Tận Thế Zombie Tôi Thức Tỉnh Dị Năng

Chương 102: Mồi Nhử "Cấp A" Đã Cắn Câu



Chương 102: Mồi Nhử 'Cấp A' Đã Cắn Câu

Tiền Đồn Thần Nông (Long An) chìm trong một sự im lặng chết chóc. Nơi này, vốn là "miền đất hứa" đầu tiên của Tuấn, nơi Lan đã gieo những mầm xanh, giờ đây đã biến thành một pháo đài của quân Mắt Đen.
Hạm đội nhỏ của Tuấn và Cường 'Hỏa Long' đã tiếp cận từ một con rạch nhỏ. Họ không tấn công. Họ quan sát.
"Quá yên tĩnh," Cường lẩm bẩm, ngọn lửa trên tay hắn ta cháy lập lòe, phản ánh sự sốt ruột. "Một là chúng nó đã rút đi, hai là... đây là một cái bẫy lớn."
"Nó là một cái bẫy," Tuấn nói, anh đang dùng ống nhòm quan sát. "Và chúng muốn chúng ta biết đó là bẫy."
Pháo đài được gia cố kiên cố, nhưng cổng chính lại... mở toang. Như một lời mời gọi. Bên trên cổng, treo xác của những người lính Thần Nông đã cố thủ, một sự sỉ nhục tột cùng.
Cường nghiến răng. "Tao sẽ vào đó. Tao sẽ đốt cháy tất cả chúng nó."
"Anh sẽ làm đúng như thế," Tuấn nói, nhưng với một kế hoạch khác. "Chúng ta là 'mồi'. Mồi thì phải làm cho giống. Chúng ta sẽ tấn công, ồn ào, và cho chúng thấy... chúng ta đang tuyệt vọng."
"TẤN CÔNG!"
Cường 'Hỏa Long' là người nổ phát súng đầu tiên. Hắn ta gầm lên, biến cả người thành một quả cầu lửa, lao thẳng về phía cổng chính. Đội Hỏa Long Quân theo sát phía sau.
Ngay lập Tức, cái bẫy sập xuống.
Từ hai bên sườn, những ụ súng máy tự động, được ngụy trang kỹ lưỡng, đồng loạt khai hỏa. Hỏa lực dày đặc như một cơn mưa thép.
"TẤM CHẮN!" Tuấn gầm lên. Anh không lùi lại. Anh dùng chính năng lực của mình. Hàng chục tấn phế liệu, những chiếc máy cày hỏng, những tấm tôn rỉ sét... bay lên từ mặt đất, tạo thành một bức tường thép di động khổng lồ, che chắn cho Cường và đội của mình.
Đó chính là tín hiệu mà kẻ thù đang chờ đợi.
Cách đó hàng chục cây số, trong một trung tâm chỉ huy tối mật bên dưới Dinh Độc Lập cũ, "Giám Đốc" Trần Bách Tùng mỉm cười, nhìn vào màn hình drone.
Hình ảnh của Tuấn, đang điều khiển một bức tường kim loại khổng lồ, được phóng to lên.
"Đã cắn câu," Giám Đốc Tùng nói, giọng nói bình thản. "Một Năng Lực Gia hệ Kim loại, 'Cấp A'. Thật tuyệt đẹp. Hắn ta còn mạnh hơn cả dự đoán."
Hắn ta nhấn một nút đỏ. "Kích hoạt 'Kế hoạch Thu Hoạch'. Điều toàn bộ lực lượng tinh nhuệ nhất, 'Đội Kền Kền Đen', đến Thần Nông. Tôi muốn hắn ta... còn sống. Và còn nguyên vẹn."
Một hạm đội tàu chiến bọc thép, nhanh như chớp, mang theo những vũ khí chuyên dụng để chống lại Người Thức Tỉnh, lập tức rời Sài Gòn, lao về phía Long An.
Giám Đốc Tùng đã dồn toàn bộ át chủ bài của mình vào một mục tiêu duy nhất: Nguyễn Minh Tuấn.
Hắn ta không hề hay biết, hắn ta vừa bỏ trống hoàn toàn hậu phương của mình.