Thập Niên 70: Quân Tẩu Trùng Sinh Mang Theo Không Gian Làm Giàu

Chương 720: Người Em Họ Của Ngụy Hải Thắng? Phần Hai ---



Lén lút kéo vạt áo Kim Hồng Anh, cô ấy khẽ hạ giọng: “Bác gái hai, chúng ta cứ về thôi.”

Trên thực tế, Ngụy Trúc Hạ bị lừa đến đây. Bác gái hai của cô ấy nói ở đây có nhà xưởng lớn, đang tuyển số lượng lớn công nhân nữ, ngay cả chị dâu Tam Ni cũng đã vào làm trong xưởng, bảo cô ấy tới thử xem sao.

Nghe nói có thể vào nhà xưởng, Ngụy Trúc Hạ bán tín bán nghi, nhưng không chịu nổi cha cô cứ một mực tin tưởng và muốn cô đến đây.

Thế nhưng, đợi khi cô đặt chân đến khu quân đội này rồi, Ngụy Trúc Hạ mới vỡ lẽ bác gái hai của mình có ý đồ gì.

Nói là tìm công việc cho cô chỉ là giả, hóa ra bà ta muốn gả cô cho một quan quân, làm mẹ kế của bốn đứa trẻ.

Vậy là mọi chuyện chợt sáng tỏ.

Rõ ràng bà ta vẫn luôn đối đầu với mẹ mình, sao có thể có lòng tốt đến vậy mà tìm công việc cho mình?

Kim Hồng Anh chẳng qua chỉ muốn xem trò cười của cô mà thôi!

Mấy ngày trước đó, Ngụy Trúc Hạ đã bày tỏ ý muốn về quê, nhưng Kim Hồng Anh không đồng ý, Ngụy Hải Thắng cũng ở bên cạnh khuyên nhủ.

Hai người hứa hẹn chắc chắn có thể tìm được công việc cho cô, lúc này Ngụy Trúc Hạ mới chịu ở lại.

Hôm nay tới tìm chị dâu Tô đây cũng là chủ ý của Kim Hồng Anh, nói là để cô học hỏi chị dâu này chút ít, biết đâu đấy có thể vào nhà xưởng.

Ngụy Trúc Hạ nửa tin nửa ngờ theo bà ta tới, nào ngờ Kim Hồng Anh lại vẫn tỉnh bơ nói dối không chớp mắt.

Tuy cô thật sự có trình độ văn hóa cấp hai, nhưng chưa bao giờ tham gia bất cứ kỳ thi đại học nào cả, sao bà ta có thể lừa gạt người khác như vậy?

Tô Nhiễm Nhiễm nhìn người đồng chí nữ có vẻ ngoài hoàn toàn khác biệt với Kim Hồng Anh, trên mặt thoáng hiện vẻ tò mò.

Thế nhưng cũng chỉ là tò mò mà thôi, không có nghĩa là cô ấy thích xen vào chuyện của người khác.

Kim Hồng Anh bị từ chối, sắc mặt hơi khó coi, nhưng kiêng nể Thẩm Hạ có mặt ở đây, bà ta không thể nói ra những lời khó nghe.

Cố nén vẻ không vui trong lòng, bà ta lại mỉm cười tiếp tục nói:

“Chị dâu Tô à, Trúc Hạ nhà chúng tôi thông minh lanh lợi bậc nhất, chỉ là thiếu cơ hội mà thôi. Thím nghe nói mỗi cuối tuần cháu về nhà, chỉ cần cháu chịu khó bỏ chút thời gian, biết đâu Trúc Hạ nhà thím cũng có thể thi đỗ đại học…”

Thấy bà ta càng nói càng thái quá, mặt Ngụy Trúc Hạ đỏ bừng lên vì ngượng, cuối cùng thật sự không nhịn nổi nữa, cô ấy nghẹn ngào ngắt lời bà ta nói!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Bác gái hai! Bác đừng nói nữa!”

Gà Mái Leo Núi

Cô tự biết sức mình, căn bản không có ý định tham gia bất cứ kỳ thi đại học nào.

Nếu sau này chuyện này bị vạch trần, cô còn mặt mũi nào mà nhìn ai nữa?

Kim Hồng Anh bị ngắt lời, sắc mặt không được vui.

“Con nhóc này, sao cháu lại không biết điều như thế, chị dâu Tô đây rất giỏi giang, nếu cháu có thể học được chút bản lĩnh của cô ấy, chỉ sợ cháu nằm mơ cũng phải bật cười.”

Vừa nói, bà ta vừa âm thầm nháy mắt ra hiệu cho Ngụy Trúc Hạ, ý bảo cô đừng gây thêm rắc rối.

Nhưng Ngụy Trúc Hạ không tin vào mấy trò mèo của bà ta.

“Chị dâu Tô, thật sự ngại quá, bác gái hai của cháu có lẽ đã hiểu lầm, cháu tạm thời chưa có ý định thi đại học, cháu không làm phiền mọi người nữa.”

Ngụy Trúc Hạ vội vàng nói lời xin lỗi với Tô Nhiễm Nhiễm rồi quay người bước đi.

Người trong cuộc đã đi mất, Tô Nhiễm Nhiễm cũng chẳng có ý định giúp đỡ gì, cuối cùng Kim Hồng Anh đành chịu, chỉ có thể hậm hực bỏ về.

Hai người tới nhanh đi cũng nhanh, Tô Nhiễm Nhiễm hoàn toàn không hiểu, căn bản không biết Kim Hồng Anh đang bày trò gì.

Mấy ngày trước Vương Xuân Muội đã tới khu đại viện, nhưng vì cô ấy còn lạ lẫm với mọi người nơi đây, bởi vậy không biết đã xảy ra chuyện gì.

Mọi người cũng chẳng còn bận tâm đến chuyện của Kim Hồng Anh nữa.

Sau khi ăn cơm tối xong, Tô Nhiễm Nhiễm nấu nước nóng, rửa mặt mũi cho hai đứa nhỏ sạch sẽ, rồi đưa lên giường đất.

Nhưng hai đứa bé đã lâu không được về khu đại viện, vừa lên giường đất cả hai đứa đều hăng say chơi đùa, nào chịu đi ngủ?

“Đứng lại! Không được nhúc nhích!”

Tiểu Chiêu Chiêu cầm lấy khẩu s.ú.n.g gỗ của mình, nhắm ngay Tiểu Diên Diên hét lớn!

Tiểu Diên Diên cũng rất biết hợp tác, hai tay giơ cao quá đầu, ngoan ngoãn giơ cờ trắng.

Tiểu Chiêu Chiêu gật đầu hài lòng, cầm s.ú.n.g tiến lại gần: “Giao s.ú.n.g ra đây, ta sẽ tha cho anh một mạng!”