Tận Thế Zombie Tôi Thức Tỉnh Dị Năng

Chương 88: Tiếng Gầm Từ Thượng Nguồn



Chương 88: Tiếng Gầm Từ Thượng Nguồn

Một tuần trôi qua trong không khí lao động khẩn trương. Những mầm lúa đầu tiên đã nhú lên, xanh tốt. Tây Đô đã thực sự trở thành một pháo đài tự chủ.
Nhưng kẻ thù không bao giờ ngủ yên.
Họ đã làm rung chuyển cả miền Tây. Họ đã tiêu diệt Ba Cụt. Họ đã chiếm lấy Cần Thơ. Tiếng động này, đã đánh thức những kẻ săn mồi khác.
Trong phòng chỉ huy, Vy đang theo dõi các tần số vô tuyến. Đột nhiên, một tín hiệu khẩn cấp, được mã hóa theo chuẩn quân sự cũ của Đại tá Long, vang lên.
Nó không đến từ Vàm Cống. Nó đến từ phía Bắc, từ Tiền Giang. Từ Tiền Đồn Thần Nông.
"Đại tá!" Vy hét lên. "Thần Nông cầu cứu! Họ đang bị tấn công!"
Một đoạn âm thanh hỗn loạn vang lên. Tiếng súng, tiếng nổ, và một giọng nói quen thuộc của người chỉ huy ở đó. "...Bị tấn công... quy mô lớn... Chúng không phải xác sống! Chúng là... một đội quân... từ Sài Gòn... Lặp lại, Lãnh chúa Sài Gòn... Chúng quá mạnh...!"
Tín hiệu tắt ngúm.
Sự im lặng bao trùm cả phòng họp.
Tuấn và Cường 'Hỏa Long' nhìn nhau. Họ đã dọn dẹp miền Tây. Nhưng họ đã quên mất, cái địa ngục mà họ đã trốn thoát, Sài Gòn, vẫn còn ở đó.
Và giờ đây, tiếng gầm từ thượng nguồn đã vọng tới. Một Lãnh chúa mới, kẻ đã thống trị được Sài Gòn, giờ đây muốn nuốt chửng cả miền Nam.
"Tập hợp Quân đoàn Tiền Phong," Đại tá Long ra lệnh, giọng nói lạnh như thép. "Chúng ta vừa mới gieo mầm. Giờ là lúc... nhổ cỏ dại."
Cuộc chiến để bảo vệ thành quả, để bảo vệ những mầm xanh, đã bắt đầu. Lần này, họ không phải là những kẻ chạy trốn. Họ là những người bảo vệ.