Sắt Thép Ma Pháp

Chương 734:



“Chúng ta đã thu hẹp được diện tích nghi ngờ. Với diện tích này chúng ta có thể bao trùm nó với chỉ hai quả bom nguyên tử.”
Đăng Sơn chỉ lên bản đồi phương bắc nói.

Bây giờ bản đồ nghi ngờ khu vực thực hiện nghi lễ đã được thu nhỏ từ hơn tám trăm kilomet vuông xuống chỉ còn hơn năm mươi kilomet vuông.
Đừng coi thường năm mươi kilomet vuông này bởi vì nó có nghĩa đây là một diện tích hình tròn với bán kính không tới bốn kilomet và đường kính không tới tám kilomet.

Một diện tích đủ nhỏ để bom nguyên tử có tác dụng, nhưng với bom nguyên tử muốn tạo ra sát thương cho diện tích này cũng cần phải hai quả để có thể đảm bảo có khả năng phá hủy nghi thức. Đương nhiên không ai chắc chắn hai quả có thể làm được điều đó, nhưng ít nhất sẽ có phần nào đó khả năng sẽ thành công.

Bọn hắn không biết rằng nghi thức sẽ được thực hiện trong hang động chúng nằm sâu trong núi và cho dù là bom nguyên tử nếu không trực tiếp đánh trúng cửa hang liền không thể nào đánh sập hang động này được. Cấu trúc của các hang động vốn dĩ rất chắc chắn, đặc biệt với các hang động lớn cho dù là vũ khí hạt nhân nếu không ở trong một khoảng cách giới hạn cũng không thể nào ảnh hưởng quá lớn tới những hang động này.

Huống chi nơi này còn là một vùng núi, sức mạnh của bom nguyên tử có thể bị hạn chế rất nhiều khi sóng xung kích sẽ bị các sườn núi phân tán và chặn lại chứ không như các vùng đồng bằng.

Đương nhiên bộ tổng tham mưu và thậm chí là bộ tham mưu hạt nhân chiến lược cũng không biết đến nó, bọn họ vẫn cho rằng uy lực của hai quả bom nguyên tử hẳn là đủ để có thể phá hủy nghi lễ.



Các nghiên cứu về tác động của bom nguyên tử vẫn còn quá ít bọn họ không có nhiều dữ liệu để có thể nghiên cứu không giống như các quốc gia của thế kỷ hai mươi liên tục thử nghiệm hạt nhân trong nửa thế kỷ. Việc bọn hắn không thể xác định được uy lực của bom nguyên tử trong từng địa hình rất bình thường

Đăng Sơn nhìn về phía Tần Phong nói.
“Tần tướng quân ngài nghĩ thế nào?”
“Ta không phản đối!”
Tần Phong nhún vai trả lời.
Nếu chỉ là hai quả hắn có thể cược, đây là một ván cược có thể chấp nhận được.

Cuối cùng không ai trong bộ tổng tham mưu phản đội hành động lần này, quả thực chỉ cần hai quả bom nguyên tử tất cả mọi người đều sẵn sàng cược.

“Xem ra vũ khí mới của chúng ta khá tốt đấy chứ, ta không nghĩ bọn họ có thể thu nhỏ được một diện tích như vậy, nhưng ta chắc chắn rằng những người lính của chúng ta phải là những người lính xuất sắc và vô cùng kiên định. Ta đề nghị trao huân chương cho những người lính này có ai ý kiến gì không?”

Ngọc Quân lên tiếng.
Đương nhiên không ai phản đối, nếu có người phản đối chắc chắn sẽ bị phun ch.ết.

Nhưng cái này cũng phải trải qua một quy trình chứ không phải những người ở đây đồng ý liền được, có điều được các tướng lĩnh cao nhất của Nam Tinh đồng ý huân chương của bọn họ chắc chắn huân chương không thể thiếu được chỉ là huân chương cấp độ nào thôi.


“Nhanh lên, nhanh lên!”
Roi da quất xuống thúc dục đoàn người tiếp tục tiến lên, dưới sự uy hϊế͙p͙ của roi da bọn hắn cố gắng lê đôi chân nặng trịch của mình tiếp tục đi tới.

Dù sao bọn hắn đã đi bộ được hơn một ngày rồi, đã thế lại còn đường núi cho dù là người có thể lực tốt cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi, nhưng ma quỷ không cho bọn hắn thời gian nghỉ ngơi ngay cả ăn cơm cũng là vừa đi vừa ăn.

Thực sự nếu không phải đám người này cần còn sống có lẽ ma quỷ cũng không cho bọn hắn đồ ăn, cuối cùng mỗi người cũng chỉ có một chút vụn bánh mỳ để không ch.ết đói thôi.
Lúc này trên bầu trời lại xuất hiện những chiếc B24 khiến lũ ma quỷ không nhịn được chửi thề.

“Lại tới! Lũ ruồi nhặng này không biết mệt ư?”

Mặc dù không gây nguy hiểm cho bọn hắn nhưng bên tai luôn có tiếng ong ong như ruồi muỗi ai cũng cảm giác khó chịu. Thậm chí lũ ma quỷ đã quen thuộc tới mức bọn hắn không thèm ngẩng đầu lên cảnh giới, đối với bọn hắn cái đám bay trên trời kia không có bao nhiêu nguy hiểm.
Lần này bọn hắn đã nhầm!

Tiếng B24 rất nhanh đã biến mất nhưng sau đó là một ánh sáng nuốt chửng lấy bọn hắn, lũ ma quỷ thậm chí không kịp làm ra phản ứng đã bị ánh sáng của bom nguyên tử nuốt chửng. Nhưng người dân đau khổ được bom nguyên tử giải thoát, bọn họ thậm chí không cảm nhận được chút đau đớn nào.

Quả là một hành động nhân từ!
Cách nói chuyện thật mỹ miều.
Những người nằm bên ngoài khu vực hủy diệt thì sao?

Bọn họ chỉ thấy một sánh sáng chói lóa như mặt trời xuất hiện trong chớp mắt rồi biến mất cùng với đó suýt nữa còn cả đôi mắt của bọn hắn, sau đó không lâu bọn hắn thấy được cây cối phía trước bị thổi ngã bật tung gốc rễ lên, còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra một tiếng nổ choáng váng đầu óc vọng vào tai thổi bay tất cả bọn họ. Cơ thể nhỏ yếu của nhân loại thật dễ bị tổn thương bọn họ bị vùi lấp dưới đống đất đá của khu rừng.

Nhưng đó là tất cả.
Đoàn người của tiểu đội trưởng, những người đã tiến vào hang động từ trước chỉ đột nhiên cảm thấy hang động rung lên bần bật những âm thanh rung động truyền vao tai khiến người người bất an, thi thoảng lại có đất đá rơi xuống do rung động tạo ra.

Nhưng đó là tất cả! Rung động qua đi mọi thứ lại trở về như bình thường, hang động vẫn đứng vững ở đó và tiểu đội trưởng vẫn có thể thấy được ánh sáng le lói từ cửa hang đằng xa.
Cũng không hẳn là không có gì thay đổi.

Đoàn người tiến vào hang giống như trở nên hỗn loạn, bọn hắn hoảng sợ tới nỗi không cần roi da của ma quỷ đã vội vã chạy vào trong hang động nhưng không tới mười phút đoàn người vốn dài dặc dặc lại đột nhiên kết thúc không có người tiếp tục tiến vào nữa.

Tiểu đội trưởng không quá quan tâm dù sao cũng phải ch.ết còn có thể quan tâm cái gì. Ngược lại đó mới là điều đám ma quỷ phải lo lắng, bởi vì trong này vẫn chưa có đủ vật tế.
“Chuyện gì xảy ra?”
Tên đại quỷ sử dụng âm thanh khàn khàn của mình hỏi.

“Đối phương sử dụng thứ vũ khí hủy diệt kia thưa ngài.”
Một tên ác quỷ vừa trở về từ bên ngoài vội vã báo cáo.
“Vật tế thế nào?”
“Đang kiểm tr.a thưa ngài! Nhưng khả năng cao tổn thất không nhỏ, dù sao cũng là vũ khí hủy diệt diện rộng.”
Tên ma quỷ trả lời.

Không nhìn ra cảm xúc trên người hắn, bởi vì khuôn mặt của hắn đã biến dạng tới mức không thể hiện được chút cảm xúc nào. Nhưng có thể nghe ra được trong âm thanh có chút xao động vội vã.
“Đi kiểm tr.a đi.”

Long cùng bộ tham mưu của mình không biết rằng hai quả bom nguyên tử mà bọn hắn thả xuống không thể phá hủy nơi diễn ra nghi thức mà thay vào đó lại giết ch.ết những vật tế để thực hiện nghi thức, cũng chính là những người dân của Nam Tinh những người đã bị bọn hắn bỏ rơi.

Nhưng người dân tội nghiệp không ch.ết dưới tay ma quỷ mà lại ch.ết dưới tay người của mình. Thật mỉa mai làm sao!

Âu cũng là một cách biến tướng để ngăn chặn nghi thức, mặc dù cách này không thể kéo dài bao lâu thời gian, phương bắc còn rất nhiều người và ma quỷ không thiếu người khi đã kiểm soát toàn bộ phương bắc.

Cuối cùng sau khi tiến hành xác nhận tổn thất hiện thời là hơn sáu mươi nghìn vật tế, một con số không lớn cũng không nhỏ và có thể khiến nghi thức diễn ra chậm hơn một tới hai ngày.
Tại sao lại là một ngày!

Đơn giản bởi vì để tránh một số trường hợp đột xuất dẫn tới thiếu vật tế ma quỷ đã di chuyển gấp đôi số vật tế cần thiết tới đây, bọn chúng chỉ đang đi sau một chút lại hoàn toàn có thể tránh được bom nguyên tử.

Nhưng ngoài dự tính của ma quỷ khi phải mất tới thêm ba ngày mới có đủ vật tế.

Đơn giản bởi vì những vật tế đi xuyên qua vụ nổ đã không thể tới được, phóng xạ đã giết ch.ết tất cả bọn chúng. Chỉ có những kẻ né tránh vị trí vụ nổ mới còn giữ được chút sức khỏe tới được nơi diễn ra nghi thức.


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com