Mẹ tôi là một tiểu thư kiêu ngạo, tôi đã biết chăm sóc bà từ khi tôi còn bé tí đến khi trường thành vẫn là tôi phục vụ bà.
Thế nhưng khi tình nhân của cha cầm dao đâm về phía tôi, bà lại không chút do dự chắn trước mặt tôi.
Một lần nữa tỉnh lại, tôi quay về năm tám tuổi.
Nhìn bà ngắm đang nghía bộ móng tay mới tinh xảo và chỉ huy nấu cơm.
Tôi im lặng làm ra tám món mặn hai món canh.
Bà kinh ngạc: “Trong này không có thuốc độc đấy chứ?”
Tôi gắp thức ăn vào bát bà, nghiêm túc nói: “Con đồng ý để mẹ và chú Trì quen biết đấy.”