Chỉ thấy đám cương thi như bị bỏ đói vài vạn năm, bọn Ma Tộc còn chưa kịp chạy, đã bị chúng nó đuổi kịp, cắn thẳng vào cổ. Mặc cho chúng giãy giụa kêu cứu trong vô vọng, cuối cùng đều biến thành cái xác khô, mặt trắng bệch nằm la liệt trên đất.
Phong Tình đau đớn bò lại, nắm lấy góc áo Tần Phong: "Chủ nhân, Phong Tình biết sai rồi! Tha cho ta!"
Tần Phong lạnh lùng hất tay ả ra, thản nhiên nói: "Nếu ngươi thật lòng biết sai, tự nhiên sẽ không thấy đau nữa."
Hắn bắt đầu gọi hệ thống mở rương hoàng kim.
"Đinh đông, chúc mừng túc chủ mở rương hoàng kim bảo, thu hoạch được thần kỹ bị động, Kiếm Hồn!"
Kiếm Hồn: Thần kỹ bị động, tăng lực công kích của người luyện kiếm lên gấp mười lần, bổ sung thuộc tính công kích linh hồn, có thể hấp thu linh hồn người chết để tăng cường sức mạnh linh hồn của bản thân.
Mặc dù ý chí của hắn rất mạnh, có thể cản mọi công kích linh hồn, nhưng hắn lại không thể chủ động tấn công linh hồn người khác, lý do chắc là vì hắn không có thiên phú ở mảng này.
Giờ có Kiếm Hồn, hắn có thể dùng công kích linh hồn.
Còn có thể thông qua chém giết, hấp thu linh hồn địch nhân để bồi bổ cho mình.
"Khoan, sao lại là kiếm!?" Tần Phong sững sờ, không hiểu sao mình có duyên với kiếm thế không biết.
"Thôi được rồi, củng cố căn cơ trước đã."
Tần Phong nhớ mình mới đột phá Thiên Tông nhất trọng, liền hỏi hệ thống xem cần bao nhiêu điểm để đổi căn cơ đan.
Hệ thống hồi đáp: "Căn cơ đan Thiên Tông cảnh, cần 100 vạn điểm phản diện để trao đổi!"
"100 vạn!?"
Tần Phong gào thét trong lòng, hệ thống đúng là con buôn gian ác.
Cứ tưởng 85 triệu điểm trong túi có thể xài được một thời gian, ai dè cũng không thấm vào đâu. May mà Phương Thường sắp tới.
"Phương huynh ơi, huynh mà không đến là đệ hết tiền tiêu đấy!"
Tần Phong mỏi mắt ngóng ra cửa Vạn Ma tháp, chỉ mong giây sau thấy được bóng dáng Phương Thường.
"Đinh đông, chúc mừng túc chủ tốn 100 vạn điểm phản diện, đổi thành công căn cơ đan Thiên Tông cảnh!"
Sau khi nếm trải sự tra tấn của Tiên Nô Pháp Ấn, cuối cùng nàng cũng chịu cúi đầu trước hiện thực.
"Ọc..."
Theo tiếng ợ no cuối cùng của một tên Ma Tộc, đại quân cương thi mấy vạn tên dừng lại, tất cả đều đứng tại chỗ với vẻ mặt chưa thỏa mãn.
"Xong rồi!"
Mắt Phong Tình ngấn nước, nàng biết Ma Tộc sắp phải đối mặt với thảm họa gì.
Cứ tưởng Tần Phong vào Vạn Ma tháp là dê béo vào chuồng, bắt được hắn là có thể đàm phán với Âm Nguyệt hoàng triều. Ai ngờ Tần Phong lại là sói đội lốt cừu, còn mang theo cả một đội quân cương thi và quỷ tu kinh khủng thế này.
Một đám nữ quỷ Trân Trân, Liên Liên, Ái Ái... xô Phong Tình ra: "Tránh ra!"
Rồi như ong vỡ tổ, các nàng vây lấy Tần Phong, so với dương khí của Ma Tộc, các nàng vẫn "thích" dương khí của Tần Phong hơn.
Các nữ quỷ đồng loạt cất giọng nũng nịu: "Chủ nhân~~"
Trong mắt các nàng ngập tràn khát vọng... dương khí của hắn.
Tần Phong phiền muộn thở dài. Nỗi thống khổ ngọt ngào này, không biết nhị đệ Tần Hạo ở nhà có thấu hiểu cho ca ca không.
Lúc này...
Trời bên ngoài đã tối đen.
Vạn Mã lặng lẽ đến một biệt viện, giao nhẫn trữ vật cho một lão giả.
Người này tên Tần Lăng, giang hồ xưng là Lăng Da gia.
Ông là hộ pháp Tần gia cử đến Âm Nguyệt hoàng triều để bảo vệ Tần Phong, bảy năm qua luôn âm thầm theo dõi Tần Phong, chỉ cần hắn gặp nguy hiểm, ông sẽ lập tức hộ tống hắn về Tần gia.
Vạn Mã cung kính hành lễ: "Lăng Da gia!"
"Vật này liên quan đến tương lai Tần gia, thiếu chủ lệnh ngài dùng trận truyền tống, cấp tốc đưa về Tần gia."
Lăng Da gia lập tức từ chối: "Không thể..."
Trận truyền tống này là để phòng trường hợp Tần Phong gặp bất trắc, dùng để chạy trốn, sao có thể dùng để vận chuyển một cái nhẫn trữ vật?
Huống hồ, cái nhẫn trữ vật cỏn con, cần gì đến trận truyền tống? Cứ tìm người phi ngựa đưa về là được rồi.
Nhưng khi Lăng Da gia liếc mắt vào trong nhẫn... ông không nói nửa lời, lập tức quay ngoắt đi khởi động trận truyền tống, tự mình chạy về Tần gia.
Trên đường đi, Lăng Da gia nắm chặt cái nhẫn, chạy như bay đến chỗ các lão tổ Tần gia: "Lão tổ tông, việc lớn, việc lớn!!"
"Một... một trăm triệu tiên tinh!"
Các vị lão tổ vừa mừng vừa sợ, suýt thì ngã ngửa.
Có trăm triệu tiên tinh này, Tần gia muốn không bay lên cũng khó, nhưng vấn đề là... cái nồi này, Tần gia gánh không nổi!
Bọn họ cứ ngỡ là thành Thiên Tâm hoặc Tạo Hóa Tiên cảnh giở trò, còn không ít lần cười nhạo đối phương ngu xuẩn, dám gây ra sai lầm động trời như vậy, đúng là không biết chữ "chết" viết thế nào.
Nhất là khi thấy bọn họ bị thiên hạ vây đánh, tâm trạng các lão tổ phải gọi là vui hết cỡ.
Ai ngờ hóng hớt "drama", cuối cùng lại phát hiện "diễn viên chính" chính là thằng nhóc nhà mình. Giờ tang vật đã giao tận nhà, thằng nhóc này rõ ràng là muốn kéo cả gia tộc xuống vũng nước đục này mà!