Tận Thế Zombie Tôi Thức Tỉnh Dị Năng

Chương 27: Hai Mũi Giáp Công



Chương 27: Hai Mũi Giáp Công

9 giờ 05 phút sáng, ngày 14 tháng 10 năm 2025.

Bầu không khí trong phòng chỉ huy của căn cứ Hy Vọng đã chuyển từ căm phẫn sang một sự tập trung cao độ. Lời nói của Tuấn đã dập tắt mọi cuộc tranh cãi. Giờ đây, chỉ còn một câu hỏi duy nhất: Đánh như thế nào?
"Chúng ta không thể tấn công trực diện," Tuấn nói, tay di chuyển trên tấm bản đồ Bình Chánh. "Khu chợ đầu mối đó địa hình phức tạp, dễ thủ khó công. Đánh vào đó, chúng ta sẽ sa lầy."
Anh chỉ vào một khu công nghiệp bỏ hoang cách căn cứ của Bầy Sói khoảng năm cây số. "Chúng ta sẽ dùng kế 'Dẫn hổ về rừng'."
Cả phòng họp im lặng lắng nghe.
"Bầy Sói kiêu ngạo và hiếu chiến," Tuấn phân tích. "Chúng sẽ không thể ngồi yên nếu có một mối đe dọa xuất hiện gần lãnh địa của chúng. Kế hoạch của chúng ta sẽ có hai mũi giáp công."
* Mũi thứ nhất - 'Cái Búa': Do đội Hỏa Long của Cường chỉ huy, cùng với lực lượng vũ trang chủ lực của Hy Vọng. Nhiệm vụ của họ không phải là tấn công căn cứ địch, mà là tiến đến khu công nghiệp này, tạo ra tiếng động và sự hỗn loạn lớn nhất có thể. Mục đích là để dụ con hổ, tức lực lượng chủ lực của Bầy Sói, ra khỏi hang.
* Mũi thứ hai - 'Mũi Dao': Do đội Bình Minh của Tuấn, cùng một nhóm trinh sát tinh nhuệ, thực hiện. Trong lúc chủ lực của địch bị kéo đi, họ sẽ đột nhập vào khu chợ đầu mối, lúc này đã suy yếu về phòng thủ. Nhiệm vụ của họ không phải là chiếm đóng, mà là giải cứu và vũ trang cho những người bị bắt làm nô lệ, tạo ra một cuộc nổi loạn từ bên trong.
"Khi Bầy Sói nhận ra mình trúng kế và quay về," Tuấn kết luận, "chúng sẽ phải đối mặt với đội quân của chúng ta ở bên ngoài, và một cuộc nổi dậy ở bên trong. Chúng sẽ bị kẹp lại và tiêu diệt."
Đó là một kế hoạch táo bạo, phức tạp, nhưng lại vô cùng hợp lý. Ngay cả Cường, sau một hồi suy nghĩ, cũng phải gật đầu. "Được! Việc gây ồn ào, cứ để cho Hỏa Long!"
Đại tá Long nhìn Tuấn với ánh mắt đầy thán phục. Ông không chỉ thấy một Người Thức Tỉnh mạnh mẽ, mà còn thấy bóng dáng của một nhà chiến lược quân sự tài ba.
"Toàn bộ căn cứ, chuẩn bị hành động!" ông ra lệnh.
"Lò Rèn" của Tuấn hoạt động hết công suất. Anh không chế tạo vũ khí phức tạp, mà là hàng trăm con dao găm đơn giản, những chiếc xà beng được mài nhọn. Đó là vũ khí dành cho những người nô lệ.
Một ngày sau, dưới sự che phủ của màn đêm, hai đạo quân của Hy Vọng lặng lẽ rời khỏi căn cứ.