Ninh Bính Vũ liếc cô một cái đầy chán nản: "Em đúng là mặt dày. Nếu đã muốn giúp nhà họ Ninh kiếm tiền, thì sao không đi tìm ông nội với Bác Cả? Họ chắc chắn sẽ rất sẵn lòng đầu tư cho em."
Ninh Viên hừ lạnh một tiếng: "Thôi đi, nhận tiền của người ta thì phải nghe lời người ta, em không muốn bị họ nắm thóp!"
Ninh Bính Vũ cười lạnh, ánh mắt sau tròng kính sắc bén như dao: "Thế sao em không nghĩ rằng vay tiền của anh cũng là bị nắm thóp? Còn dám mạnh miệng thế này?"
Ninh Viên thản nhiên giơ tay: "Sao giống nhau được? Anh là anh ruột của em! Quan hệ của chúng ta là gì? Là tình thân gắn kết, là đối tác ăn ý, là chiến hữu đồng cam cộng khổ! Em đang ủng hộ anh, hiểu chưa?"
Ninh Bính Vũ khẽ đẩy gọng kính vàng của mình, khóe môi nhếch lên một nụ cười giễu cợt: "Ha, hôm nay tôi rốt cuộc cũng hiểu thế nào gọi là mặt dày vô sỉ, thưa Ninh Thất tiểu thư."
Ninh Viên lười tranh cãi với anh ta, mất kiên nhẫn giục: "Thôi thôi, đừng nói nhảm nữa. Rốt cuộc anh định cho bao nhiêu, nói thẳng một câu đi!"
Ninh Bính Vũ liếc cô một cái, lạnh nhạt đáp: "Hai triệu, vay không lãi suất, nhưng anh muốn 10% lợi nhuận từ dự án."
"Phụt -- " Ninh Viên suýt chút nữa phun ngụm nước vừa uống ra!
Cô tức đến bật cười, chỉ vào mặt Ninh Bính Vũ: "Anh có còn biết xấu hổ không hả? Trước đây ở dự án Tiêm Sa Chủy, anh chỉ chia cho em có 1% lợi nhuận thôi!"
Càng nghĩ càng tức, giọng cô cao hẳn lên: "Bây giờ vốn đầu tư của anh từ 6 triệu rút xuống còn 2 triệu, mà vẫn dám mở miệng đòi 10% lợi nhuận ?! Sao anh không đi cướp luôn đi ?! "
Trước đó rõ ràng nói là đầu tư 6 triệu, đổi lấy 10% lợi nhuận!
Ninh Bính Vũ thản nhiên uống một ngụm cà phê, giọng điệu lãnh đạm: "1% đó chỉ là để em giúp anh giành được dự án Tiêm Sa Chủy, thực tế em có bỏ ra đồng nào đâu. Nhưng lần này, anh bỏ tiền that sự. Nen, em co muốn đầu tư hay không?"
Ninh Viên nghiến răng, giơ năm ngón tay lên: "Muốn! Nhưng anh chỉ được lấy 5% lợi nhuận!"
Ninh Bính Vũ thản nhiên, thậm chí không buồn ngẩng đầu: "Thấp nhất 9%."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ninh Viên: "6%! Nếu không em thật sự đi ủng hộ Chị Cả đấy!"
Ánh mắt Ninh Bính Vũ lóe lên một tia sắc lạnh sau tròng kính: "8%, không bớt thêm."
"Nhiều quá! 6.5%! Chỉ có thể là 6.5%!"
"7%, muốn hay không thì tùy em. Không muốn thì mời đi thẳng ra cửa."
Ninh Viên nhìn anh ta mặt dày không thèm d.a.o động, hít sâu một hơi, cố gắng kiềm chế ý muốn đ.ấ.m cho anh ta một trận.
Cô nghiến răng nghiến lợi, từ kẽ răng rít ra hai chữ: "Thành giao! Đồ gian thương! Em sẽ đi mec me!"
Cô siết chặt nắm tay, chỉ hận không thể bóp c.h.ế.t tên gian thương này!
Nhưng mà ... ai bảo cô đang thiếu tiền chứ?
Ninh Bình Vũ không buồn ngẩng đầu, tiếp tục uống cà phê: "Anh còn đang phải vay tiền bên ngoài để duy trì dự án Tiêm Sa Chủy, có thể rút ra 2 triệu cho em đã là nề mặt dự án này có sự hợp tác từ nội địa và cũng vì mẹ thôi, đừng có không biết điều."
Vân Vũ
Ninh Viên trợn mắt lườm anh ta, cầm túi xách đứng dậy định đi.
Bỗng nhiên, Ninh Bình Vũ thản nhiên nói thêm một câu: "À, mẹ cũng lấy tiền ra để giúp anh duy trì dự án Tiêm Sa Chủy rồi. Trong tay bà ấy cũng chẳng còn mấy đâu, em đừng nghĩ đến chuyện vay tiền của mẹ, chắc chắn không được bao nhiêu đâu."
Ninh Viên sững lại giữa chừng, sau đó đột ngột quay đầu, lao thẳng về phía Ninh Bình Vũ, một tay túm chặt cổ áo anh ta!