Thiên La

Chương 5: TẬT PHONG ĐAO PHÁP





Nhờ có Lâm Phong dẫn đường, mọi người bình an trở về Thương Vân Thành, hắn cũng không tới chỗ Hắc Mộc Thử luận bàn mà chạy thẳng về phòng, linh hỏa pháp chỉ đã dùng hết trong trận chiến với Huyết Nhãn Lang, có đi cũng vô dụng.

- Mười mấy tờ pháp chỉ đổi lấy một đầu hoàng cấp cùng một đầu huyền cấp Huyết Nhãn Lang tính ra cũng không lỗ, chỉ là lần này quá nguy hiểm.

- Nguy hiểm càng lớn thì kỳ ngộ càng cao, tiểu tử người không biết sao?

Bạch bào lão đầu xuất hiện trong phòng, bộ dáng tiên phong đạo cốt.

- Lần này thu hoạch không tệ đủ để tiểu tử ngươi đột phá chiến sư nhị cấp.

- Muốn đột phá chỉ cần mang vài đầu Hắc Mộc Thử đi bán là đủ, đâu cần phải mạo hiểm lấy thứ này.

- Ý ngươi nói là những thứ này?

Lão đầu vừa dứt lời thì căn phòng trống không đã chất đầy xác yêu thú, toàn bộ đều là Huyết Nhãn Lang.

Lâm Phong bị lão dọa cho nhảy dựng lên, hắn vừa bị một đàn yêu lang đuổi giết giờ gặp lại bọn chúng không sợ mới là lạ.

- Lão đầu, số yêu lang này là lão giết sao? Chẳng phải lão không thể sử dụng được linh lực sao?

- Mấy thứ tạp nham này cần gì lão phu động thủ, tiện tay nhặt lấy là có.

- Xạo, làm gì có chuyện tốt như vậy.

- Lúc các ngươi bị Huyết Nhãn Lang vây đánh chỉ biết bỏ chạy, lão phu nhìn thấy mấy đầu yêu lang nằm trên đường nên tiện tay nhặt lấy.

Lâm Phong nhảy xuống giường, hai mắt tỏa sáng.

- Vậy lão nhặt được bao nhiêu?

- Ngươi tự xem đi.

Với thân phận của lão cần gì để ý những thứ này, thấy thì nhặt không thấy thì thôi, có bao nhiêu lão cũng không thèm đếm.

Lâm Phong thống kê sơ bộ tổng cộng có ba mươi ba đầu Huyết Nhãn Lang, trong đó có mười hai đầu huyền thú, số còn lại đều là hoàng thú.

- Muh ha ha ha ha ha… lão tử phát tài rồi.

Một đầu hoàng cấp yêu lang thông thường có giá vài chục khối linh thạch hạ phẩm, huyền cấp thì vài trăm đến vài ngàn khối tùy loại, như vậy tổng cộng Lâm Phong kiếm được hơn vạn khối hạ phẩm linh thạch, một con số khổng lồ.

- Lão đầu, chúng ta chia thế nào đây, dù sao ta cũng có công dẫn lão theo mà đúng không? Hay là chia bảy ba, ta bảy lão ba.

- Mấy thứ này lão phu không có hứng thú, đừng quên lời hứa của tiểu tử ngươi.

- Thật sự không cần hả? Vậy thì tốt quá.

Lão đầu nhìn bộ dáng sung sướng của Lâm Phong, khóe miệng nhếch lên.

- Tiểu tử ngươi cứ tranh thủ tận hưởng nếu không sẽ không còn cơ hội.

- Là ý gì? Chẳng lẽ lão muốn nuốt lời?

- Lão phu nhất ngôn cửu đỉnh.

Bạch bào lão đầu dứt lời thì biến mất, Lâm Phong cũng chẳng muốn để tâm đến lão, hắn bắt đầu phân loại yêu thú những con bị tàn phá nhiều sẽ mang đi bán trước, những con còn nguyên thì để dành.

Đêm hôm đó có lẽ vì hưng phấn quá độ mà Lâm Phong đã thành công đột phá chiến sư nhị cấp, đối với hắn chuyện đột phá chỉ là vấn đề thời gian.

Từ nhất cấp đến tam cấp chỉ cần có đủ tài nguyên là có thể đột phá nhưng khi lên tứ cấp cũng là lúc linh lực phóng xuất thì cần phải có một bộ công pháp tu luyện, đây cũng là lý do nhiều tu sĩ lựa chọn cách gia nhập tông môn.

Ví dụ như Thiết Sơn Môn có một bộ công pháp trấn phái tên là Thiết Sơn Quyền thuộc hàng huyền cấp thượng phẩm, luyện đến đại thành có thể đạt đến tứ cấp chiến sư.

- Không biết Liệt Hỏa Phần Thiên của lão đầu là công pháp cấp bậc thế nào?

Lâm Phong luyện mấy ngày trời thì phát hiện ngoại trừ linh khí có ẩn chứa thêm hỏa khí ngoài ra chẳng còn hiệu quả gì khác.

- Hay là đi mua một bộ đao pháp về tu luyện nhỉ?

Hắn đã có một thanh đao tốt tuy chỉ là hoàng cấp trung phẩm nhưng chém hoàng cấp yêu thú thì không thành vấn đề.

Quân tử nói là làm, trời vừa sáng, Lâm Phong chuẩn bị mang theo một đám yêu thú để đổi lấy linh thạch sau đó mua một quyển đao pháp hành tẩu, từ nay sẽ có một Lâm Phong đại hiệp tung hoành thiên hạ.

Bạch bào lão đầu đột nhiên xuất hiện trước mặt Lâm Phong, hai mắt hiếp lại.

- Tiểu tử ngươi lén lút như vậy chắc định làm chuyện thương thiên hại lý hả?

- Cái gì mà lén lút, ta muốn đi kiếm chút linh thạch không được hả?

- Ngươi định bán yêu thú sao?

- Ừ thì… không bán để lâu nó hết hạn thì sao?

Lâm Phong cắn răng nói, cho dù như thế nào thì hắn cũng phải thực hiện giấc mơ đại hiệp của mình.

- Bây giờ tiểu tử ngươi không thiếu linh thạch muốn đi bán nhiều yêu thú như vậy chắc là dùng linh thạch để đổi thứ gì đó như là binh khí, công pháp chẳng hạn.

- Đúng vậy, dù sao lão cũng nói không cần những thứ này mà.

- Lão phu không cần nhưng tiểu tử ngươi lại cần, bây giờ bán đi sau này ngươi sẽ hối hận.

Lão đầu dứt lời lại bay trở vào phòng, Lâm Phong đứng bên ngoài một lúc cuối cùng cũng vào theo, nói về mưu kế thì hắn không sợ lão nhưng về tu luyện thì lão là một con cáo già thành tinh còn hắn chỉ là gà con mới nở.

- Lão đầu, có phải có chuyện gì muốn nói với ta không?

- Chuyện gì là chuyện gì?

Lâm Phong đảo mắt, mỉm cười nhìn lão.

- Tiền bối có cao kiến gì giúp tiểu bối không?

- Thứ này cho ngươi.

Lão đầu ném một tờ thư tịch cùng một quyển thư tịch lên bàn, Lâm Phong cầm lên xem thử, một cái là pháp văn có vài phần tương tự như linh hỏa pháp chỉ, cái còn lại là một bộ công pháp có tên Tật Phong Đao.

- Là đao pháp sao?

Cả bộ công pháp được chia là sáu phần, nếu như luyện thành thì có thể đạt đến chiến sư lục cấp.

- Địa cấp công pháp, còn là một bộ địa cấp thượng phẩm công pháp.

- Là cực phẩm.

- Cực phẩm công pháp? Vậy luyện đến đại thành không phải có thể đột phá chiến sư thất cấp sao?

Công pháp được chia là tứ cấp là thiên, địa, huyền, hoàng mỗi cấp lại chia thành tứ phẩm gồm cực, thượng, trung, hạ mỗi cấp của công pháp tương đương hai cấp của tu sĩ, trừ cực phẩm công pháp.

Một tu sĩ tu luyện hoàng cấp công pháp chỉ có thể dừng lại ở nhị cấp, huyền cấp thì dừng lại ở tứ cấp, địa cấp thì đạt đến lục cấp còn tu luyện thiên cấp công pháp đến đại thành sẽ đạt đến tu vi bát cấp.

Cực phẩm công pháp thuộc hàng đặc biệt, khi luyện đến tận cùng có thể đột phá thêm một cấp bậc cho nên cảnh giới tu luyện được chia thành cửu cấp.

Vẻ mặt Lâm Phong tràn đầy hưng phấn, hắn ôm chặt quyển công pháp như sợ lão đầu đòi lại, đây chính là bảo vật chân chính đó, cho dù đem bán hết gia tài với bản thân hắn cũng không mua đủ một gốc.

Lão đầu vẫn đọc thư tịch, miệng lẩm bẩm.

- Mấy ngày này tiểu tử ngươi tiếp tục tế luyện pháp chỉ, thứ lão phu cho ngươi là hoàng cấp phong hỏa pháp chỉ.

- Hèn gì ta lại thấy quen như vậy.

Mỗi khi pháp chỉ tăng thêm một cấp sẽ có thêm một pháp văn, phong hỏa pháp chỉ vẫn là nhất văn, có bảy phần tương tự với linh hỏa pháp chỉ.

- Lão đầu, sao lão đối tốt với ta quá vậy? Có phải kết ta rồi không, ta nói cho lão biết một bí mật thật ra ta vẫn còn là xử nam đó.

Bạch bào lão đầu co giật khóe miệng, lão đang do dự không biết có nên bóp chết tên này không.

- Lão Phu cần tiểu tử ngươi đưa đi vài nơi, với tu vi hiện tại của ngươi vẫn chưa thể đến đó.

- Thì ra là như vậy, làm ta hết hồn.

Mấy ngày kế tiếp, Lâm Phong chỉ ở trong thành tu luyện, ngày luyện Tật Phong Đao, đêm luyện pháp chỉ.

Pháp chỉ mà Lâm Phong luyện chế chủ yếu là linh hỏa pháp chỉ, theo lời của lão đầu thì pháp văn của hắn vẫn chưa đủ trình độ luyện chế phong hỏa pháp chỉ nên mỗi đêm phải luyện chế tối thiểu năm tờ linh hỏa pháp chỉ mới cho nghỉ ngơi.

So với luyện chế pháp chỉ thì Tật Phong Đao dễ luyện hơn nhiều, Lâm Phong vốn thích đao pháp cùng với sự chỉ dạy của lão đầu thì trong vòng vài ngày hắn đã luyện thành tật phong nhất thức.

- Nhanh thật.

Tật Phong Đao nhắm vào tốc độ để thi triển, một khi xuất đao sẽ khiến cho đối thủ không kịp phản ứng, từ đó chiếm được thế thượng phong.

Lâm Phong thu lại đại đao, hướng về phía Hoang Nguyên đi tới, đã đến lúc hắn phục thù.

Bên ngoài hang động Hắc Mộc Thử, Lâm Phong đổ một ít bột trước cửa hang rồi đốt lên, bạch vụ lượn lờ bay vào bên trong.

- Chít… chít…

Một lúc sau, Hắc Mộc Thử từ bên trong hang động bò ra, bộ dáng mơ màng như say rượu, tiếp đó là ánh đao lóe lên, từng đầu Hắc Mộc Thử lần lượt phi thăng.

- Đến rồi.

Lâm Phong nhìn Hắc Mộc Thử cao gần một thước đang lắc lư đi ra, nhìn qua thì giống như bị trúng thuốc, lúc trước hắn đã suýt bị tên này lừa.

Lâm Phong lấy ra một tờ linh hỏa pháp chỉ kích hoạt, hỏa tiễn phá không đâm vào Hắc Mộc Thử.

- Ầm… này gì diễn sâu.

Hắc Mộc Thử chưa kịp phản ứng thì lông đã bị cháy một mảng lớn, một bên mắt cũng bị phỏng, thân thể lảo đảo lui về phía sau.

- Ăn một đao của lão tử.

Lâm Phong chớp thời cơ từ trong bụi phóng ra, đại đao nhắm thẳng vào cổ mà chém.

- Chít…

Hắc Mộc Thử hét lên một tiếng rồi ngã gục xuống, sinh cơ tắt dần theo thời gian.

Lâm Phong cẩn thận kiểm tra vài lần, tên này vô cùng giảo hoạt có khi còn biết giả chết.

- Đúng là chết thật rồi.

- Chít…

Hắn vừa thở phào thì nghe một tiếng kêu từ phía sau, theo bản năng liền nhảy qua một bên, thêm một con hoàng cấp trung giai Hắc Mộc Thử từ trong hang phóng ra.

- Chít chít…

Hắc Mộc Thử phóng tới chỗ Lâm Phong, cặp vuốt sắc như đao vồ tới, Lâm Phong nhảy qua một bên nhưng vai trái vẫn bị thương, tốc độ của hắn không nhanh như Hắc Mộc Thử.

- Ăn một đao của lão tử… keng…

Đại đao bị móng vuốt Hắc Mộc Thử chặn lại, Lâm Phong kích hoạt linh hỏa pháp chỉ, hỏa tiễn bắn thẳng vào bụng của yêu thử, cặp vuốt đã khóa chặt đại đao nên yêu thử không kịp đề phòng cuối cùng bị đánh văng đi.

- Tật Phong nhất thức.

Ánh đao lóe lên, Hắc Mộc Thử đang kêu gào chợt im lặng ngã xuống, Lâm Phong tiện tay thu lấy hai đầu Hắc Mộc Thử rồi xoay người chạy đi, ai mà biết được bên trong hang động còn mấy đầu hoàng thú trung giai.

Lâm Phong vừa đi vừa chữa thương, khi hắn đến truyền tống trận thì bị đệ tử Thiết Sơn Môn ngăn lại.

Hai thanh niên tiến lên kiểm tra Lâm Phong.

- Vết thương của ngươi từ đâu mà có.

- Bị Hắc Mộc Thử đã thương.

- Để ta xem.

Đệ tử Thiết Sơn Môn tiến lên quan sát, đúng là vết thương do yêu thú gây ra, miệng vết thương hoàn toàn không có dao động linh lực.

- Được rồi, đi đi.

Lâm Phong lấy ra một khối hạ phẩm linh thạch đưa cho bọn họ sau đó bước vào truyền tống trận, tình trạng kiểm tra như thế này chỉ mới xảy ra sau khi trận chiến với Huyết Nhãn Lang kết thúc.

Thiết Sơn Môn nữa đường bỏ bạn khiến hơn trăm tán tu bỏ mạng nên gần đây liên tục bị trả thù.

Đầu tiên là đại môn bị tạc máu chó, cửa hàng bị đập phá, đệ tử bị đánh sấp mặt ngay cả truyền tống trận cũng bị cướp linh thạch, tình hình ngày càng căng thẳng.

Ngược lại địa vị của Ảnh Nguyệt Đoàn lên như diều gặp gió, có không ít tán tu bắt đầu gia nhập.

Lâm Phong nhớ lại trận chiến lúc đó, trong lòng vẫn còn hơi lạnh, không nhờ Ảnh Nguyệt Đoàn giúp đỡ không chừng hắn cũng bỏ mạng mất rồi.

- Không biết lão đầu có công pháp chạy trốn không nhỉ?

Tốt nhất nên hỏi mượn lão đầu một bộ thân pháp, sau này có chạy cũng nhanh hơn, nghĩ là làm, Lâm Phong lập tức truyền ý nghĩ vào cổ nhẫn.

- Tiểu tử ngươi tưởng công pháp là rau cải sao? Muốn là có hả?

- Chúng ta thương lượng có được không? Tiền bối có cần tiểu bối làm gì không?

- Ngươi biết ở đâu có mỏ linh thạch không?

Lâm Phong gật đầu.

- Bên trong Thương Vân thành có một mỏ linh thạch nhưng bị Thiết Sơn Môn chiếm mất rồi, nghe nói chủ nhân thật sự của mỏ linh thạch này là Vô Cực Thánh Cung.

- Nếu tiểu tử ngươi đưa lão phu đến đó, lão phu sẽ truyền cho ngươi một bộ thân pháp.

- Hay là chúng ta đổi điều kiện có được không?

- Chỉ cần ngươi đưa lão phu đến chỗ có mỏ linh thạch là được, không cần thiết phải ở Thương Vân Thành.

- Chuyện này…

Chỗ có mỏ linh thạch đều có đại thế lực nắm giữ, nơi duy nhất không có là bên trong Hoang Nguyên, nơi có linh mạch thường có rất nhiều linh dược mà có linh dược thì có yêu thú canh giữ, với tu vi hiện tại của Lâm Phong chỉ sợ chưa bò tới đó thì đã bị yêu thú tha mất.

Giao dịch thất bại, Lâm Phong trở về phòng dưỡng thương, tuy không quá nghiêm trọng nhưng không cẩn thận có thể ảnh hưởng đến gân cốt.

Mấy ngày tiếp theo vì cơ thể bất tiện nên Lâm Phong tập trung học pháp văn, tạm thời để giấc mơ đại hiệp qua một bên.

- Oah ha ha ha ha ha… lão tử đúng là thiên tài…

Lâm Phong nhìn tấm pháp chỉ trên bàn, đây là hoàng cấp trung phẩm pháp chỉ hàng thật giá thật chỉ cần lấy hỏa dương thảo rãi lên sẽ biến thành hoàng cấp thượng phẩm pháp chỉ, uy lực sánh ngang với một đòn của chiến sư nhị cấp.

- Đáng tiếc hỏa dương thảo không thể thăng lên huyền cấp linh dược nếu không lão tử lời to rồi.

Hoàng cấp linh dược chỉ có ảnh hưởng đối với hoàng cấp pháp chỉ, đối với huyền cấp pháp chỉ thì cần phải có huyền cấp linh dược.

Lão đầu bay tới nhìn tờ pháp chỉ trên bàn, khẽ gật đầu.

- Chỉ một tờ hoàng cấp pháp chỉ đã mất gần nữa tháng để học, đúng là hiếm thấy.

- Quá khen… ủa sao nghe giống như lão đang cười ta vậy?

- Thường thì pháp chỉ cách nhau một cấp bậc có độ khó chênh lệch gấp mười lần, tiểu tử ngươi nghĩ cần bao lâu để vẽ một tờ huyền cấp pháp chỉ?

- Chắc là nữa năm… chuyện này sao có thể trách ta, thiên phú của ta nằm ở đao pháp không phải pháp chỉ.

Lâm Phong nhìn tờ pháp chỉ, trong lòng sinh ra chút bội phục mấy tên pháp sư, thứ khó nhai thế này mà cũng nuốt được, không biết bọn chúng ăn kiểu gì?

Lần đầu tiên lúc nào cũng là lần khó khăn nhất, một khi thành thạo thì mọi chuyện vô cùng dễ dàng. Mấy ngày tiếp theo, từng tờ pháp chỉ nối nhau ra lò đến khi tờ thứ mười hoàn thành thì lão đầu cũng cho Lâm Phong nghỉ ngơi.

- Lão đầu, có thể nói cho ta biết lão muốn săn nhiều yêu thú như vậy để làm gì không?

Sau khi tế luyện xong tờ pháp chỉ cuối cùng, Lâm Phong nhịn không được hỏi, hơn ba mươi tờ hoàng cấp trung phẩm linh hỏa pháp chỉ cùng với mười mấy tờ hoàng cấp thượng phẩm phong hỏa pháp chỉ, toàn bộ đều dùng vào kế hoạch săn bắt yêu thú của lão.

- Sau này ngươi sẽ biết.

Lão đầu chỉ bỏ lại một câu rồi biến mất, Lâm Phong thở dài một hơi rồi nhảy lên giường nằm thẳng cẳng, bây giờ phải khôi phục sức lực để ngày mai đi săn đám Hắc Mộc Thử còn lại.

Sáng hôm sau, bên ngoài Hoang Nguyên lại có một thiếu niên đứng trước hang động của Hắc Mộc Thử, hắn đốt một ít bột rồi hiên ngang đứng trước cửa hang chờ đợi.

- Chít… chít…

Một đầu hoàng cấp sơ giai Hắc Mộc Thử vừa ló ra liền bị tiêu diệt, đối với con hàng phê thuốc này thì chỉ cần một đao là xong.