Dưới sự che phủ của bóng chiều, chiến dịch "Tĩnh Lặng" bắt đầu. Khoa di chuyển như một con mèo, dễ dàng leo lên mái của khu nhà kho, rồi ra hiệu vị trí của mục tiêu. Ở bên dưới, Tuấn nhắm mắt lại. Hàng trăm mét dây kẽm gai và cọc sắt mà họ mang theo, như những con rắn, lặng lẽ trườn đi trong bóng tối, từ từ đan vào nhau, tạo thành một cái lồng ngay bên dưới một sàn gác lửng đã mục nát. Khi cái bẫy đã sẵn sàng, Tuấn ra hiệu. Từ trong một góc tối, những sợi dây leo của Lan bất ngờ trồi lên, quấn chặt lấy những cây cột chống của sàn gác. "SẬP!" Cả một mảng sàn gác đổ sụp xuống. Con Kẻ Gầm Thét, với cái cổ phình to dị dạng, đang mất cảnh giác, rơi thẳng vào trong chiếc lồng kẽm gai sắc nhọn. Nó định gầm lên để gọi đồng bọn, nhưng đã quá muộn. Dũng, người đã chờ sẵn, lao ra như một con hổ, vung chiếc rìu cứu hỏa, bổ một nhát chí mạng vào cái đầu của nó. Tiếng thét đã bị dập tắt trong câm lặng. Nhưng đúng lúc đó, những con xác sống xung quanh, bị tiếng động của sàn nhà sập thu hút, bắt đầu lờ mờ kéo đến. "Rút lui!" Tuấn ra lệnh. Nhưng số lượng xác sống quá đông, chúng đã chặn hết các lối ra. Cả đội bị dồn vào một góc. "Hết cách rồi," Tuấn lẩm bẩm. Anh lấy ra thiết bị mà Vy đã đưa. Anh bấm nút. Một âm thanh không thể nghe thấy bằng tai người thường, nhưng lại như một mũi khoan đâm thẳng vào não của lũ xác sống, vang lên. Tất cả những con xác sống trong phạm vi năm mươi mét đồng loạt khựng lại, hai tay ôm lấy cái đầu thối rữa, loạng choạng. "CHÍNH LÀ LÚC NÀY!" Không bỏ lỡ một giây, cả đội lao ra, phá tan vòng vây mỏng manh, chạy hết tốc lực ra khỏi khu nhà kho. Khi họ trở về trung tâm chỉ huy, toàn thân lấm bẩn nhưng không một ai bị thương, Đại tá Long và các sĩ quan của ông ta đã đứng chờ sẵn. Họ không cần phải báo cáo. Sự im lặng đến từ khu nhà kho phía Đông, đã là câu trả lời rõ ràng nhất. Ánh mắt của Đại tá Long nhìn Tuấn, không còn vẻ dò xét, mà là một sự công nhận thực sự. "Trung úy Vy," ông ta nói vào máy bộ đàm. "Dẫn những người bạn mới của chúng ta đến khu nhà ở dành cho Người Thức Tỉnh. Cấp cho họ quyền hạn cấp B." Ông ta quay sang Tuấn. "Chào mừng đến Hy Vọng, đội trưởng Tuấn. Từ giờ, cậu và đội của mình, là một phần của chúng tôi." Thử thách đầu tiên, đã được vượt qua một cách xuất sắc. Đội tiên phong của "Bình Minh", đã chính thức có được một chỗ đứng trong một thế giới lớn hơn.