Trò Chơi Của Chúa

Chương 29: Tính tôi hướng nội



Chương 29: Tính tôi hướng nội

Bộ quần áo đen nổi bật của Kai khiến hắn chẳng cách nào giấu mình khỏi sự chú ý của đám đông. Hắn lầm lũi bước chầm chậm qua khu chợ đông người, người ta phát hiện ra hắn. Hắn bật hết tốc lực bỏ chạy, người ta còn dư thừa thể lực để bám theo hắn. Hắn luồn lách vào cách ngách nhỏ quanh co, vẫn có người thông thuộc Estaphalia hơn hắn. Hắn chạy tới chân thành Esta Imperia và hô hào đám lính chính quy hộ giá hắn, nhưng mấy tên này cũng không cản nổi dòng người chen lên.

Đây là cái giá của sự nổi tiếng sao? Kai thở dài. Hôm qua hắn chơi trội quá thì phải. Không, phải nói là sự nổi tiếng này hoàn toàn xứng đáng với khả năng của mình, chỉ là nó đến quá nhanh làm mình chưa có công cụ đối phó.

Hắn vẫn chỉ là một nhân vật chưa max cấp và tứ cố vô thân giữa một tòa thành xa lạ.

Nhờ cách tăng điểm tốc độ di chuyển cực đoan hôm qua, Kai vẫn chưa bị đoàn người bám chặt, nhưng thể lực của hắn sắp cạn. Đúng lúc đó, một cánh tay từ con hẻm nhỏ thò ra vẫy vẫy, kèm một câu chat từ hệ thống Estapha admin mà hắn không thể mute: “Vào đây”.

Kai chẳng còn cách nào khác rẽ vào con hẻm nhỏ. Tức thì trước mắt hắn, trên bức tường của con hẻm cụt hiện ra một cánh cửa sáng lòa. Hắn lao vào trong, và cánh cửa biến mất khỏi tầm nhìn những kẻ theo đuôi.

===

Đây là một căn phòng rộng rãi và trống trải với tone màu trắng ngà điển hình của Estapha.

Người vừa dẫn hắn vào đây là một nhân vật nam mặc áo choàng trắng phủ gần kín người. Cái tên nhân vật lơ lửng trên đầu cậu ta đã nói lên tất cả.

- Cậu là Shun?

Kai đưa mắt khỏi màn hình game, liếc nhìn người thanh niên phía bên kia căn phòng, và thấy Shun cũng đang nhìn lại mình.

- Tôi thấy anh vào phòng máy, nên đoán là anh sẽ đăng nhập Valia.

Vừa nói, nhân vật của Shun vừa búng ngón tay. Một ngọn lửa Tinh Linh màu xanh lá cây bay tới, hồi lại cho Kai hơn nửa cây máu.

- Cám ơn, cậu vừa cứu tôi một mạng đấy. Mà chỗ này là…

- Là phòng riêng trong Esta Imperia. Giá rất cao, ít nhất là với người chơi thường. Mọi người thường chỉ mua phòng ở các căn nhà ngoại ô thôi.

Kai đưa mắt nhìn quanh.

- Của cậu à?

- Không phải, của anh chứ? - Nhân vật của Shun bật một emote cười - Tôi đang tiến hành chi trả tiền thưởng cho các chiến binh tham gia phòng thủ, anh đứng đầu danh sách nhận thưởng đấy.

- Chậc chậc, chỗ này… khéo phải mười nghìn Coin đấy nhỉ?

- Mười nghìn á? - Shun bật emote đổ mồ hôi - Với tình hình đất chật người đông của Estapha hiện tại, giá đó là không có đâu! Giá thị trường trước đó là năm mươi ngàn, và chẳng những không xuống, nó còn tăng nhẹ sau khi Estapha chiếm thêm được hai thành phía trên. Niềm tin tăng khiến giá bất động sản cũng tăng mà, ha ha.

“Năm mươi ngàn?”, Kai nuốt nước bọt. Tỉ giá V-Coin - đôla đang tăng vọt sau khi Liên minh Des-tapha được công bố, đã ở ngưỡng 2 đô một Coin. Năm mươi ngàn Valia Coin, tức là khoảng 2 tỉ rưỡi tiền Việt? Một căn phòng ảo trong lâu đài Esta Imperia lại có giá ngang bằng một căn chung cư loại khá ngoài đời thực?

À thì đương nhiên tỉ giá này sẽ được tên John đó cân bằng lại sớm thôi, nhưng nếu ngay bây giờ hắn chốt sổ căn phòng này, hắn sẽ lập tức có trong tay hai tỉ rưỡi, một số tiền mà ‘hắn’ của trước đây kiếm cả đời cũng không nổi.

- Tất nhiên là còn nhiều phần thưởng nữa, Estapha không thể để ân nhân của mình trần như nhộng ngoài phố được. Anh cần bất cứ loại trang bị nào cứ đề xuất với tôi nhé. Hàng Mystic thì thật sự rất hiếm, Estapha cũng không có dư để mà cho anh, nhưng tầm Legendary hay Majestic thì không thành vấn đề, à mà Legendary thì cũng không thoải mái lựa chọn cho lắm.

- Cậu bắt nhịp rất nhanh với Estapha nhỉ? Nắm rõ kho đồ của họ chỉ sau một đêm như vậy.

Shun bất ngờ ngồi bệt xuống sàn, như thể nhân vật trong game cũng lây sự mệt mỏi của người điều khiển. Sau đó, hắn thả một emote thở dài.

- Nát hơn tôi tưởng. Lúc John gợi ý tôi tiếp nhận vị trí này, tôi đã thấy có chút thú vị. Thử thách làm chúng ta quên đi nỗi buồn chán mà. Nhưng đống số liệu tôi đọc đêm qua lại chỉ gào thét hai chữ tuyệt vọng.

- Vậy mới cần đến chuyên gia như cậu.

Kai cũng cho nhân vật ngồi xuống. Hắn mở bảng thuộc tính nhân vật kiểm tra một lượt.

- Chuyên gia gì chứ? Tôi bỏ ba trường đại học chỉ sau một tháng, và sau đó thì bỏ nhà đi lêu lổng khắp nơi.

- Ồ, ít ra cậu còn được vào đại học?

- Anh thì sao, Kai?

- Tôi à? Tôi mải cày event xuyên đêm nên ngủ quên ngay trước ngày thi. Sau đó thì tôi tới muộn và suýt không được tham gia, nhưng cũng chỉ được điểm số lẹt đẹt. Chà, tôi cũng rất chểnh mảng chuyện học hành nên kể cả không có vụ đó, tôi nghĩ cũng chẳng đủ điểm để vào bất cứ trường công nào. Trường tư thì tôi lại không đủ tiền. Tôi chỉ biết chơi game thôi, và lúc đó tôi được nhận vào một đội tuyển. Ở Việt Nam, nghề game thủ rất nghèo, cậu không tưởng tượng được đâu, tôi được trả 5 triệu, xem nào, là 200 đô một tháng.

- Đùa à? 200 đô một tháng? Rồi anh sống kiểu gì? - Shun hoảng hốt kêu lên.

- Tôi được bao ăn bao ngủ, nên thực ra có 200 đô để tiêu xài thì lúc đó cũng đã là thiên đường đối với kẻ không có bằng cấp như tôi rồi. Chúng tôi được một tiệm net tài trợ, nên được sử dụng tầng hai để làm nơi luyện tập và ngủ nghỉ luôn. Chúng tôi cũng tranh thủ cày thuê để kiếm thêm thu nhập nữa. Nếu thể hiện tốt, vẫn có một cơ hội rất nhỏ được các team nước ngoài chú ý tới, và đó là cách duy nhất để những người như tôi có thể đổi đời.

- Sau đó thì sao?

- Sau đó à? Chà… Tôi bị chấn thương nên phải nghỉ thi đấu, và team cũng giải thể vì không còn tài trợ…

Một thoáng im lặng.

- Kai này - Một lúc sau, Shun lên tiếng - Nếu không có Valia, chúng ta chẳng là ai cả, nhỉ?

Kai cũng ngước mắt nhân vật mà hướng về trần nhà trắng toát. Hai người họ ngồi bệt dưới nền căn phòng trống rỗng mà cùng nhìn về khoảng không bất định.

- Đúng vậy - Kai trả lời - Chẳng là ai cả.

===

- Hiện tại Estapha đang có ba nhà tài trợ chính. Công tước Hohenberg xứ Bavaria, tỉ phú Lancaster nhà sáng lập hãng Bảo hiểm Lancaster ở Mỹ, và công ty con Entic thuộc tập đoàn công nghệ Vortex ở Singapore. - Do Kai ngỏ ý muốn nghe, nên Shun cũng chia sẻ - Do Estapha đang nợ Ngân hàng Valia rất sâu, nên họ cũng phụ thuộc gần như hoàn toàn vào ba nhà tài trợ này. Bất chấp tình hình khó khăn của Vương quốc hiện tại, họ cam kết sẽ không rút vốn, nhưng điều kiện đưa ra cũng vô cùng khắt khe: họ đều đang can thiệp rất sâu vào việc điều hành Estapha.

Kai đã gặp Bismarck trong phòng ăn. Hắn tự xưng là người của Công tước Hohenberg, và nhìn điệu bộ trịch thượng cao ngạo của hắn, Kai ngầm hình dung được sức ảnh hưởng của kẻ tên Hohenberg lên Estapha là như thế nào.

- Không chỉ vậy, các guild lớn của Estapha có thể liệt kê khoảng 10 cái tên, nổi bật nhất ví dụ như Knights of Gale hay Javelin chẳng hạn. Họ đều tuyên bố trung thành với Nữ hoàng nhưng chỉ Nữ hoàng mà thôi, thành ra họ chẳng thèm nghe điều động từ ban chỉ huy trung ương, cũng chẳng thèm nghe nhau.

- Nhà kho công hội bị phân tán à? - Kai hỏi, và câu hỏi này chọc đúng trọng tâm tới mức Shun phải spam emote gật đầu lia lịa.

- Không thể hình thành được một nhà kho chung mới khổ chứ! - Shun than thở - Anh thấy đấy, các guild là lực lượng farm đông đảo bậc nhất của Estapha. Trang bị farm được mà không dùng thì sẽ được người chơi đem cống cho kho đồ của guild để nhận điểm cống hiến phải không? Nhưng những kho đồ này lại biệt lập và không liên kết. Các guild không thèm liên thông kho đồ với nhau, khiến người chơi rất khó tìm được trang bị ưng ý. Tình trạng tồn kho xảy ra thường xuyên, nhưng không bên nào chịu xả hàng cho bên nào với mức giá hợp lý, tất cả đều hét giá trên trời.

- Nhà nước có quyền cưỡng chế giao dịch chứ?

- Đương nhiên là có, đơn cử như đợt phòng thủ vừa rồi đó. Nhưng các guild lúc nào cũng giữ đám hàng tồn kho này lại làm con bài đem ra ngã giá, ví dụ dùng số trang bị cống cho quốc gia để đổi lấy ngân sách đầu tư chẳng hạn.

- Sẽ cần một cuộc cải cách nội chính nhỉ?

- Là rõ. Haizz, anh trai tôi là thư kí Thủ tướng Nhật. Đáng lẽ anh ta nên ngồi vào vị trí này mới đúng.

- Anh trai cậu có chơi Valia không?

- Đương nhiên là không.

- Vậy thì không được. Một kẻ không am hiểu Valia sẽ chẳng bao giờ làm được gì tại nơi đây cả.

- Nhưng thật sự khá oải. Công tước Hohenberg, rồi tỉ phú Lancaster gì gì đó. Toàn là những con cáo già ngoài đời thực. Còn tôi chỉ là một kẻ bỏ học…

- Cậu sợ gì chứ? Như tôi đã nói đó, cậu hiểu về Valia, còn họ thì không…

- Ê! Hai anh có thể ngồi lại gần nhau được mà?!

Tiếng Elenora vang lên từ cửa. Vừa bước vào phòng, cô đã thấy hai tên đàn ông mỗi người ngồi một góc cách xa nhau, nhưng lại nói chuyện với nhau qua mic rất tâm đầu ý hợp.

Shun tháo tai nghe xuống:

- Xin lỗi, tính tôi hướng nội.

- Tôi cũng vậy - Kai nói.


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com