Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu

Chương 367



Vương Tử Cúc không vui: "Trong lòng ông cũng không thoải mái sao còn trút giận lên Tiểu Hào làm gì? Chẳng lẽ Tiểu Hào không muốn đi ra ngoài tìm việc làm sao? Hiện tại bộ dáng bên ngoài thế này, có biết bao người cũng không tìm thấy được việc làm? Chỉ trách ông là ba mà không có bản lĩnh thôi, ông nhìn con trai nhà lão Cao xem, chỉ cần một câu nói của lão Cao thôi là nó đã được vào làm ở đồn cảnh sát rồi. Thành tích cua con trai nhà chúng ta còn tốt hơn so với nó nhiều nhưng đến cả trong xưởng cũng không thể vào được."

"Phương Trạch Vũ còn chưa tốt nghiệp cấp hai lại còn từng ngồi tù, sau khi ra ngoài là ai giúp nó? Nó có thể tự mình mở công ty và làm ông chủ thì Tiểu Hào cũng làm được vậy, thằng bé cũng là hạt giống của tôi làm sao nó không thể tự mình xông pha ra ngoài được? Theo tôi là do nó quá hưởng phúc rồi." Phương Kiến Hoa lớn tiếng nói rồi gõ tay xuống bàn.

"Cái gì mà gọi là quá hưởng phúc? Đã bao lâu rồi nhà chúng ta còn không được ăn thịt, ông nhìn xem Tiểu Hào đã đói đến mức mặt mũi trắng bệch ra rồi." Vương Tử Cúc đau lòng mà sờ mặt con trai, sau đó bà ta lại nói: "Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, giờ cậu ta đã có tiền rồi vì sao còn muốn chiếm cứ phòng ở của ba mẹ chứ? Tôi tự nhận là tôi đối xử với Phương Trạch Vũ không tốt thế nhưng tôi cũng có con trai của mình, từ trước tới nay tôi cũng chưa bao giờ nghĩ tới để cậu ta phải dưỡng lão cho tôi, nhưng căn phòng kia của ba mẹ ông thì Tiểu Hào của chúng ta cũng phải được chia một phần. Ông đi tìm cậu ta đi, cũng đâu phải tôi muốn toàn bộ căn phòng kia thuộc về chúng ta đâu nhưng ít ra Tiểu Hào cũng phải có một nửa chứ? Để cậu ta tự bỏ tiền ra đưa cũng được hay là bán đi chia cho Tiểu Hào cũng được, dù sao thì Tiểu Hào cũng phải có một nửa."

Phương Kiến Hoa có hơi nghi hoặc nhìn Vương Tử Cúc, thời còn trẻ bà ta cũng đâu phải nói như vậy. Ở trong mắt bà ta thì căn phòng đó nên thuộc về Tiểu Hào, hiện tại đã biết Phương Trạch Vũ có tiền rồi vậy mà lại biết giảng đạo lý sao?

Ông ta cho rằng Vương Tử Cúc không muốn toàn bộ căn phòng kia sao? Là bà ta không dám nghĩ thôi.

Lúc ấy bà ta đối xử với Phương Trạch Vũ khắc nghiệt như vậy, lúc người khác hãm hại anh bà ta còn cố ý bỏ đá xuống giếng. Bà ta còn sợ Phương Trạch Vũ ra được ngoài sẽ chiếm đoạt căn phòng nên cố tình không cho anh gặp mặt ông cụ lần cuối. Ai mà ngờ tới hai lão bất tử (*) đã sang tên chuyển nhà cho Phương Trạch Vũ từ sớm, bà ta trộm gà không thành còn mất nắm gạo, hoàn toàn đắc tội với Phương Trạch Vũ.

(*)老不死 (Lão bất tử): Lời khéo léo để chỉ những người đã c.h.ế.t thường để chỉ những người già.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Chờ đến khi Phương Trạch Vũ được thả ra, bà ta gạt Phương Kiến Hoa đi tìm Phương Trạch Vũ, lúc ấy Phương Trạch Vũ nhìn thấy bà ta thì trực tiếp bóp cổ bà ta, cái ánh mắt kia... là thật sự muốn g.i.ế.c bà ta. Sau khi trở về bà ta liên tiếp gặp những cơn ác mộng, kể từ sau lúc đó bà ta cũng không dám đến tìm Phương Trạch Vũ nữa.

"Để tôi đi tìm nó nói chuyện." Phương Kiến Hoa im lặng hồi lâu lại nhìn thoáng qua con trai rồi thở dài một hơi.

Chỉ trong nháy mắt Phương Trạch Hào cũng sắp ba mươi tuổi, đến bây giờ còn không có bạn gái còn không phải là bởi vì trong nhà không có tiền sao? Căn nhà kia của ông cụ lúc bán đi cũng còn có giá trị một ít tiền, đến lúc đó bọn họ lại thêm một ít mua thêm một căn nhà như thế cũng dễ nói chuyện tìm vợ.

Dưới tình huống còn chưa kịp phòng bị, Thư Nhan gặp được ba chồng trong truyền thuyết.

"Chú nói chú là ba của Phương Trạch Vũ sao? Vậy thì không đúng lúc rồi hôm nay anh ấy vừa đi công tác xong, nếu như chú muốn tìm anh ấy thì phải chờ thêm mấy ngày nữa." Thư Nhan đánh giá Phương Kiến Hoa, Phương Trạch Vũ trông chẳng giống với ông ta một chút nào chắc hẳn Phương Trạch Vũ giống mẹ hơn.

TBC

Đây cũng là lần đầu tiên Phương Kiến Hoa gặp Thư Nhan, lúc trước ông ta cũng từng nghe nói qua Phương Trạch Vũ tìm được một người phụ nữ đã từng ly hôn và nuôi hai đứa con thế nhưng tình cảm giữa bọn họ cũng không được tốt lắm, ông ta cũng không quản được anh cho nên vẫn luôn coi như không biết gì. Hôm nay gặp được mới phát hiện ra bộ dạng của người phụ này quả thật rất xinh đẹp, trông cũng chẳng giống như đã từng sinh con một chút nào, nghe nói cô còn rất có năng lực cũng tự mình mở một công ty và cực kỳ có tiền.

"Vậy mấy ngày nữa tôi lại tới tìm nó." Phương Kiến Hoa cũng thở phào nhẹ nhõm vì không gặp được Phương Trạch Vũ. Thành thật mà nói, thật sự ông ta cũng không muốn đối mặt với Phương Trạch Vũ.


Bạn đang đọc truyện trên Truyencom.com