Trò Chơi Của Chúa

Chương 22: Một cú bluff ngoạn mục



Chương 22: Một cú bluff ngoạn mục

“Bạn muốn đăng xuất?”

Đúng vậy? Không phải?

Hắn chọn Đúng vậy.

Giọng nói phi giới tính của Lafieii lại vang lên.

“Cám ơn nhà du hành từ thế giới nhị nguyên. Tôi đã lưu giữ dữ liệu của bạn tại điểm Thủ hộ Estaphalia. Hẹn một ngày tái ng…”

- Ơ kìa! Anh đi à? Chán th…

Phụt.

Giọng nói lanh lảnh lại vang lên bên tai hắn, cắt ngang lời diễn thuyết vô cảm của Lafieii, sau đó giao diện trò chơi phụt tắt.

Hắn ngả người lên tựa ghế, bàn tay trái đang giật từng cơn tê buốt buông thõng xuống.

- Woww! Anh đánh đẹp lắm! - Cô gái tên Sara đã xồ tới vỗ lấy hai bên vai hắn mà lay lay, khiến hắn xoay qua xoay lại trên ghế.

- Good job, chàng trai - Alex cũng bước tới giơ ngón cái khen ngợi.

- Cậu chiếm hết spotlight rồi, cậu người Việt ạ - Gã mập cũng phụng phịu đằng xa.

Đội trưởng Liam bước tới bên bàn hắn. Anh ta nhìn lướt qua bàn tay trái đang tê dại, rồi lại nhìn vào mắt hắn.

- Một cú bluff ngoạn mục.

Anh ta nhếch miệng cười, và hắn gật đầu. Vẫn là bị kẻ tên Liam Blackwell này nhìn thấu. Còn ai giỏi nhìn ra một cú bluff hơn con nghiện cờ bạc trước mặt mình đây?

- Ô! - Sara như phát hiện ra điều gì, càng xoay vai hắn nhiều hơn - Anh đâu có sử dụng hai chuột đâu, phải không? Tại sao bọn họ đều nhầm tưởng anh là cao thủ Dual Wield vậy?

- Chóng mặt quá, cô nhóc. - Hắn làu bàu - Như Đội trưởng đã nói đấy thôi, tất cả chỉ là một cú bluff. Tôi đâu có thuận cả hai tay như thằng Henry bên Estapha chứ? Tôi chỉ có một bàn tay phải vẩy chuột siêu nhanh thôi.

- Dù chỉ là một giai đoạn ngắn ngủi, nhưng giới e-sports Việt từng gọi cậu ấy là Hoàng Kim Hữu Thủ vì khả năng dùng tay phải điều khiển chuột ở mức thần sầu. - Alex nói.

Kai nhìn Alex. Đúng là hơn ba năm trước khi hắn mới bước chân vào một giải đấu chuyên nghiệp, Alex cũng còn đang chơi cho một đội tuyển Nga. Hắn chỉ không ngờ rằng một tân binh ở nền e-sports vô danh như Việt Nam lại được một top player bên Nga biết tới.

- Nè, nhưng sao ban nãy anh dùng hai cây thương một cách điêu luyện như vậy được? - Sara vẫn không ngừng thắc mắc.

- Có gì đâu? - Kai trả lời nhẹ tênh - Tôi dùng tay phải điều khiển một vũ khí, rồi dùng tay trái bấm nút chuyển tay, rồi lại dùng tay phải điều khiển cái còn lại thôi.

Sara nhíu mày. Là một game thủ thần đồng, cô dễ dàng hình dung được số lượng thao tác kinh khủng từ việc điều khiển cả hai vũ khí cùng một lúc như vậy. Bàn tay phải của anh chàng này hẳn phải có một tốc độ siêu phàm và độ chính xác đáng kinh ngạc, nhưng… bàn tay trái của anh ta cũng phải không ngừng bắt kịp tốc độ của tay phải…

Sara lúc này đã để ý thấy trên cánh tay trái đang buông thõng của hắn là một vết mổ chạy xéo quanh cổ tay. Một người hoạt bát và mau chuyện như cô đột nhiên khó nói nên lời. Phải rồi, tất cả bọn họ tụ tập dưới ngọn cờ Despera đều là những kẻ điên cuồng tìm lại vinh quang đã mất.

- Cậu liều thật đấy. - Rốt cuộc là Alex buông một tiếng thở dài.

- Bi quan cái gì vậy các bro? - Kai đứng dậy vươn vai - Đã nói là một cú bluff mà. Deter Cheat tôi còn chưa thành thạo, Dual Wield thì không biết dùng chuột trái, vậy mà tôi vẫn dọa cho thằng Drarkarr đó chạy mất dép đấy thôi? Ahhh, chắc từ giờ chuyển qua làm một Sniper sẽ đỡ mệt hơn…

Hắn cứ vậy bước qua mấy người đồng đội, rời khỏi phòng máy và men theo hành lang cẩm thạch mà ra tới sân. Trời đã gần trưa, ánh mặt trời chói chang chiếu thẳng xuống hồ nước lấp lánh.

Chúa đang ngồi trên một bậc tam cấp, ánh mắt lão xuyên qua lớp kính râm mà nhìn về xa xăm. Mái tóc bạc lưa thưa thỉnh thoảng bị vài cơn gió thổi qua.

- Thấy sao?

Hắn cất tiếng hỏi lão. Và Chúa đáp lời:

- Cậu đã hứa sẽ cho tôi thấy cách đúng đắn để chơi trò chơi này.

- Mới chỉ là khúc dạo đầu thôi. Sẽ còn nhiều thứ hay ho cho ông chiêm ngưỡng.

- Tôi rất chờ mong.

- Nhân tiện thì, tôi chả biết nên buồn hay vui với cái “món quà” mà ông tặng tôi nữa. Bao tên thép và một con Quad Summon? Chúng có ý nghĩa gì?

- Đó là một phần của câu đố Valia, chàng trai trẻ.

Liam đã bước ra. Anh ta khoác vai hắn.

- Lên đường thôi, Kai. Chúng ta đã bước vào cuộc chiến với những con quái vật rồi.

- Không ở lại ăn với lão già này một bữa hay sao? - Chúa cười.

- Thứ lỗi, bữa ăn với Chúa à? Nghe giống Bữa ăn cuối cùng lắm - Liam xua tay - Chúng tôi còn rất nhiều việc phải làm.

Phạch phạch phạch phạch.

Từ trên bầu trời, một chiếc trực thăng đang hạ dần độ cao.

- Lần này lại là trực thăng sao? - Liam chép miệng - Vậy là tài xế chiếc limousine vừa rồi lại đăng xuất khỏi server địa cầu.

Kai quay sang nhìn lão già.

- Chúa, ông có thể tha mạng cho người phi công này được không?

Lão nhún vai.

- Tôi đâu phải người quyết định chuyện đó? Và nếu tay phi công không chết, lần sau cậu sẽ thấy lão già này trong hình dạng một xác chết.

Kai hít một hơi thật sâu. Phải rồi, hắn đã bước chân vào một thế giới tàn khốc ngập tràn nguy hiểm. Đây là cái giá phải trả cho con đường tìm tới đỉnh cao, cho hành trình đánh bại Ignis Flamma.

- Đi thôi! - Hắn nói với Liam - Đi gặp cô nữ vương bé bỏng nào.

===

Zurich, Thụy Sĩ, 18h30 tối.

Khi ánh nắng cuối ngày rút khỏi những dãy núi tuyết ở rìa đông thành phố Zurich, những tia sáng hoàng hôn rót xuống mặt hồ Zürichsee một màu mật ong ấm áp. Nằm cách trung tâm thành phố không xa, Lux Lumina - trụ sở Estapha nổi bật giữa những tòa nhà kính hiện đại – một công trình lặng lẽ nhưng đầy uy nghi, như thể không thuộc về thế giới này.

Qua vòm cổng đồng chạm trổ hoa văn cổ điển, họ đặt chân lên lối đi lát đá xám dẫn vào đại sảnh cẩm thạch. Những cột đèn bằng đá trắng nhã nhặn xen kẽ cùng hoa tươi và tranh sơn dầu thời Phục Hưng, phản ánh phần nào sở thích trang nhã và điềm đạm của chủ nhân.

Sau hai nhịp cầu thang trải thảm đỏ nhung, họ được đưa đến một phòng trà thanh nhã, phủ sắc ngà kem dịu nhẹ. Nội thất sứ trắng điểm vàng cùng những chi tiết pha lê lấp lánh phản chiếu ánh chiều tà. Chiếc đèn chùm pha lê kiểu Pháp được treo lộng lẫy giữa vòm trần cao. Qua lớp kính cửa sổ trài dài khắp một bên tường, có thể thấy mặt trời đang dần buông qua dãy núi Alps phủ đầy tuyết trắng.

Trên chiếc ghế nệm dài phủ lụa, Elenora ngồi đó sau chiếc bàn trà cẩm thạch.

Cô gái hai mươi tuổi chắc khác nào nhân vật Nữ hoàng từ trong thế giới Valia bước ra, với mái tóc vàng óng ả thả xõa qua vai cùng nước da trắng có phần xanh xao. Đôi mắt xanh biếc dịu dàng, thoáng một nét u hoài, nhưng ẩn nơi đáy mắt là sự cương nghị và một ý chí kiên định không thể lay chuyển. Đôi mắt ấy hướng về hai người đàn ông trong bộ vest đen nổi bật giữa không gian trắng ngà.

- Kính chào Nữ hoàng.

Người đàn ông đứng tuổi cúi người chào cô. Còn cậu thanh niên đi sau với mái tóc bù xù, hai tay đút túi, miệng ngáp dài mệt mỏi. Chẳng cần giới thiệu, Elenora cũng đoán được “tên đó” là ai.

===

Elenora đã tò mò không biết kẻ nắm quyền lực tối cao của một quốc gia mới thành lập sẽ là người như thế nào. Hóa ra, Liam Blackwell mang lại một cảm giác khá gần gũi và thiện cảm, khác hẳn sự cộc cằn thô lỗ của tên nào đó. Trong khi kẻ điều khiển nhân vật tên Kai kia đang thô lỗ nằm nhoài người trên ghế, dáng vẻ chả thèm quan tâm sự đời, thì Liam Blackwell lại rất lịch thiệp trong từng cử chỉ.

- Tòa lâu đài thật trang nhã và lộng lẫy, y như vị chủ nhân của nó vậy. Ôi, chúng tôi mới chỉ lập quốc được chưa đầy 7 tiếng đồng hồ, và còn xa mới có được một đại bản doanh tráng lệ thế này. Cứ như một Estaphalia thu nhỏ ngoài đời thực vậy nhỉ?

Liam vừa nhìn quanh vừa xuýt xoa.

- Tuy không phải một quốc gia lớn mạnh, chúng tôi vẫn có khá nhiều nhà tài trợ hào phóng - Elenora điềm tĩnh trả lời - Thụy Sĩ cũng là một quốc gia trung lập an toàn, tôi yêu đồng cỏ và dãy núi Alps nơi đây.

- Đúng vậy - Liam gật gù - Mảnh đất Thụy Sĩ cho ta cảm giác yên bình đến lạ lùng. Ước gì trên toàn địa cầu này, nhân loại cũng hiền hòa và bác ái với nhau để nơi nơi đều là cảnh bình yên.

- Tôi cũng là tuýp người mơ mộng - Elenora nâng tách trà sứ lên nhấp một ngụm - Nhưng tôi cũng hiểu rằng điều đó là không tưởng. Tạm không bàn tới những vấn đề quá vĩ mô như xung đột lợi ích, sắc tộc hay tôn giáo, cá nhân tôi cho rằng trong mỗi chúng ta đều có sự háo thắng cố hữu. Không ai muốn mình thua cuộc. Và khi ai đó chiến thắng, sẽ có người thất bại, và họ lại gây ra xung đột để trở thành kẻ chiến thắng.

- Ở độ tuổi trẻ trung này, cô sâu sắc một cách đáng kinh ngạc, Nữ vương Elenora ạ - Liam cười - Đúng vậy, chúng ta có mặt ở đây vì chúng ta muốn chiến thắng. Đó là điều khó có thể phủ nhận dù bằng bất kì lời bao biện hoa mỹ nào. Tôi không bước vào Valia chỉ để chuốc lấy thất bại, và tôi tin cô cũng vậy.

Elenora gật đầu.

- Câu hỏi đặt ra là - Liam tiếp tục - Cô sẵn sàng trả giá tới mức nào để giành được chiến thắng?

Một thoáng im lặng, sau đó Elenora trả lời.

- Tôi có chuẩn mực của riêng mình, ngài Thống soái ạ. Estapha là một Vương quốc có hệ thống giá trị và chuẩn mực của riêng nó. Chúng tôi hướng tới chiến thắng, nhưng sẽ không đánh đổi hệ giá trị của mình.

Liam cười.

- Đúng như dự đoán, Nữ vương. Quan điểm cao quý của cô là ánh sáng hiếm hoi trong thế giới tăm tối này. Chỉ tếc rằng, những kẻ ngụp lặn từ vũng bùn như chúng tôi lại không xứng đáng với thứ ánh sáng ấy. Lý do chúng tôi tập hợp lại với nhau và thành lập nên Despera chỉ có một: để giành lấy chiến thắng, ta phải sẵn sàng đánh đổi mọi thứ.

- Tôi không thể và cũng không có nhu cầu thay đổi quan điểm của các anh. Suy cho cùng, cũng vì vậy mà chúng ta mới là hai quốc gia riêng biệt. Nhưng, để giành lấy chiến thắng cuối cùng, tôi cho rằng việc liên kết thành một đồng minh trong thời điểm hiện tại cũng không vi phạm hệ giá trị của Estapha.

- Ồ, dù chúng tôi là người đầu tiên đưa ra đề nghị, nhưng cô lại là người chủ động đề cập tới chuyện đó - Liam cười - Thật sự rất thẳng thắn và chính trực, Nữ vương ạ. Sẽ thật thất lễ nếu kẻ hèn này lại đem những mánh khóe ngoại giao vặt vãnh ra để đáp lại sự cương trực của cô, nên cho phép tôi vào luôn chuyện chính nhé.

- Anh cứ nói.

- Ừm, như cô thấy đấy, chúng tôi cũng rất khao khát kết một liên minh bền vững dựa trên tinh thần bình đẳng. Estapha có một tiềm năng khổng lồ với 20 triệu tài khoản từng đăng nhập, một hệ thống các guild và đội tuyển có thực lực sâu dày, và một hình ảnh đẹp trong mắt công chúng. Còn Despera chúng tôi thì, chà, hiện tại tính cả tôi đi, số lượng thành viên cốt cán mà chúng tôi có… là bảy người.


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com