Sự Thật Sau Cửa Phòng Phẫu Thuật

Chương 8



Tôi thu thập tất cả. Tin nhắn. Hóa đơn. Vé xem phim. Thông tin về Minh Vy. Thái độ của hai kẻ đó. Những mảnh ghép rời rạc giờ đã tạo thành một bức tranh hoàn chỉnh, sắc nét, bẩn thỉu. Bằng chứng thép.

Nằm nhìn trần nhà trắng xóa, tôi không còn cảm thấy đau đớn hay sợ hãi. Chỉ còn lại sự tức giận lạnh lẽo và một quyết tâm sắt đá. Ly hôn? Chỉ vậy thôi sao? Không. Không đủ.

Chúng dám sỉ nhục tôi như thế. Dám giày xéo niềm tin của tôi, lợi dụng lúc tôi yếu đuối nhất. Chúng phải trả giá. Phải mất tất cả. Phải nếm mùi thế nào là đau đớn, là bị vạch trần, bị khinh bỉ.

Tôi sẽ không rời đi trong im lặng. Tôi sẽ chiến đấu. Đến cùng.

Một nụ cười yếu ớt, gần như không thể nhận ra, hiện trên môi tôi. Nhưng trong lòng, một lời thề độc vang vọng: `Đến lúc tôi khỏe lại, các người sẽ hối hận vì đã tồn tại.`

6

Cơ thể tôi đã bớt đau nhức đi nhiều. Tôi có thể tự mình ngồi dậy, thậm chí là đi vài bước ngắn quanh phòng với sự hỗ trợ. Mỗi sải chân yếu ớt đều là minh chứng cho sự hồi phục, và cũng là một lời thách thức thầm lặng gửi đến hai kẻ kia. `Tao đang khỏe lại đây.`

Trong khi vẫn duy trì vỏ bọc của một bệnh nhân cần được chăm sóc cẩn thận, tôi mở rộng mạng lưới điều tra. Chiếc điện thoại giấu kỹ là trung tâm chỉ huy của tôi.

Tôi lén lút liên lạc với luật sư riêng mà Hoàng Nam không hề biết. Cô ấy là bạn cũ, người tôi tuyệt đối tin tưởng.

- An Hạ? Cậu sao rồi? Nghe tin cậu phẫu thuật...

- Tớ ổn, Ánh ạ. Khá hơn rồi. Tớ cần cậu giúp một việc. Rất khẩn cấp.

- Cậu nói đi.

Carrot Và Tịch Dương

- Cậu giúp tớ... chuẩn bị hồ sơ ly hôn. Và cả... điều tra một chút thông tin.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đầu dây bên kia im lặng một lát.

- Ly hôn? Có chuyện gì vậy? Hoàng Nam...

- Dài dòng lắm. Tớ sẽ gửi cậu bằng chứng. Cậu chỉ cần làm giúp tớ thủ tục nhanh nhất có thể. Và bí mật.

- Bằng chứng? An Hạ, có phải...

- Tớ bị phản bội. Ngay lúc tớ thập tử nhất sinh. Bởi người đó... và một y tá ở đây.

Giọng tôi bình thản đến đáng sợ. Ánh ở đầu dây bên kia như nghẹn lại.

- Cái gì?! Bọn khốn nạn! Cậu yên tâm, tớ sẽ giúp cậu. Gửi bằng chứng cho tớ ngay.

Kết thúc cuộc gọi, tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút. `Đã có đồng minh.`

Tiếp theo, tôi thử vận may với các kỹ năng công nghệ mà tôi tích lũy được từ công việc cũ. Điện thoại của Hoàng Nam tôi đã kiểm tra được một phần, nhưng máy tính của hắn ở nhà thì sao? Tôi biết mật khẩu một vài tài khoản cũ của hắn.

Trong đêm khuya, khi Hoàng Nam về nhà và nghĩ tôi đã ngủ say (hoặc hắn đang bận rộn với Minh Vy), tôi dùng điện thoại của mình, cố gắng truy cập vào các tài khoản lưu trữ đám mây cũ của hắn. Mò mẫm, thử các mật khẩu quen thuộc... Và cuối cùng, tôi đã vào được một tài khoản email cũ mà hắn ít dùng đến.

Đó rồi. Hàng loạt email trao đổi giữa Hoàng Nam và một email lạ. Tôi mở ra. Nội dung... rợn người. Những lời lẽ mùi mẫn, những kế hoạch gặp gỡ, thậm chí là... cả những tin nhắn trao đổi hình ảnh nhạy cảm. Thời gian... từ trước khi tôi nhập viện.

`Chúng nó đã lén lút với nhau từ lâu rồi!`

Sự thật này còn đau đớn hơn tôi nghĩ. Chúng không phải lợi dụng cơ hội nhất thời, mà đã lên kế hoạch, đã lừa dối tôi suốt một thời gian dài!


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com