Trong khi Tuấn, Chị Hai Hạnh, và Cường 'Hỏa Long' thiết lập lại trật tự trên mặt đất, thì ở dưới hầm Dinh Độc Lập, Giáo sư Bách và Vy đã tìm thấy thứ đáng sợ nhất. Họ đã mở được tập tin cuối cùng. "DỰ ÁN OMEGA". "Giáo sư..." Vy gọi, giọng cô bé run rẩy. "Ông phải xem cái này." Lan, người đã tỉnh lại nhưng vẫn còn rất yếu, cũng được đưa đến. Năng lực 'Mầm Xanh' của cô rất nhạy cảm với những gì họ sắp thấy. Trên màn hình, là nhật ký cuối cùng của Giám Đốc Tùng. "Thất bại. Tất cả đều thất bại. 'Thanh Tẩy' chỉ là một trò đùa. 'Huyết thanh' chỉ là một phương thuốc tạm thời. Ta đã cố gắng kiểm soát Màn Sương Đỏ... nhưng ta đã nhận ra, ta không phải là người duy nhất." "Hắn ta nói gì vậy?" Giáo sư Bách đeo kính lên. "Màn Sương Đỏ không phải là một hiện tượng. Nó là một Ý Thức Tập Thể. Một sinh vật vĩ đại. Ta đã cố gắng 'nói chuyện' với nó. Và nó đã trả lời." Tệp tin tiếp theo được mở. Đó là một bản đồ Trái Đất, được quét bằng một loại sóng năng lượng kỳ lạ. "Nó không ở đây. Nó ở ngoài không gian. Và nó... đang xem. Nó đã thả 'mồi' xuống để xem chúng ta tiến hóa. Ta, Giám Đốc Tùng, chỉ là một con chuột thí nghiệm. Lũ Dị Biến Thể, lũ Năng Lực Gia... tất cả chỉ là thí nghiệm." "Trời ơi..." "Và giờ," dòng nhật ký cuối cùng hiện lên, viết ngay trước khi trận chiến Dinh Độc Lập xảy ra. "Cái chết của ta, và sự bùng nổ năng lượng của 'Kỹ Sư Cấp A' ở Long An... sẽ là một tín hiệu. Một tín hiệu báo cho 'Nó' biết... thí nghiệm đã thành công." "Nó sẽ đến. Lần này, không phải là Màn Sương. Mà là chính 'Nó'." Đúng lúc đó, Lan bỗng ôm chầm lấy ngực, khó thở. "Đất... Đất đang sợ hãi!" Cùng lúc đó, trên toàn thế giới, các Dị Biến Thể Cấp S, những con quái vật đã ngủ yên, bỗng đồng loạt ngẩng đầu lên trời. Ở Sài Gòn, Tuấn, người đang chỉ huy việc xây dựng một trạm lọc nước khổng lồ, bỗng khựng lại. Năng lực 'Mầm Thép' trong người anh bỗng nhiên dao động dữ dội. Họ đã thắng một tên bạo chúa. Nhưng họ vừa vô tình... đánh thức một vị thần.