Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn

Chương 1349: Chuẩn Bị Váy Cưới



Khi Kiều Niên nghe lời bà Cố nói, cô khẽ lắc đầu và nói.

- Bà ơi, cháu rất vui khi được gả vào nhà họ Cố. Đừng nói vậy. Bà đang nịnh cháu đấy.

Bà Cố vỗ nhẹ tay Kiều Niên và dịu dàng nói.

- Cháu à, cháu chỉ biết khiêm tốn thôi. Nhưng đôi khi, khiêm tốn quá cũng không tốt.

- Bà ạ. - Kiều Niên cười bất lực.

- Được rồi, bà phải thiết kế váy cưới cho cháu.

Bà rất muốn đến mộ ông Cố kể cho ông nghe những điều tốt đẹp này, nhưng bà sợ có kẻ nào đó có ý đồ đen tối sẽ biết được Cố Vũ vẫn còn sống.

- Bà sẽ quay lại làm việc.

Bà Cố rất biết ơn Kiều Niên vì tất cả những gì cô đã làm. Bà muốn may một chiếc váy cưới độc đáo cho Kiều Niên.

Bà Cố vội vã rời đi. Dù ngày cưới là ngày nào, váy cưới cũng phải được chuẩn bị từ sớm.

Kiều Niên nhìn bà Cố rời đi, khóe môi hơi cong lên. Bà nội vẫn nhanh nhẹn và quyết đoán.

Reng, reng, reng...

Kiều Niên nghe thấy tiếng chuông điện thoại. Cô lấy điện thoại ra khỏi túi. Khi thấy Cố Châu gọi đến, mắt cô tràn ngập nụ cười.

Sau khi nhận cuộc gọi, cô áp điện thoại vào tai.

- Alo?

- Em yêu.

Giọng Cố Châu vẫn trầm thấp như mọi khi, nhưng lại tràn đầy sự dịu dàng. Như một chiếc lông vũ nhẹ nhàng lướt qua trái tim Kiều Niên.

Kiều Niên mỉm cười, cúi mắt xuống. Ánh nắng chiếu lên khuôn mặt cô, như được bao phủ bởi một lớp ánh sáng vàng. Cô xinh đẹp đến mức khiến người ta phải nghẹt thở.

Khi bà Cố lên lầu hai, bà kéo rèm cửa sổ ra và thấy Kiều Niên đang nghe điện thoại. Suy nghĩ một chút, bà lấy máy ảnh ra chụp Kiều Niên.

Bà nhìn vào ảnh trong máy. Kiều Niên như một nàng tiên từ trên trời giáng xuống. Cô xinh đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt.

Một ý tưởng lóe lên trong đầu bà Cố. Bà biết nên chuẩn bị váy cưới nào cho Kiều Niên.

Trong gian nhà ở trong vườn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ánh mắt Kiều Niên dừng lại trên những nụ hoa cách đó không xa. Đôi mắt cô tràn ngập ý cười, nhẹ nhàng hỏi.

- Sao vậy?

- Anh nhớ em.

Giọng nói của Cố Châu rất nhẹ, nhưng trái tim Kiều Niên lại đập thình thịch như trống trận.

Cô không ngờ sẽ được nghe câu "Anh nhớ em" từ miệng Cố Châu. Lòng cô tràn ngập niềm vui.

Đêm đầu tiên trở về, cô có chút nhớ anh.

- Giờ anh thế nào rồi? Anh thấy đỡ hơn chưa? - Khi Kiều Niên lên tiếng, giọng cô không khỏi dịu lại.

- Bác sĩ nói anh đã đỡ hơn nhiều rồi. Vết thương của anh lành rất nhanh. Còn em thì sao? Giờ em đang làm gì? - Giọng Cố Châu vẫn dịu dàng như trước.

- Sáng nay em đưa ba đứa nhỏ đi học rồi ăn trưa với Tống Vũ.

Kiều Niên nhớ lại lời Tống Vũ, cô không nói thẳng với Cố Châu về lời nhắc nhở của Tống Vũ. Cô không muốn Cố Châu phải lo lắng cho bốn người họ trong lúc anh đang dưỡng bệnh.

- Em vừa về nhà và muốn lát nữa làm vài viên thuốc. À mà, tình hình bên anh thế nào rồi?

- Một số người đã bắt đầu nhượng bộ, nhưng lời khai của họ chỉ chứng minh rằng Khảm Sơn đã phạm tội. Khảm Sơn hình như đang nhượng bộ. Chỉ cần Khảm Sơn nhượng bộ, cảnh sát hình sự quốc tế sẽ để mắt đến Tập đoàn HH.

Cố Châu dừng lại một chút rồi nói tiếp.

- Giờ thì chúng ta chỉ còn chờ Tập đoàn HH bị đẩy vào đường cùng. Tuy nhiên, dư luận dường như không mấy thiện cảm với Tập đoàn HH. Cổ phiếu của Tập đoàn HH lại tiếp tục giảm. May mắn thay, ông Trần đã đứng ra ổn định tình hình cổ đông. Thôi Hoài càng thêm tin tưởng ông Trần.

Khi Kiều Niên nghe Cố Châu nói đến hai chữ "Ông Trần", cô biết Cố Châu đang cố gắng che giấu thân phận của anh trai mình.

Tuy hai người đang nói chuyện điện thoại, nhưng Cố Châu vẫn đang ở MY. Nếu ai đó nghe lén được cuộc gọi của Cố Châu, anh Cả sẽ gặp nguy hiểm.

Cô mỉm cười hỏi.

- Sau khi Khảm Sơn nhượng bộ, anh có quay lại không?

Cố Châu do dự một lúc lâu rồi nói.

- Anh muốn quay lại sau khi gặp anh ấy.

Trong lòng cô biết "anh ấy" mà Cố Châu ám chỉ chính là Cố Vũ, anh Cả của Cố Châu.

Kiều Niên nhíu mày, lo lắng nói.

- Thật sự quá nguy hiểm!