Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu

Chương 374



"Cái này ông không cần phải nhọc lòng, Phương Trạch Vũ và Thư Nhan cũng đã sắp xếp hết rồi. Mọi người chỉ cần quyết định ai muốn đi qua đó là được, về lộ phí và ăn uống thì bọn họ sẽ lo liệu hết."

"Chúng nó bao toàn bộ hết? Vậy tiêu hết bao nhiêu tiền? Có tiền cũng không thể tiêu hoang như vậy được." Lâm Tử Hương ở bên cạnh cũng sợ hãi, số tiền này để cho bọn họ tiêu có phải tốt hơn không?

"Im miệng." Bà cụ trừng mắt liếc nhìn bà ta một cái: "Thư Nhan muốn tổ chức hôn lễ ở chỗ xa như vậy thì toàn bộ lộ phí đương nhiên nó phải bỏ ra rồi."

Ở nơi này của bọn họ có rất ít người gả chồng xa, nếu như gả chồng xa thì hầu như đều chia rượu làm hai bên, tiền xe và tiền ăn ở đều sẽ được bao hết.

Nghe nói tiền lộ phí sẽ được hoàn trả, tiền ăn ở thì được bao. Lúc nhận được thiếp mời thì trong nhà đều chuẩn bị thêm mấy người đi, dù sao đi ra ngoài chơi cũng không phải tiêu tiền, chuyện quá là đẹp.

TBC

"Anh đi hỏi anh ba xem cả nhà em có thể đều qua đó được không? Thư Nhan cũng thật là, anh cũng là anh ruột của cô ấy vậy mà chuyện quan trọng như vậy lại không tìm anh ngược lại lại đi tìm anh họ tới giúp." Vợ của Thư Kiến Tường là Lý Phương nhịn không được lại oán trách.

Không ít người có ý kiến với việc này nên lại lục tục đi tìm Thư Kiến Dương tìm hiểu, Thư Kiến Dương trực tiếp hỏi: "Mọi người chuẩn bị bao nhiêu tiền lì xì?"

Ở Tây Thành mỗi khi uống rượu mừng bên trong bao lì xì có mười hoặc hai mươi tệ đều có hết. Họ hàng thân thích chắc hẳn cũng không có khả năng có nhiều tiền cùng lắm là được năm mươi tệ vậy mà đòi cả nhà đi? Chẳng có đạo đức một chút nào.

Đoàn người nhìn thấy Thư Kiến Dương có sắc mặt không tốt nên lại đi tới tìm ông cụ, nghe thấy tiếng bóng gió nên anh chị họ cũng lại chạy tới đây.

"Thư Nhan có ý gì hả? Kết hôn mà không muốn mời chúng ta ý tứ là không muốn có họ hàng thân thích như chúng ta có phải không?" Người nói chuyện là chị họ cả.

Thư Kiến Dương quét mắt liếc bọn họ một cái: "Không phải thiệp mời đã đưa cho cô cả rồi sao?"

"Chị đây cũng đã gả chồng từ lâu rồi, đấy chính là gia đình mới thì không thể được nhận thiệp mời riêng sao?" Chị họ cả không vui nói.

"Lúc đến thăm họ hàng vào dịp tết không phải đều đã hoà giải cùng cô cả là người một nhà sao?" Thư Kiến Mỹ nhịn không được hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Thư Kiến Mỹ là con gái của bác cả, chỉ cần nghe tên thôi là cũng có thể nhìn ra được chị ấy được người nhà yêu thương như thế nào nếu không làm sao chị ấy có khả năng được đặt tên theo con trai trong nhà được.

"..." Chị họ cả nghẹn lời lập tức phải ứng lại: "Cậu gọi thoại cho Thư Nhan xem rốt cuộc cô ta có ý tứ gì hả? Hỏi xem có muốn làm người thân với tôi nữa hay không?"

"Thì rất rõ ràng chị chẳng là gì trong lòng cô ấy rồi, nếu muốn đi thì tự mình bỏ tiền ra trả tiền xe! Đi tới tỉnh Hải rồi thì chắc chắn Thư Nhan sẽ chẳng mặc kệ chị." Thư Kiến Mỹ tiếp tục châm ngòi.

Chị ấy vẫn luôn không thích cô chị họ cả này, dù sao mặc kệ có chuyện gì oán giận cô ta vẫn đúng.

"Tự mình bỏ tiền xe ra thì ai đi? Thư Nhan cho rằng mình là ai chứ? Quốc gia ZX sao? Còn phải để chúng ta tự bỏ nhiều tiền ra như vậy để đi đến nơi xa uống rượu mừng của cô ta sao, phi, chúng tôi đi là đã nể mặt mũi cô ta lắm rồi." Sau đó cô ta lại chỉ vào Thư Kiến Dương: "Cậu lập tức gọi điện thoại cho cô ta hỏi cho rõ ràng ý cô ta là gì."

Lúc Thư Nhan nhận được điện thoại khi đó cô còn đang cùng Phương Trạch Vũ đối chiếu danh sách, nghe thấy chỗ Thư Kiến Dương đang có tiếng ồn ào Thư Nhan hơi nhíu mày lại: "Không phải ở trên thiệp mời em đã viết cả nhà cô cả rồi sao, như thế đại biểu cho việc mời cả nhà cô cả tới. Còn muốn em viết riêng một thiếp mời gửi lại cho chị ta sao? Còn phải trịnh trọng xin lỗi chị ta nữa?"

Thư Nhan tức giận mỉm cười: "Nếu như không phải lần trước em gặp mặt chị ta lúc anh kết hôn thì có khi ở trên đường đụng phải cũng chẳng quen biết nhau, không tới thì không tới thôi."

Ngụ ý là cắt đứt quan hệ thì cắt thôi, Thư Nhan cũng ít đi một người họ hàng cực phẩm.

"Vậy là các người không đi có đúng không?" Thư Kiến Dương lấy vở ra gạch ngay tên của chị họ cả.

"Không đi." Chị họ cả giữ chặt lấy mẹ mình: "Ba mẹ tôi cũng không đi."

Cô cả chụp lấy tay con gái: "Cô bận chăm chú của cháu rồi, để cô bảo anh họ Thạch Đầu của cháu thay chúng ta đi."

"Được." Thư Kiến Dương lại viết một cái tên mới xuống quyển vở: "Còn có ai không đi nữa không, ai đi để tôi ghi lại nào."

"Tôi cũng không đi, tôi còn phải đi làm xin nghỉ thì sẽ mất tiền. Ba mẹ tôi cũng không đi." Anh hai của Thư Nhan nói.


Bạn đang đọc truyện trên Truyencom.com