Thủy Tổ Tần gia trầm mặc hồi lâu, bất đắc dĩ thở dài: "Không hổ là yêu nghiệt ứng với huyết nguyệt mà ra!"
Mặc dù bọn họ sớm biết huyết nguyệt xuất hiện, yêu nghiệt giáng thế, Hoang Cổ sẽ náo động, nhưng không ngờ nó lại quậy banh nóc đến mức này.
Có thể nói, toàn bộ Hoang Cổ đang chìm trong chiến loạn, mà nguyên nhân ít nhiều đều liên quan đến vụ tiên tinh bốc hơi.
Dù sao thì 80% tiên tinh của Hoang Cổ biến mất đã hoàn toàn phá vỡ thế cân bằng.
Trước kia, dù có mạnh yếu, nhưng quan hệ chằng chịt, cơ bản vẫn giữ được cân bằng.
Giờ đây, ai có được 80% tiên tinh này, sẽ có thể bồi dưỡng ra siêu cường giả, thay đổi cục diện, trở thành thế lực mạnh nhất.
Người ta nói, đạo lý giang hồ rất đơn giản...
Gia tộc ngươi không có Đại Đế, ngươi phải ngoan ngoãn nghe lời. Gia tộc ngươi có một vị Đại Đế, ngươi có thể ngồi xuống nói chuyện. Gia tộc ngươi có ba vị Đại Đế, bọn hắn sẽ không muốn nói chuyện với ngươi. Nhưng nếu gia tộc ngươi có mười vị Đại Đế... ngươi chính là chân lý, ngươi nói gì Hoang Cổ cũng phải nghe.
Mà số lượng tiên tinh, quyết định tỷ lệ đột phá Đại Đế.
Thiên kiêu hàng thật thì tự mình đột phá. Kém hơn một chút thì cần tiên tinh để tăng tỷ lệ. Dù sức chiến đấu không bằng loại thiên phú, nhưng vẫn là Đại Đế, không phải đám Chuẩn Đế có thể so sánh.
Thủy Tổ Tần gia nghiêm túc nói: "Chuyện đã lỡ rồi, không cần xoắn xuýt nữa. Chỉ cần chúng ta biến trăm triệu tiên tinh này thành thực lực, trước khi chân tướng bị phanh phui, Tần gia ta không cần ngán bất kỳ thế lực nào, kể cả khi chúng nó hợp lại!"
Các lão tổ khác nghiêm mặt: "Tuân lệnh lão tổ!"
Rõ ràng bọn họ biết đã không còn đường lui, chỉ có thể đánh cược một phen, trở thành siêu cường giả số một.
Thủy Tổ Tần gia nói tiếp: "Lập tức tăng thêm người đi vây công thành Thiên Tâm và Tạo Hóa Tiên cảnh, tuyệt đối không để ai nhìn ra kẽ hở."
Một lão tổ vỗ ngực: "Lão tổ yên tâm, chúng ta không chỉ vây công, mà còn phải nhân lúc cháy nhà hôi của, cướp thêm mới được!"
Các lão tổ khác gật gù, bàn về trình độ "lão Lục" (vô sỉ), bọn họ tự nhận thứ hai không ai dám nhận thứ nhất.
Thủy Tổ Tần gia hài lòng gật đầu, biết rõ bọn họ đã lĩnh ngộ được tinh thần của gia tộc.
Tần Lăng cẩn thận tiến lên, dâng lên một chuỗi hạt màu đen: "Lão tổ tông, đây là thứ Đại công tử cho Nhị công tử!"
Các vị lão tổ lại cảm động: "Hồn khí! Mười hai quỷ tu Sinh Tử cảnh!"
"Đúng là tình huynh đệ thắm thiết. Loại bảo vật này là át chủ bài lớn nhất của tiểu Phong, vậy mà nó không chút do dự đưa cho đệ đệ vì sợ đệ bị thương. Tiểu Hạo có người ca ca này đúng là phúc ba đời!"
Thập tổ lên tiếng hỏi: "Lão tổ tông, bây giờ tình thế đã khác bảy năm trước, Tần gia đang chiếm ưu thế, chúng ta có nên nói rõ chân tướng cho tiểu Hạo biết, để nó đừng hận ca ca nó nữa không?"
Thủy Tổ phủ quyết ngay: "Không thể! Cừu hận là động lực lớn nhất. Ngươi không dồn hắn vào đường cùng, ngươi vĩnh viễn không biết hắn có thể đi xa đến đâu."
Mấy lão tổ cung kính hành lễ, đành phải tiếp tục phối hợp diễn kịch: "Nghe theo lão tổ tông dạy bảo!"
...
Bên trong Vạn Ma tháp.
Tần Phong đem đám nữ quỷ và Cương Thi thu lại vào Sơn Hà Xã Tắc Đồ. Mặc dù mặt đứa nào đứa nấy đều viết rõ ba chữ "không tình nguyện", nhưng hồn ấn nằm trong tay Tần Phong, chúng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời.
Tần Phong nhìn Phong Tình đang quỳ gối: "Ngươi cũng về trước đi!"
Sau khi cảm nhận sự lợi hại của Tiên Nô Pháp Ấn, Phong Tình không dám có nửa điểm phản kháng, lập tức đứng dậy biến mất: "Rõ!"
Tần Phong lại ngóng ra cửa, trông mòn con mắt: "Phương huynh, chờ huynh thật vất vả!"
Hắn mong Phương Thường khoác kim giáp, chân đạp mây xanh, như một vị anh hùng cái thế bước qua cánh cổng kia.
Tần Phong đành thu hồi ánh mắt, lấy linh thạch ra tu luyện: "Thôi, tu luyện trước đã!"
Không thể không nói, hoàn cảnh Vạn Ma tháp quá tệ, không tài nguyên, linh khí mỏng manh đến mức khiến người ta phát bực.
Ma Tộc có thể cầm cự vài vạn năm mà không tuyệt chủng ở đây, quả thực có sức sống đáng sợ.
Với ý chí kinh người như vậy, một khi phong ấn bị vỡ, thật khó tưởng tượng. Chả trách Phương Thường chỉ cần dựa vào đám Ma Tộc này là đã có thể hùng bá một phương.
...
Bên ngoài Vạn Ma tháp, mây đen gió lớn.
Phương Thường cuối cùng cũng cắt đuôi được đám đàn ông ngày đêm "thương nhớ" y. Trên đường đến Vạn Ma tháp, y vô cùng cẩn thận, đề phòng khắp nơi.
Y nhìn Vạn Ma tháp được canh gác nghiêm ngặt, không hề hoảng sợ, tìm một góc khuất, bắt đầu lẩm nhẩm phật đà ma âm: "Đúng là canh gác nghiêm ngặt!"
Y của bây giờ, đã không còn là Phương Thường của mấy tháng trước!
Dựa vào Thôn Phệ Ma Công, y đã thôn phệ không ít cao thủ, tu vi tăng vọt. Cộng thêm hào quang nhân vật chính, y nhặt được không ít thiên tài địa bảo.
Không chỉ tái sinh tuệ căn, mà căn cơ vững chắc ở Thiên Tông nhị trọng.
Giờ đây dùng phật đà ma âm, nô dịch Sinh Tử cảnh thì chưa chắc, chứ đám Nguyên Đan cảnh thì dễ như trở bàn tay.