Trở Thành Hoàng Hậu

Chương 3



Ta nói cho ngươi biết, tuyệt đối không thể nào;Dù ngươi có chạy đến chân trời góc bể, ta cũng sẽ không tha cho ngươi.

Ta nhất định sẽ bắt ngươi và mẹ ngươi xuống hoàng tuyền, bồi tội với mẫu thân ta!”

Ngồi trong kiệu nghe lời hăm dọa chẳng đầu chẳng đuôi ấy, ta chỉ thấy đau đầu.

Chắc do mấy lần gần đây nàng đối phó với mẫu thân ta đều thu được hiệu quả nên sinh ra ảo tưởng,Cho rằng ta và mẫu thân chẳng đáng gì.

Nhưng chúng ta nào phải kẻ ngốc,Một khi đã biết nàng thay đổi, há lại để nàng muốn nhắm vào liền nhắm vào như trước?

Ta khẽ vén rèm, môi khẽ cong, khẽ gật đầu về phía đại tỷ:”Lời tỷ, muội nhớ kỹ.

Lần này phải đa tạ tỷ đã quan tâm, Vậy thì muội xin chờ màn kịch hay của tỷ nơi cung cấm vậy.”

Ta thật lòng chờ xem kịch hay của nàng.

Mẫu thân ta, từ thiếp thất leo lên chính thê, dùng không ít thủ đoạn,

Nói dối vô số, tay còn dính máu bao kẻ vô tội;Nhưng có một việc mẫu thân chưa bao giờ nói dối –Người không phải là hung thủ hại chết đích mẫu.

Người ra tay thật sự — chính là tổ mẫu mà đại tỷ tôn kính, hết lòng nương tựa kia.

Nội viện nhà quan, xưa nay đâu chỉ là tranh đoạt giữa chính thất và thiếp thất,Quyền chấp chưởng trung khố luôn là miếng mồi thơm khiến ai cũng thèm khát,Ngay cả tổ mẫu ta – người luôn giả bộ ngoài cuộc – cũng không ngoại lệ.

Vậy nên ta chưa từng xem đại tỷ là đối thủ thực sự,Dẫu không rõ vì sao sau khi tỉnh lại nàng lại trở nên thông minh hơn,Nhưng bản chất bên trong… vẫn còn quá ngốc nghếch.

Lúc tuyển tú nhập cung, chẳng có gì bất ngờ, ta gặp lại không ít khuôn mặt quen thuộc.

Chỉ là do chuyện ở thi hội trước kia, phần lớn bọn họ đều có định kiến với ta,Giờ càng là túm năm tụm ba né tránh.

Ta vốn chẳng để tâm, chỉ muốn yên tĩnh đứng bên lề,Nhưng lại luôn có kẻ muốn chen đầu giành lấy phần tồn tại.

Con gái trưởng phủ Hầu quốc – Mộ An Nghiên – vừa thấy ta liền như thấy kẻ thù,Ánh mắt căm ghét, khẩu khí càng thêm cay độc, mồm miệng như thể ăn phải tỏi:

“Nguyễn Như Yên, ngươi là thứ ác độc mà cũng dám bước vào hậu cung sao?

Ngươi tưởng vào được cung là đã an toàn rồi à? Ta nói cho ngươi biết, đừng hòng!”

“Tỷ tỷ Vãn Ngâm lòng dạ lương thiện nên không so đo với ngươi,

Nhưng ta thì không giống nàng ấy đâu.

Ngươi cùng mẹ ngươi đã làm gì với tỷ tỷ, ta đều nhớ rõ.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại Novatruyen

Sau này trong cung, tốt nhất ngươi nên tránh xa ta một chút,Không khéo, lúc chết cũng chẳng biết vì sao đâu!”

Tặc, lời nói cứ như ta là đại ác nhân, còn nàng ta là nữ hiệp từ truyện bước ra trừ gian diệt ác.

Đến nỗi ta cũng sắp tưởng bản thân thực sự đã làm điều gì tội tày trời với đại tỷ mất rồi.

Xem ra đại tỷ cũng có tiến bộ,Tuyển được một kẻ ngu ngốc như Mộ An Nghiên ra mặt cho mình.

Thấy nàng ta cao ngạo mà ngu xuẩn, giờ ta lại có chút thương cảm cho phủ Hầu quốc.

Dù gì thì… họa từ miệng mà ra chẳng phải lời hư truyền.

Những quý nữ đứng bên cũng như ta, nhìn thấy dáng vẻ huênh hoang của nàng ta liền lắc đầu thở dài.

Nơi này là hoàng cung, là chân trời của Thiên tử,Nào phải là phủ Hầu quốc, cũng chẳng phải phố phường kinh thành để nàng muốn làm gì thì làm.

Tất cả người ở đây đều là danh nữ được tuyển chọn kỹ lưỡng,Nàng ta dám công khai chĩa mũi nhọn vào ta nơi đây, chẳng phải đầu óc có vấn đề thì là gì?

Quả nhiên, bà vú phụ trách tuyển tú đứng trên bậc thềm vừa trông thấy hành vi của Mộ An Nghiên đã lộ vẻ khó chịu, cau mày không vui.

Ta chẳng buồn để ý đến nàng, chỉ đứng dậy đi sang hướng khác,Cùng kẻ ngu dốt như vậy nấn ná một khắc, ta cũng sợ bị truyền nhiễm.

Hôm nay hoàng thượng thân chinh lựa phi,Từng lời từng cử động của tú nữ đều sẽ có người bẩm báo lại cho bệ hạ.

Giờ mà ta cãi nhau với Mộ An Nghiên, dù có thắng cũng chỉ là thắng được một kẻ đầu óc rỗng tuếch,

Nhưng nếu vì thế mà bị chấm là “kiêu căng tranh cãi” trong mắt bệ hạ, thì lại thành hớ lớn.

Không ngoài dự liệu, ta được lưu lại,Ban sắc phong làm Nguyễn Mỹ Nhân, ban cho ở tại Cảnh Lan Viện.

Tiểu thái giám dẫn ta đến nơi cung kính nói:”Cảnh Lan Viện tuy hơi hẻo lánh nhưng phong cảnh lại mỹ lệ, hơn nữa chỉ có một mình nương nương ở, quả là thanh tịnh thoải mái.”

Ta không tỏ vẻ gì, nhưng trong lòng vẫn dâng lên vài phần nghi hoặc,Không biết lần này là vị nương nương nào ra tay an bài.

Nhưng… binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn.

Ta an ổn ở tại Cảnh Lan Viện,Chớp mắt đã qua một tháng, vẫn chưa được triệu thị tẩm.

Nghĩ đến những mưu kế trong lòng, ta biết rõ — không thể ngồi chờ chết.

Tháng qua tốn bạc không ít, song cũng đã nắm được vài phần quan hệ trong cung.

Từ sau khi tiên hoàng hậu băng hà, quyền lực hậu cung rơi vào tay Hiền Phi cùng Đức Phi;