Thiên La

Chương 4: HUYẾT NHÃN LANG





Yêu lang vừa nhìn thấy nhân tộc lập tức phát động tấn công, gần ngàn đầu yêu lang như thác lũ tràn xuống.

- Mau phòng thủ.

Đám người đứng đầu lấy ra mấy chục tờ pháp chỉ kích hoạt, mỗi tờ biến thành một đầu yêu thú xông về phía yêu lang. Đây chính là yêu chỉ, mỗi lần kích hoạt sẽ biến thành yêu thú trong một khoảng thời gian.

- Xông lên.

Mấy trăm tu sĩ cùng lúc cầm binh khí xông vào trận chiến, yêu thú và nhân tộc vốn không đội trời chung, chỉ cần gặp nhau là đổ máu.

Một tên chiến sư nhị cấp vừa chém gục một đầu Huyết Nhãn Lang nhưng chưa kịp thu vào túi trữ vật thì bị một đầu yêu lang khác cắn trúng.

Thêm một tên tu sĩ kích hoạt hắc sắc pháp chỉ, linh lực hóa thành một đám hắc vụ cuốn lấy Huyết Nhãn Lang khiến nó bất tỉnh nhân sự nhưng chưa kịp thu vào thì yêu lang đã bị một tên nào đó nhanh tay cướp mất.

- Đệch.

Lâm Phong lủi thủi đi phía sau, mục tiêu của hắn là đầu yêu lang nhỏ nhất bị tách khỏi vòng chiến, trong tay đã nắm sẵn một tấm pháp chỉ.

- Phá.

Hỏa tiễn phá không bay đi, yêu lang chưa kịp phản ứng thì một phần cơ thể đã bị đốt cháy, Lâm Phong lập tức thu yêu lang vào túi trữ vật, quá trình vô cùng thành thạo, ánh mắt tiếp tục tìm một tiêu kế tiếp.

- Ngáo…

Lúc này đầu Huyết Nhãn Lang lớn nhất đã bắt đầu tham chiến, nó giơ chân đánh vỡ một tấm pháp thuẫn sau đó lao thẳng vào đám chiến sư tam cấp.

- Là huyền thú đỉnh phong, tiêu diệt lang vương trước.

Thiết Sơn Môn và Ảnh Nguyệt Đoàn Đoàn cùng vây đánh lang vương, chỉ cần bắt được tên này thì đám yêu lang sẽ như rắn mất đầu.

Thiếu chủ Thiết Sơn Môn lấy ra một tấm hỏa chỉ kích hoạt, hỏa cầu bay tới chỗ lang vương rồi nổ tung, mấy đầu Huyết Nhãn Lang ở gần lang vương đều bị đốt cháy, không chết cũng trọng thương, chỉ có lang vương là gần như không sao, trừ một đám lông đang bốc cháy.

- Ngáo… ngao…

Đúng lúc này, vô số tiếng kêu từ bên dưới chân núi truyền đến, đại địa chấn động từng cơn.

- Động đất hả?

- Không phải, đó là bọn yêu lang đang đi lên.

Mấy trăm tu sĩ nhìn về phía xa, nơi đó có khói bụi mù mịt nhưng bọn họ vẫn thấy được mấy ngàn đầu yêu lang đang xông tới phía này.

- Đám yêu lang này ăn gì mà lớn dữ vậy?

Một thanh niên chỉ mấy đầu yêu lang chạy phía trước, kích thước to gần gấp đôi yêu lang thông thường, mỗi lần dặm chân là làm cho mặt đất rung chuyển.

Lâm Phong lần đầu nhìn thấy cảnh tượng hoành tráng như vậy, không biết phải nói là mai mắn hay là xui xẻo nữa.

- Lão đầu, bây giờ làm sao đây?

- Không phải tiểu tử ngươi rất rành đường sao, chạy đi, chạy ngay đi, trước khi mọi điều tồi tệ hơn.

Lâm Phong nhìn xung quanh, trước sau đều có yêu lang, làm gì còn đường để chạy.

Đúng lúc này một giọng nói hùng hồn vang lên.

- Các vị đạo hữu đừng hoảng sợ, ta có một tấm pháp chỉ phòng ngự huyền cấp thượng phẩm, chỉ cần các vị hợp lực kích hoạt thì chúng ta sẽ an toàn rời khỏi đây.

Người lên tiếng là thiếu chủ Thiết Sơn Môn, trên tay hắn cầm một tấm hoàng kim pháp chỉ lấp lánh, bên trên hiện rõ nhị văn.

- Các vị mau chóng hành động, nếu để yêu lang áp sát thì không còn cơ hội.

Đám tán tu lập tức chạy tới chỗ Thiết Sơn Môn cùng truyền linh lực vào kích hoạt pháp chỉ, hoàng kim pháp chỉ lóe lên rồi biến thành một cái kim chung to lớn bao phủ gần trăm tên tu sĩ vào bên trong.

Một bên khác, đám người Ảnh Nguyệt Đoàn Đoàn cũng lấy ra một tấm pháp chỉ kích hoạt, lam sắc cự thuẫn xuất hiện che trước mặt tu sĩ.

- Xông ra.

Lâm Phong chạy tới đứng phía sau pháp thuẫn, so với Thiết Sơn Môn thì Ảnh Nguyệt Đoàn Đoàn đáng tin hơn nhiều.

- Ngao…

Lang vương rống to một tiếng, hai vuốt của nó vồ thẳng vào hoàng kim đại chung nhưng bị một tên dùng linh chỉ chặn lại, đám người Thiết Sơn Môn được thế lao nhanh ra ngoài.

Bên kia chiến tuyến, một đám yêu lang huyền cấp vây đánh Ảnh Nguyệt Đoàn Đoàn, pháp thuẫn chỉ che được phía trước còn những phương hướng khác đều gặp phải công kích.

- Đạo hữu có pháp chỉ đứng bên trong, đạo hữu sử dụng binh khí đứng bên ngoài, chuẩn bị phòng thủ.

Lâm Phong lấy ra mấy tờ pháp chỉ rồi chui vào bên trong, trùng hợp là vị trí của hắn kế bên hồng y mỹ nữ, con hắc mã của nàng không biết đã chạy đi đâu, bây giờ chỉ còn lại thanh ngọc kiếm và mấy tấm pháp chỉ trên tay.

- Tiểu tử, điểm yếu của Huyết Nhãn Lang nằm bên dưới cổ, trong lúc chiến đấu đừng nhìn vào yêu nhãn.

- Ta hiểu rồi, đa tạ.

Ảnh Nguyệt Đoàn Đoàn vừa đánh vừa lui, tuy có pháp thuẫn bảo vệ nhưng lạc vào vòng vây của mấy ngàn đầu Huyết Nhãn Lang cũng không phải chuyện đùa.

- Phá…

Lâm Phong kích phát hỏa tiễn đánh lui một đầu huyền cấp yêu lang đang phóng tới làm cho đám lông dưới cổ nó bị đốt trụi, mùi thịt nướng nhàn nhạt truyền đến.

Yêu lang vừa rơi xuống liền bị một thanh đại đao chém chết, người ra tay là một đại hán cao, to, đen nhám.

Đại hán tán thưởng nhìn Lâm Phong.

- Tiểu huynh đệ, làm tốt lắm.

- Nhớ chia cho ta đó.

Lâm Phong không biết tên kia có nghe không vì hắn chưa dứt lời thì đối phương đã tiếp tục xông vào giết yêu lang.

Lúc này đám yêu lang đã chia làm hai đàn, một bên tấn công Thiết Sơn Môn, bên còn lại tấn công Ảnh Nguyệt Đoàn Đoàn, nhìn sơ qua thì thấy bên Thiết Sơn Môn nhộn nhịp hơn vì bên đó nhiều tu sĩ hơn.

Đối với yêu thú chuyên dùng dạ dày để tu luyện thì tu sĩ chẳng khác gì linh đan diệu dược, một tên tam cấp tu sĩ có giá trị ngang với một gốc huyền cấp linh dược hạ phẩm.

- ẦM…

- Tự bạo hả?

Hoàng kim cự chung bên Thiết Sơn Môn đột nhiên nổ tung, một con hỏa ngưu không biết từ đâu xuất hiện mang theo mấy chục tên đệ tử Thiết Sơn Môn chạy đi bỏ lại một đám tán tu ngơ ngác nhìn.

- Ngao…

- Chạy mau…

- Cứu mạng…

Đại chung mất đi, đám tu sĩ còn lại không phải là đối thủ của yêu lang chỉ biết kêu gào trong tuyệt vọng, từng tên lần lượt trở thành thức ăn cho yêu thú.

- Đúng là một đám tàn nhẫn.

Đến lúc này nhiều người đã nhận ra mục đích của Thiết Sơn Môn là mượn sức lực của tán tu để thoát đi, khi bọn chúng đã đạt được thì qua cầu rút ván.

- Không ổn, đám yêu lang kia sắp chuyển hướng qua chỗ chúng ta.

Bây giờ chỉ còn lại Ảnh Nguyệt Đoàn Đoàn tất nhiên sẽ thành mục tiêu công kích của Huyết Nhãn Lang.

- Mau đi qua bên phải, ở đó có một đường tắt xuống núi.

Đám tu sĩ nhìn qua bên phải đúng là có một con đường nhỏ khó thấy, Lâm Phong dự tính lúc đi ngang qua đó sẽ theo đường tắc bỏ trốn nhưng tình thế thay đổi, một mình hắn xông ra nhất định sẽ bỏ mạng.

Con đường nhỏ giống như một khe núi, hai bên là vách đá dựng đứng khó để trèo lên, hơn trăm tu sĩ dựa vào địa hình có thể tạm thời cắt đuôi yêu lang.

Khe núi chỉ dài hơn vài dặm nối thẳng xuống chân núi, đám yêu lang tuy không cách nào tấn công nhưng vẫn bám theo phía sau, đến khi rời khỏi khe núi thì bọn chúng có thể tha hồ truy đuổi.

- Nhanh lên, bọn yêu lang hình như muốn chặn đầu chúng ta.

- Khôn như chó.

Một thanh niên nhìn mấy chục đầu yêu lang xuất hiện phía trước lối ra khe núi liền đoán được ý đồ của bọn chúng, cả bọn nhanh chóng tăng tốc đến lối ra thì như ong vỡ tổ, đường ai người đó chạy.

Lâm Phong vẫn bám theo phía sau Ảnh Nguyệt Đoàn, với tu vi của hắn dù có thêm hành phong pháp chỉ thì tốc độ cũng không bằng huyền cấp yêu lang.

- Các vị đạo hữu, tại hạ biết gần đây có một cái hồ lớn, chỉ cần tới được nơi đó thì sẽ cắt đuôi được Huyết Nhãn Lang.

Tên đại hán kinh ngạc nhìn Lâm Phong.

- Tiểu huynh đệ vẫn chưa chết sao?

- Hả?

Lâm Phong đần mặt, hắn mất một lúc mới tỉnh ngộ.

- Tiểu đệ hình như vẫn còn sống.

- Ha ha… một tên tu sĩ nhất cấp đỉnh phong có thể chạy thoát khỏi đám yêu lang, tiểu huynh đệ đúng là có bản lĩnh.

- Chuyện đó chúng ta nói sau, trước tiên nên đi tới cái hồ kia.

Thanh niên dẫn đầu gật đầu đồng ý.

- Ta nghe nói gần đây có một cái hồ lớn nhưng không biết đường tới đó.

- Các vị yên tâm, tại hạ rất rành khu này chỉ cần chạy về phía trước vài dặm sau đó rẽ phải năm dặm, rẽ trái ba dặm rồi chạy thêm một lúc thì rẽ phải là tới nơi.

- Mau đi thôi.

Thanh niên dẫn đầu cùng mười mấy tên tam cấp chiến sư chặn ở phía sau, tu sĩ có tu vi yếu hơn đứng ở phía trước dùng pháp chỉ yểm hộ.

Mấy ngàn Huyết Nhãn Lang từ trên núi tràn xuống tản ra tứ phía truy sát tu sĩ, đám người Ảnh Nguyệt Đoàn bị mấy trăm yêu lang đuổi theo, trong đó có đến mấy chục huyền cấp yêu lang, lực lượng hai bên hoàn toàn không cân sức.

Lâm Phong chạy được một lúc lại nốc một bình hồi khí tàn, hôm nay hắn đã dùng đến bình thứ ba rồi.

- Biết trước thế này thì đến nhà Hắc Mộc Thử đàm đạo cho khỏe.

Chuyến này đúng là lỗ vốn, chỉ săn được một đầu nhị cấp yêu lang mà cái mạng nhỏ cũng suýt mất luôn.

- Linh hỏa pháp chỉ… phá.

Huyền cấp Huyết Nhãn Lang vừa rơi xuống, tên đại hán kia như chờ sẵn liền lao tới chém chết yêu lang sẵn tiện giơ ngón cái với Lâm Phong.

- Ngao…

- Phía trước có hồ nước, mau nhảy vào.

Hơn trăm tu sĩ nhìn thấy hồ nước rộng đến mấy chục dặm liền hưng phấn nhảy xuống, chỉ cần xuống nước thì đám yêu lang kia không phải là đối thủ của bọn họ.

Khả năng thủy chiến của Huyết Nhãn Lang kém xa tu sĩ, trong lúc bơi lội tu sĩ có thể dùng bảo vật, pháp chỉ để tấn công, ngược lại yêu lang chỉ có thể dùng võ mồm để chiến đấu vì tứ chi của bọn chúng phải dùng để bơi lội.

Lâm Phong chuẩn bị nhảy xuống hồ thì giọng nói của lão đầu truyền đến.

- Tiểu tử, có hai tin tốt và một tin xấu, ngươi muốn nghe tin nào trước.

- Đương nhiên là tin tốt.

Giờ mà còn nghe tin xấu thì chẳng còn sức mà chạy.

- Thứ nhất, đám Huyết Nhãn Lang sẽ không dám xuống hồ, thứ hai là dưới hồ có vài gốc linh dược, có gốc đạt đến huyền cấp.

Linh dược thông thường chia làm tứ cấp là thiên, địa, huyền, hoàng. Một gốc linh dược huyền cấp có giá trị gần ngang với một đầu huyền cấp yêu thú.

- Thật hả?

- Chắc chắn.

- Vậy tin xấu là gì?

- Bên cạnh gốc linh dược có một thú huyền thú canh giữ.

- ÉO…

Xuống nước đánh nhau với thủy yêu còn không bằng lên bờ liều chết với đám yêu lang kia, lần này nguy to rồi.

- Tiểu tử có muốn lão phu giúp không?

Hai mắt Lâm Phong sáng rực.

- Tiền bối có cao kiến gì sao?

- Lão phu có thể thả ra chút uy áp của tu sĩ thất cấp, đảm bảo đầu yêu thú kia ngoan ngoãn nằm im dưới hồ.

- Vậy làm phiền tiền bối.

- Sau này tiểu tử ngươi phải đưa lão phu đến khe nứt nhìn một lần.

Lâm Phong lập tức gật đầu, chuyện sau này để sau này tính, bây giờ cần phải giữ mạng cái đã.

- Quyết định như vậy.

Sau khi xác định mọi thứ an toàn, Lâm Phong tung người làm một cú nhảy thật soái vào trong hồ nước, lúc hắn trồi lên thì thấy đám yêu lang vẫn đứng trên bờ, không con nào có ý định xuống hồ tắm chung.

- Hoan hô…

- Chúng ta thoát nạn rồi…

- Mẹ ơi con sống rồi…

Hơn trăm tu sĩ lúc đầu còn không tới ba mươi người, tuy đã an toàn thoát thân nhưng vẫn tổn thất thảm trọng.

Mọi người hướng bên kia bờ hồ bơi tới, đám yêu lang chỉ biết đứng nhìn, cho dù bọn chúng có chạy qua thì cũng muộn mất.

Lâm Phong vẫn đi theo sau Ảnh Nguyệt Đoàn, lỡ như có bị đám yêu lang đuổi kịp thì vẫn còn cơ hội thoát thân.

- Tiểu huynh đệ, lần này Hổ ca phải nói một tiếng đa tạ với ngươi, đoàn trưởng thấy ta nói có đúng không?

Lưu Khôi gật đầu.

- Đúng thật là phải đa tạ vị huynh đệ này, không biết huynh đệ xưng hô thế nào?

- Tiểu đệ Lâm Phong là tán tu Thương Vân Thành.

- Sau này có phiền phức gì thì có thể đến Ảnh Nguyệt Đoàn tìm chúng ta.

Lâm Phong không ngờ còn có loại chuyện tốt thế này, Ảnh Nguyệt Đoàn là thế lực tán tu lớn nhất Thương Vân thành nếu ôm đùi được vị đại ca này thì hắn có thể tung hoành ngang dọc trong thành.

- Vậy tiểu đệ xin đa tạ.

Lý Thành Hổ đi tới bên cạnh vỗ vai Lâm Phong.

- Lâm Phong, có muốn gia nhập Ảnh Nguyệt Đoàn không?

- Chuyện này… tiểu đệ làm tán tu đã quen, tạm thời không có ý định gia nhập thế lực.

- Ta nói ngươi biết, gia nhập Ảnh Nguyệt Đoàn có rất nhiều thứ tốt, đầu tiên là có mỹ nữ ngắm mỗi ngày…

Lâm Phong nhìn theo hướng Hổ ca chỉ, đó là hồng y mỹ nữ hắn đã gặp lúc trước, y phục của nàng đã khô nhưng mái tóc vẫn ướt, từng giọt nước rơi lên hồng y tạo nên vẻ đẹp động lòng.

Lý Thành Hổ cười đắc ý.

- Thế nào, đẹp lắm đúng không?

- Quá xá đẹp.

- Có muốn đổi ý không?

Lâm Phong nhìn mỹ nữ thêm vài lần, cuối cùng lắc đầu.

- Đệ vẫn thích làm tán tu.

- Được rồi.

Lý Thành Hổ lấy ra một con Huyết Nhãn Lang đưa cho Lâm Phong.

- Đệ giúp ta giết hai con yêu lang bây giờ đệ một con, ta một con, không có vấn đề gì chứ?

- Vậy thì ngại quá…

Lâm Phong ngoài miệng từ chối nhưng vẫn không quên thu yêu lang vào túi trữ vật, một con huyền cấp yêu lang đã muốn lấp đầy cái

túi nhỏ của hắn.

- Xem ra phải đổi túi trữ vật rồi.

Trong lúc Lâm Phong gặp vấn đề về cái túi trữ vật của mình thì một thanh niên anh tuấn không biết từ đâu xuất hiện.

- Lý Thành Hổ, đây là chiến lợi phẩm của Ảnh Nguyệt Đoàn sao có thể tặng cho hắn.

- Yêu lang là ta giết, muốn tặng cho ai liên quan gì tới ngươi.

- Ngươi…

Lưu Khôi đoàn trưởng đứng ra hòa giải.

- Theo lời của Thành Hổ thì Lâm huynh đệ cũng có công, Thành Hổ làm như vậy cũng không vi phạm quy tắc.

- Nhưng đó làm huyền cấp yêu lang.

- Ta cũng đồng ý với Thành Hổ.

Giọng nói dịu dàng truyền đến, hồng y nữ tử xuất hiện bên cạnh đám người.

- Lần này Lâm đạo hữu giúp chúng ta thoát nạn cũng là có công với Ảnh Nguyệt Đoàn.

Tần Vĩ nhìn thấy hồng y nữ tử, vẻ mặt trở nên do dự.

- Nếu Liễu tỷ đã lên tiếng vậy thì đệ cũng không có ý kiến.

- Như vậy chuyện này đến đây là kết thúc.

Mọi người tiếp tục lên đường, Lý Thành Hổ đi cùng Lâm Phong cười nói vui vẻ như huynh đệ lâu năm gặp lại.

- Lý huynh, vị Liễu tỷ lúc nãy là ai thế, ta thấy Tần Vĩ rất sợ nàng ta.

- Nàng gọi là Liễu Huân Vũ cũng là đệ nhất mỹ nhân trong Ảnh Nguyệt Đoàn chúng ta, tên Tần Vĩ kia là một trong số mấy trăm huynh đệ theo đuổi nàng.

- Nhiều vậy á.

- Đúng vậy, ta nói cho đệ biết một tin tuyệt mật, một phần ba huynh đệ gia nhập Ảnh Nguyệt Đoàn là vì nàng.

Lâm Phong nhìn mỹ nhân phía trước, đúng là tài mạo song toàn, mỹ nhân hiếm thấy, xinh như vậy thì nhiều người tranh giành cũng là chuyện đương nhiên.