Khi nhà máy dệt bông phân nhà, vị hôn phu đã dỗ dành tôi lên giường nếm trái cấm.
Toàn thân vừa ê ẩm vừa vui mừng, nhưng khi tôi mở mắt ra lần nữa.
Anh ta nói muốn nhường suất phân nhà của tôi cho 'ánh trăng sáng' vừa từ quê trở về thành phố.
Lý do là vì 'ánh trăng sáng' đó đã ly hôn, một mình nuôi con, còn tôi thì đã có anh ta rồi.
"An An, chúng ta lớn lên cùng chị Tư Lan mà, mình phải giúp chị ấy chứ."
Tôi đã ngây thơ tin vào lời anh ta.
Mãi cho đến khi tôi bụng mang dạ chửa, tình cờ nghe được lời tỏ tình sâu đậm của anh ta với 'ánh trăng sáng' kia.
Hóa ra, anh ta cưới tôi chỉ để chị Tư Lan có thể ở lại thành phố, có một mái nhà.
Trong cơn mơ màng, tôi trượt chân rơi xuống nước rồi bừng tỉnh giấc.
Giang Mộc Xuyên đang ngồi bên giường.
Nói những lời giống hệt trong giấc mơ.