Bọn Đạt Đát nhiều lần xâm phạm biên cương, đều bị quân ta đánh lui thê thảm.
Đến khi trận tuyết đầu tiên của đông chí năm nay giáng xuống, chúng mới chịu lui quân, tạm thời yên ắng.
Đông này lạnh quá đỗi, súc vật c.h.ế.t rét, binh sĩ cũng chịu khổ bởi giá lạnh.
Tướng quân Phương nóng ruột, hối thúc quân lính xây tường cho chuồng ngựa.
Nghe nói bọn Đạt Đát muốn nghị hòa, lấy thịt đổi muối cùng lương thực.
Triều đình chẳng buồn đếm xỉa, trái lại còn mở rộng quốc khố, cấp thêm quân phí, lại phái tuần phủ đến thăm hỏi tướng sĩ, trước thềm năm mới đưa tới áo bông, lương thực, thịt thà.
“Trình báo—!”
“Tuần phủ đại nhân đã tới cửa Nam quan.”
Đội ngũ tuần phủ kéo dài mười dặm, ba nghìn cỗ xe lừa chở đầy hàng tết, bánh xe lún sâu in hằn trên tuyết.
Đại tướng quân dẫn chúng ta ra khỏi thành nghênh tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Nhìn thấy lợn sống, dê sống bị trói chân chất thành từng xe, ai nấy đều hớn hở.
Giữa đoàn xe, có mấy cỗ xe ngựa, quan viên lần lượt bước xuống, thi lễ, chào hỏi đại tướng quân.
Song có một vị quan vẫn chưa xuống xe.
Người nọ đã khom lưng, ra vẻ muốn xuống, nhưng chẳng rõ vì cớ gì mà như hóa đá, cứ ngẩn ngơ nhìn về phía chúng ta, mặc cho tuyết rơi phủ đầy thân.
Ta lườm y:
“Nhỏ tiếng thôi, lộ liễu lắm đấy."
Vịt Bay Lạc Bầy
" Mau đi nào, về g.i.ế.c lợn, băm thịt, gói sủi cảo!”