Đúng sáu giờ chiều, chiếc ô tô sang trọng đưa Trần Quân Nghiêm rời khỏi sân bay. Ông vừa dựa vào ghế, định nhắm mắt dưỡng thần thì điện thoại đổ chuông. Thấy người gọi là Triệu Triết Viễn, đôi chân mày ông thoáng cau lại nhưng rồi vẫn bắt máy.
- Có chuyện gì? – Giọng ông đầy mệt mỏi.
- Ba, ba về nước chưa? Con có chuyện quan trọng liên quan đến Quân Nghị cần nói với ba. – Giọng Triệu Triết Viễn gấp gáp.
- Nói đi. Tao đang trên đường về nhà.
- Không, phải gặp trực tiếp thì mới được ạ. Ba đang khúc nào, con sẽ chạy đến.
Trần Quân Nghiêm vốn không cho phép Triệu Triết Viễn bén mảng tới công ty hay nhà ông tìm ông và hạn chế liên lạc với hắn, thế nhưng trong những đứa con ngoài giá thú, ông vẫn thiên vị hắn nhất, nguyên nhân là vì mẹ hắn là người giống mẹ của Trần Quân Nghị nhất.
- Dừng ở quán cà phê phía trước đi. – Trần Quân Nghiêm nói với tài xế.
- Vâng, thưa chủ tịch.
Chiếc ô tô nhá đèn xin đường và tấp vào lề. Trần Quân Nghiêm đọc xong địa chỉ cho người bên kia thì mở cửa xe, bước vào.
Mười lăm phút sau, Triệu Triết Viễn xuất hiện. Tuy nơi cư ngụ là ngoại ô thành phố nhưng trước khi trời tối, hắn sẽ luôn có mặt ở trung tâm thành phố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
- Ba vẫn khỏe chứ ạ? – Hắn nở nụ cười tươi ngay khi kéo ghế ngồi xuống.
- Có chuyện gì thì nói nhanh. Tao còn phải về nhà.
Triệu Triết Viễn thầm chửi rủa trong lòng rồi đưa điện thoại đang phát đoạn video trong cửa hàng thú nhồi bông cho ba mình xem.
- Mày bị khùng hả? Kêu tao đến để xem cái vớ vẩn này à?
- Ba ơi, sao lại vớ vẩn? Ba nhìn đi, Quân Nghị và trợ lý của nó đang hẹn hò như những cặp tình nhân. Chúng nó đưa nhau đi mua mèo nhồi bông. Ba có thấy đàn ông ai lại mua mấy cái này tặng nhau không chứ? Con thật sự lo cho ba, lo cho tương lai không có người kế nhiệm của Thiên Niên Kỷ.
Trần Quân Nghiêm cau mình, xem lại đoạn video lần nữa. Ừ thì, xem lại thì thấy cũng hơi kỳ lạ. Lâu Nam nắm tay con trai ông và kéo đến khu trưng bày mèo nhồi bông, rồi nhấc con mèo lên đưa cho Trần Quân Nghị, sau đó Trần Quân Nghị vuốt ve và nhẹ gật đầu. Không phải chứ? Sao con ông có thể hẹn hò với trợ lý của nó được? Hai thằng đó rõ ràng trông rất nam tính mà.
- Chỉ là mua thú nhồi bông thôi mà. Mày đừng có tưởng tượng quá. Lo làm việc kiếm tiền đi, đừng có rảnh rỗi làm mấy chuyện tào lao vậy nữa.
- Con vẫn đang đầu tư cùng người bạn mà. Ba à, con lo cho ba thôi. Thời buổi bây giờ, bước chân ra là bắt gặp vài đôi đồng tính. Ừ thì, bây giờ xã hội dần chấp nhận rồi nhưng ít ra thì Quân Nghị cũng phải có một đứa con nối dõi chứ.
- Đủ rồi, tao tự biết xử lý chuyện này. Xóa video đi, một khi nó lan truyền trên mạng, tao sẽ tìm mày tính sổ.
Dứt lời, Trần Quân Nghiêm rời đi trong tức giận. Phải, ông không thể không lo khi mà ngày nay giới trẻ thoải mái sống theo cái gọi là bản chất thật của mình. Ông không quan tâm ai công nhận nhưng ông hoàn toàn không chấp nhận được điều này. Nếu Trần Quân Nghị thật sự có vấn đề, ông không ngại chọn lại người thừa kế.
Triệu Triết Viễn với năng lực gần như là con số không dĩ nhiên không bao giờ nằm trong sự lựa chọn thay thế của ông nhưng ông vẫn còn những đứa con trai giỏi giang khác ở nước ngoài.