Tình Yêu Của Người Đàn Ông Từng Bắt Nạt Tôi

Chương 44: Nghi Ngờ - 2



Lúc Trần Quân Nghiêm về nhà thì bữa tối cũng chuẩn bị được dọn ra. Ông hôn nhẹ lên trán Phương Tiểu Kiều khi bà tiến lại chào đón ông rồi nhanh chân về phòng, tắm gội.

Mười phút sau, bốn người đã ngồi vào bàn. Vừa ăn, Trần Quân Nghiêm vừa quan sát con trai. Cuối cùng, ông lên tiếng thăm dò.

- Dạo này, con có thường xuyên liên lạc cùng Du Linh không?

- Không ạ. Con bận tối mặt. – Trần Quân Nghị ngừng nhai, đáp.

- Con nên chủ động nhắn tin, gọi điện cho con bé. Dù gì thì sau này hai đứa vẫn sẽ kết hôn, bồi dưỡng tình cảm trước sẽ tốt hơn.

Phương Tiểu Kiều hết nhìn chồng mình rồi lại nhìn Trần Quân Nghị. Bà mơ hồ đoán ra ý nghĩa của cuộc trò chuyện ngắn vừa rồi.

- Du Linh là ai vậy? – Bà không thể không hỏi.

- À, con bé là hôn thê của Quân Nghị, con gái của giáo sư Chu Hà, đang du học ở nước ngoài. – Trần Quân Nghiêm thản nhiên trả lời.

Phương Tiểu Kiều vờ gật đầu, mỉm cười nhưng nội tâm bà đang gào thét. Hóa ra Trần Quân Nghị muốn chơi khăm bà và con gái bà sao? Hóa ra vì muốn bà đừng sinh con cho Trần Quân Nghiêm mà hắn dùng cách đó để ngăn bà.

Nếu hôm nay chồng bà không nói ra, e là đến khi hắn và cô Du Linh gì đó tổ chức hôn lễ thì bà hối hận cũng không kịp vì đã quá lớn tuổi. Ở độ tuổi này, chỉ cần qua một năm thôi là cơ thể đã bị bào mòn rất nhiều.

Bữa ăn kết thúc, mọi người ai về phòng nấy. Phương Tiểu Kiều kéo chồng ngồi xuống giường rồi nhẹ nhàng bóp vai và cổ cho ông. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

- Thoải mái không? – Bà hỏi.

- Ừ, thoải mái. Có em bên cạnh thật tốt.

Vì nóng lòng chất vấn Trần Quân Nghị nên sau một hồi matxa cho chồng, bà lấy cớ sang phòng con gái hỏi xem cô thích tặng quà gì vào ngày sinh nhật rồi rời đi. Khi đến thư phòng, bà liền rẽ vào và cẩn thận khép kín cửa. 

Trần Quân Nghị cũng đoán được bà sẽ tìm mình nên anh không hề ngạc nhiên. 

- Chuyện cháu và cô Du Linh là thế nào vậy? Cháu có hôn thê mà còn dám nói là sẽ cưới Vân Thanh sao?

- Chỉ là hôn ước do hai lão già tự định đoạt. Hai nhà vốn có mối thâm tình từ thời ông bà. Nhưng dì yên tâm, chỉ cần tôi không muốn thì không ai có thể nhét cô dâu cho tôi. Và… chỉ cần tôi muốn, Hạ Vân Thanh chắc chắn sẽ là vợ tôi.

Vẻ mặt tự tin và giọng điệu lạnh lùng xa cách của anh khiến Phương Tiểu Kiểu hơi lạnh sống lưng. Thế nhưng, so với cuộc sống địa ngục mà bà và con gái đã từng trải qua thì cũng không đáng sợ bằng.

- Ngày mai là sinh nhật Vân Thanh. Con bé đương nhiên cũng thích những món trang sức đắt tiền như bao người phụ nữ khác nhưng nó sẽ không nhận những thứ đó từ một người không mấy thân thiết. – Bà nói.

- Ừm. – Anh gật đầu.

Khi Phương Tiểu Kiều quay về phòng, bà nhắn tin cho Hạ Vân Thanh, bảo cô làm ly sữa nóng cho Trần Quân Nghị. 

Hạ Vân Thanh đang mơ màng chìm vào giấc ngủ thì nghe âm báo tin nhắn. Cô lấy điện thoại, đọc xong thì lập tức rời giường. Cô tự hỏi đây là công việc mỗi đêm của cô sao? Nhà rõ ràng có rất nhiều hầu gái.