"Vậy món tráng miệng thì sao? Socola ha?" Anh lại hỏi.
"Em thích socola lắm!" Cô cười tít mắt.
Anh mỉm cười nhìn cô, ánh mắt dịu dàng như rót mật.
Về đến nhà, Phó Kim An tự giác thay đồ, nói muốn đích thân vào bếp trổ tài nấu nướng. Cô cũng chẳng có ý định ngăn cản anh.
"Giúp anh thắt tạp dề với." Anh lên tiếng nhờ vả.
Cô vội vàng lau tay cho khô, nhanh nhảu chạy tới thắt cho anh chiếc tạp dề, còn cẩn thận thắt thành một chiếc nơ xinh xắn phía sau lưng.
Cô vừa định xắn tay áo giúp anh rửa rau, thì lại nghe anh gọi: "Giang Ly, xắn tay áo giúp anh với."
"Ố kê!" Cô vui vẻ đáp lời.
Đứng đối diện với anh, cô mới nhận ra anh cao hơn cô nhiều thật. Gương mặt anh tuấn tú, lịch lãm. Đôi mắt phượng quyến rũ bị mái tóc lòa xòa che khuất một phần. Toàn thân anh toát lên vẻ dịu dàng, ấm áp lạ thường.
Bàn tay cô chạm vào làn da mát lạnh ở cổ tay anh, vô thức rụt tay lại. Không hiểu sao, cô cứ có cảm giác anh đang nhìn cô chăm chú, tim cô bất giác đập loạn nhịp.
Cô vội đánh trống lảng, lảng tránh ánh mắt anh: "Xong rồi nè. Anh nhớ làm thêm món ăn kèm cho em nữa đó nha."
"Sao cuộc đời thực khác xa phim truyền hình vậy trời?" Cô thầm nghĩ. Đường đường là một tổng giám đốc cao sang quyền lực, vậy mà lại đích thân vào bếp nấu ăn cho vợ. Điều kiện tốt như anh, thiếu gì người mơ ước được làm vợ anh chứ? Anh muốn sang tận Pháp tìm mẹ kế cho Phó Kí Bạch cũng được nữa là. Sao lại may mắn đến lượt một diễn viên vô danh tiểu tốt như cô thế này nhỉ?
Lạ lùng hơn nữa, trong suốt thời gian đi công tác xa nhà, vị tổng giám đốc này cứ đều đặn gọi video cho cô mỗi ngày, không hề bỏ lỡ một cuộc gọi nào. Nhìn vẻ ngoài lạnh lùng của anh, ai mà nghĩ anh lại là người thích nói chuyện điện thoại chứ?
Mải suy nghĩ miên man, cô hơi mất tập trung, vô tình cắt vào tay mình. Cô tặc lưỡi một tiếng, còn chưa kịp phản ứng gì thì Phó Kim An đã nhanh chóng nắm lấy ngón tay cô cho vào miệng mút, sau đó nhổ chút m.á.u dính trên đầu ngón tay cô ra.