây là trò đấu chọn Cả mới. Ai thắng được làm Cả. Ai thua bị đuổi đi.
Mơ cầm mũ lông của chồng mà bồn chồn. Chồng khỏe mạnh vì em và con nhé.
Mo cầm mũ lông mà lòng bồn chồn. Con trai ta khỏe mạnh trong đám sức. Nhưng sức lông kia cái đầu mạnh hơn vẻ bề ngoài. Trong đầu còn những ý nghĩ kì quái gì nữa đây.
Cả Tròn nhìn Tuấn Minh mà cơ căng. Cả Tròn thấy Tuấn Minh đội mũ lông đã ngứa mắt. Thêm chuyện lôi kéo người trong hốc bỏ đến ở nhà. Một lạc gần bốn chục bây giờ còn năm người. Muốn làm Cả sao. Trên đầu không có hai mặt trời, một lạc không hai Cả. Đánh.
Tuấn Minh nhìn Cả Tròn nhưng không sợ. Cả Tròn khỏe mạnh nhưng chỉ quen đánh thú. Đánh gần với người có nhiều biến số. Đây là lợi thế của ta. Tuấn Minh hơn chục ngày qua đã khổ luyện để khỏe mạnh hơn, phản ứng nhanh hơn nhưng chưa đủ. Nên nhớ Cả Tròn đã luyện tập từ nhỏ trong môi trường khắc nghiệt. Muốn thắng, phải dùng quái chiêu.
Đánh.
Mo Ngà hô to.
“Đánh.”
Trận đánh bắt đầu.
Cả Tròn lao lên. Chàng bước thứ hai đã đến gần sức lông. Hai tay nắm lại rồi đấm liên tục vào phần vai ngực đầu bên kia. Chàng cũng cảm thấy bụng cằm đau nhói.
Hai bên lùi lại. Tiếp tục hằm hè nhau.
Tuấn Minh bị đấm vào tai khá đau. Cả Tròn quá mạnh. Mạnh áp đảo. Đấm như máy. Mọi lý thuyết nghĩ trong tối qua không dùng được. Không biết có chịu được qua năm phút không. Sau năm phút mình không đẩy Cả Tròn ra khỏi vòng là thua vị hụt hơi. Mà thân người mình sẽ bị đấm như thân chuối.
Tiếp tục hai bên lao vào nhau.
Lần này Tuấn Minh chủ động lao đến dùng hai tay đẩy Cả Tròn ra sau rồi dùng bả vai húc mạnh về phía trước. Không ăn thua. Cảm giác như húc vào trâu. Tuấn Minh bị Cả Tròn dùng hai tay ôm chặt.
“A… đau…”
Cả Tròn buông tay. Cánh tay còn dấu răng. Chơi chó cắn à. Bẩn thế.
Hai bên lùi lại. Tiếp tục hằm hè nhau.
Cả Tròn thoáng nghĩ sức lông này không yếu. Mình dùng tay có khi lại bị chó cắn. Mình cũng cắn như chó trả miếng ư. Không. Ta còn chân. Đúng. Đạp.
Cả Tròn lao lên. Chân phải dơ lên…
Bộp… uỵch… a… đau… đau…
Cả Tròn đột nhiên cảm thấy đau chân. Phần mặt cũng đau, hai cánh tay che mặt theo bản năng. Khi buông tay nhìn thì phát hiện mông đã ngoài vòng tròn.
“Không. Ta chưa thua. Ta còn khỏe lắm.”
Tuấn Minh thì ngược lại. Người cúi khom, hai tay chống đầu gối. Khoảnh khắc vừa rồi chỉ khoảng ba hơi thở nhưng rút hết mạnh khỏe trong người ra.
Vừa rồi chàng đánh liên tục ba chiêu. Nhận thấy Cả Tròn nhấc chân phải hơi cao, người hơi ngửa ra sau. Một cái đạp mạnh. Đây là điều Tuấn Minh mong. Chàng liền hụp người bước chân phải lên trước, dùng hai tay chập trước ngực gạt cái chân làm chệch hướng đạp. Ngay sau đó xoay người dùng chân phải làm cột tựa, chân trái xoay vòng ngược chiều kim đồng hồ đá quét vào chân trái Cả Tròn. Cả Tròn bị gạt giò nên ngã lăn ra.
Người không học võ chân dễ đoán: hoặc là đạp trước, hoặc đá ngang tầm thấp.
Tuấn Minh đá bồi tới tấp hai lần vào mặt Cả Tròn. Trong lúc Cả Tròn dùng cánh tay che mặt, Tuấn Minh chụp lấy hai chân Cả Tròn rồi kéo trên đất, dùng hết sức ném Cả Tròn ra ngoài vòng tròn.
Đây là đòn Tuấn Minh nghĩ là ổn. Cả Tròn khỏe tay nhanh. Nhưng thường ít luyện động tác chân. Tuấn Minh luyện đòn này rất nhiều. Đánh tay chỉ là chiêu mồi làm chia lẻ chú ý.

“Kế hoạch B” thành công. Còn “ kế hoạch A” đánh như phim không xảy ra vì Cả Tròn đánh nhanh và mạnh làm Tuấn Minh loạn nhịp. Có kế hoạch C luôn. Nắm đất ném vào mắt Cả Tròn rồi tính tiếp. Hừ đã thua là mất hết, còn chơi đẹp gì nữa.

Cả Tròn vẫn ngồi trên đất. Chưa đứng ngay được vì háng bị căng gây cảm giác tê dại.
Trong đầu chàng đang lùng bùng. “Thua bị đuổi đi. Không.”
Nhìn việc trước mặt lũ lạc không ai nói gì.
Tuấn Minh đi đến gần Mơ khó khăn. Hai tai và bả vai đỏ rát. Mồ hôi chảy ướt lưng. Vừa rồi chàng bị Cả Tròn đấm nhừ người. Thêm một phút nữa là không đứng vững. Chàng cầm mũ lông rồi đội lên đầu. Mơ mừng ôm chồng vì còn sống.
Không ai nói gì. Tiếp theo sẽ là cảnh Cả mới đuổi hoặc giết Cả cũ.
Tuấn Minh đi đến gần Mo Ngà rồi cầm mũ lông chim. Chàng tiến đến gần Cả Tròn rồi đội mũ lên đầu Cả Tròn. Chàng đỡ Cả Tròn đứng dậy. Chàng hô to.
“Lạc ta. Hai Cả.”
Mo Ngà nghe Tuấn Minh nói thì không tin. Một lạc có hai Cả sao. Trên cao có hai Mặt Trời được à. Nhưng như thế tốt hơn là con ta bị đuổi đi.
Mo Ngà hô to.
“Hai Cả. Hai mặt trời.”
Lũ lạc thấy mọi chuyện kết thúc tốt đẹp thì hô to. “Hai Cả. Cả Tròn. Cả Rồng”.
Với Tuấn Minh chàng có Mơ và cuộc sống bình yên. Hơn nữa kế hoạch “ ăn dân" đã xong. Từ nay trên dưới lũ lạc nghe lời chàng. Đổi lại Tuấn Minh bảo họ nhiều chỗ tốt: ngủ ấm ăn no không lo thú dữ.
Với Tròn cũng không mất gì. Chàng vẫn là Cả của lạc Tắc-kè. Vẫn ăn ngon ngủ ấm.
Cả hai không xung đột lợi ích cốt lõi nên làm bạn thay vì đánh một mất một còn.

Sau đó lũ ai làm việc người ấy.
Bữa trưa trong nhà ba gian chật kín người.
Cả Tròn ngồi cạnh Tuấn Minh. Mùi thức ăn thơm ngon. Bữa ăn ngon ai cũng vui. Đột nhiên Cả Tròn bảo Tuấn Minh.
“Mũ lông. Lam.”
Tuấn Minh giờ để ý. Mũ lông của mình và Cả Tròn giống nhau. Khác là mũ lông của Cả Tròn có thêm lông màu lam ở giữa. Đây là đặc điểm để nhận ra thật giả. Xem ra thời gian tới cần tìm chỗ đổi lấy lông lam, khi ấy chính thức làm Cả lạc Tắc kè.
Tuấn Minh lên chức Cả liền bảo lũ người cắt bớt râu và tóc. Vì có nanh rồng nên việc cắt tóc diễn ra êm nhẹ. Chàng còn về hốc lấy một cái sừng trâu rồi chế ra tù và.