Chu Thiến và Tiểu Mạt nhìn nhau, cùng nghĩ đến chuyện lần trước Chu Thiến góp ý với cô ấy. Chu Thiến nghĩ chắc lần đó thi được giáo viên khen vẽ đẹp thì chắc chắn nghĩ rằng mình là đúng. Cô ấy sẽ không cho rằng mình cố ý hại cô ấy chứu? Nghĩ vậy, trong lòng Chu Thiến không thoải mái. Cho đến giờ cô đều cho rằng mình không làm gì xấu, mình chỉ là có ý tốt, không muốn cô ấy quá vất vả mà thôi, không ngờ lại bị hiểu lầm.
Cô đột nhiên lại nhớ tới chuyện Trương Bân bị tráo dụng cụ nên hỏi:
– Nghe nói lần trước cậu đã thực tập làm trợ lý cho các thầy, vốn rất có cơ hội vào công ty nhưng ngày thi xét tuyển lại bị người trái dụng cụ nên kết quả không tốt. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Nói ra, mọi người đều dừng đũa, 6 cặp mắt đều nhìn Trương Bân. Thật ra mọi người đều rất tò mò chuyện này nhưng trước kia không thân nên không tiện mở miệng hỏi. Giờ Chu Thiến hỏi đến, ai nấy đều muốn biết để tránh mình sau này cũng bị như vậy.
Trương Bân bị ánh mắt mọi người bủa vây, cười khổ, buông đũa nói:
– Chuyện quá khứ mình không muốn nhắc lại. Tuy rằng không đồng ý với Triệu Viện Viện nhưng cũng có thể hiểu suy nghĩ của cô ấy. Nếu lúc đó mình cũng có tính cảnh giác cao như cô ấy thì giờ đã không ở đây. Nhưng cô ấy cũng hơi thái quá, ý tốt ý xấu đều không biết phân biệt… Nhưng mình nhắc nhở mọi người, lớp chúng ta có 38 người nhưng chỉ có 15 người được chọn. Người khác nghĩ gì chúng ta không biết. Không thể không đề phòng người khác, bất kể là quan hệ tốt đến đâu cũng không nên quá mức tin tưởng, tài liệu, dụng cụ học tập đều nên cẩn thận.
Anh thở dài, nhìn về phía trước:
– Vào công ty vừa có lương cao, phúc lợi tốt, còn có cơ hội ra nước ngoài đào tạo chuyên sau, với chúng ta mà nói có khác nào một sự mê hoặc? Mọi người vẫn nên cẩn thận một chút đi!
Lần kiểm tra thứ 3, tổ Chu Thiến 6 người đều được loại tốt, Lý San, Hồ Giai Giai cũng loại tốt nhưng tổ Triệu Viện Viện thì không ổn lắm. Có hai người chỉ vừa đủ qua, Triệu Viện Viện cũng được loại tốt. Kết quả, mấy học sinh nam đến tìm giáo viên nói là Triệu Viện Viện không chịu thảo luận cùng bọn họ, ảnh hưởng đến thành tích của bọn họ nên muốn đổi người
Vấn đề là giờ đổi người nhưng không ai muốn cùng tổ với Triệu Viện Viện cả. Giáo viên khó xử, đành tìm gặp riêng Triệu Viện Viện, Triệu Viện Viện cũng sợ bị cô lập nên đồng ý về sau sẽ phối hợp, thường xuyên trao đổi ý kiến cùng tổ viên
Mà từ sau tối đó, Triệu Hi Thành cũng không thấy xuất hiện nữa. Mỗi đêm quay về, Chu Thiến đều không nhịn được mà nhìn về góc tối đó, nhìn thấy chỗ đó có xe đâu thì sẽ bước nhanh hơn. Khi thấy nơi đó trống rỗng thì trong lòng lại có cảm giác mất mát.
Tiểu Mạt phân tích cảm xúc mâu thuẫn này của cô:
– Lý trí nói cho cậu là tuyệt không được dây dưa cùng anh ta, phải nhanh chóng cắt đứng đoạn tình cảm này. Nhưng tình cảm của cậu lại không thể hoàn toàn quên anh ấy, cậu luôn không nhịn được mà nhớ đến anh ta. Cô gái à, không thể hoàn toàn tách lý trí và tình cảm ra được…
Cô vỗ vỗ bả vai Chu Thiến:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
– Nhưng mà chúc mừng cậu, giờ lý trí chiếm thượng phong, cậu vẫn có hi vọng!
Chu Thiến nhướng mi nhìn cô, cô nhóc kia, chuyện của mình thì u u mê mê, chuyện của người khác thì lại rành mạch. Chẳng lẽ thực sự là người ngoài tỉnh táo, người trong cuộc u mê?
Lúc này, hai người đang đi làm ở quán bar. Giờ chính là lúc đông nhất. Trong quán bar ánh đèn mờ ảo, không khí đậm mùi rượu. Góc nào cũng đông kín khách ngồi. Tiếng nhạc đinh tai nhức óc, người người nói cười, tiếng ly chạm nhau… Tất cả hòa một chỗ khiến không khí quán bar nóng hừng hực.
Hai người hiện giờ được rảnh rỗi nên đứng ở chỗ sang nói chuyện phiếm.
Tiểu Mạt tiếp tục nói:
– Mình nhớ trên một quyển sách có nói, muốn quên một người thì tốt nhất là yêu một người khác. Thiệu Lâm, nếu giờ cậu lại yêu thì sẽ yêu người thế nào nhỉ?
Chu Thiến lắc đầu:
– Nếu là để quên một người mà yêu một người thì chẳng phải quá bất công với người mới đó? Hơn nữa, giờ mình làm gì có tâm tình nào mà yêu ai. Chuyện quan trọng nhất bây giờ là học giỏi, thi vào công ty, về phần yêu đương gì gì đó chẳng quá quan trọng. Hơn nữa chuyện này cũng rất phiền toái, không có tỉ lệ thành công nhất định, rất hao phí tâm sức. Hơn nữa mình còn chưa li hôn, lấy thân phận là vợ người khác mà đi yêu ai thì chẳng phải là quá thiếu đạo đức sao?
– Giờ không phải chỉ là nói thôi sao? Hơn nữa nếu hai người li hôn, chẳng lẽ cậu không yêu ai nữa? Mình chỉ muốn biết sau này cậu sẽ tìm người như thế nào thôi.
Chu Thiến nghĩ nghĩ nói:
– Mình mong có thể tìm một người bình thường một chút, có thu nhập ổn định, toàn tâm toàn ý với mình, coi trọng gia đình, coi trọng tâm hồn mình
Tiểu Mạt không nói gì, trong lòng lại nghĩ, đó chẳng phải là người hoàn toàn khác với Triệu Hi Thành? Đây là ý gì?
Đang nói thì ở bàn bên cạnh có khách ra dấu hiệu. Chu Thiến nhìn nói: